Khu bình luận phát cuồng.
"Đây chắc là tân binh mạnh nhất đợt này rồi đấy nhỉ?!"
"Chị đẹp ngầu vl! Chị đẹp nhìn em đi, đừng phân biệt giới tính nữa mà huhuhu!"
"Ai đó gửi cho tôi đường dẫn đến phòng phát sóng trực tiếp của Lộ Đinh Liễu được không? Tôi muốn theo dõi, tôi muốn ủng hộ, đừng có mà cản tôi…"
"Tỉnh lại đi, chỉ người tiến hóa mới có phòng phát sóng trực tiếp của riêng mình thôi."
"Đỉnh quá, đỉnh quá đi mất, vừa rồi quá mượt mà, quá đỉnh! Chờ phòng phát sóng trực tiếp riêng của chị Lộ ra thì tôi sẽ là người đầu tiên theo dõi!"
Chử Nhàn lấy một chiếc khăn giấy ướt lau nòng súng đang nóng, khi Lộ Đinh Liễu đại sát tứ phương, anh ấy cũng giúp đỡ một chút. Bầy cú ngày trước mắt đã bị giải quyết một mẻ, nhưng không biết mẻ tiếp theo sẽ đến lúc nào, việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng rời khỏi đây và di chuyển đến địa điểm điểm danh.
"Này! Cậu béo kia, mau quay lại đây.” Chử Nhàn hét lên: "Đừng tách khỏi đội! Sẽ rất nguy hiểm!"
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, trong lúc sợ hãi bàng hoàng thì phản ứng của mỗi người đều khác nhau. Tạ Bảo Khanh ôm đầu núp sau xe, Tần Chấn Viễn bảo vệ cô ấy, còn anh chàng béo Vương Viên Văn thì nhảy sang bên kia đường.
Lộ Đinh Liễu bước qua xác cú, đi đến trước mặt Chử Nhàn.
Chử Nhàn bình tĩnh hỏi: "Sao vậy?"
Lộ Đinh Liễu nở nụ cười ngại ngùng: "Anh có mang khăn giấy ướt hả? Cho tôi mượn hai tờ được không?"
Chử Nhàn nhìn mặt cô gái bị dính đầy máu đang tỏ ra vô tội, thế là đưa cả một gói khăn giấy ướt cho cô. Lộ Đinh Liễu từ từ lau mặt và lau dao, Chử Nhàn vừa tìm xe mới vừa nói: "Cô vừa kích hoạt thẻ đúng không?"
"Kích hoạt thẻ" là một trong những thuật ngữ thường dùng trong trò chơi, ám chỉ việc mở hoặc sử dụng khả năng thẻ bài.
Chử Nhàn tận tình lải nhải khuyên bảo: "Tôi hiểu rằng những tân binh khá liều lĩnh sẽ muốn thử "siêu năng lực" của mình khi gặp nguy hiểm, nhưng với tình huống vừa rồi, cách ứng phó tốt nhất không phải là dùng hết sức gϊếŧ sạch mà là vừa đánh vừa rút lui, nhanh chóng rời khỏi nơi này. Hơn nữa, vẫn còn tôi ở đây, không cần mọi người phải mạo hiểm. Trong trò chơi, đặc biệt là bản đồ lớn, có quái vật, có tổ đội, thì hợp tác nhóm là một kỹ năng cực kỳ quan trọng..."
Bình luận: "Đấy lại bắt đầu, tiết học của thầy Chử lên sàn."
"Đúng là làm mất vui, vừa rồi em gái ngầu quá!"
Lộ Đinh Liễu vừa nghe vừa gật đầu liên tục: "Vâng vâng vâng."
Bây giờ cô đang ở trong trạng thái phấn khích và mệt mỏi đan xen, toàn thân gần như kiệt sức. Tay phải cầm dao cũng đau nhức dữ dội, cả bàn tay run rẩy đến mức gần như không thể cầm chắc được con dao nữa. Cảnh máu me tàn khốc trước mắt không hề ảnh hưởng đến cô - dù bất kỳ ai đối mặt với những thứ này đều sẽ cảm thấy buồn nôn, song phân tích và chỉ dẫn rõ ràng của Chử Nhàn có thể giúp Lộ Đinh Liễu chuyển hướng chú ý, cô lắng nghe rất nghiêm túc.
Chử Nhàn tìm được một chiếc xe khác có thể lái được, lần này không có chìa khóa chuẩn bị chu đáo cho họ nữa nên cả nhóm chỉ có thể tự đấu dây khởi động. Sau khi xe khởi động, Chử Nhàn hạ cửa sổ xe xuống nói với mấy người đang ngẩn ngơ kia: "Lên xe."
Chiếc xe lại quay đầu, bánh xe cán qua xác cú và trở lại con đường cũ.
Lộ Đinh Liễu đã lau sạch mặt, trả lại số khăn giấy ướt còn lại cho Chử Nhàn và hỏi: "Sao lại quay về?"
Chử Nhàn nói: "Tôi nghi ngờ rằng do chúng ta tự ý thay đổi lộ trình và đi chệch với tuyến đường ban đầu nên mới gặp phải cú ngày.”
Trong xe im lặng.
Chử Nhàn trầm giọng: "Chuyện này xin lỗi mọi người, là do tôi cân nhắc không chu toàn."
Lộ Đinh Liễu an ủi: "Không sao, không sao, ai cũng có lúc mắc lỗi thôi, biết sai mà sửa thì không còn gì bằng.”
Chử Nhàn nghẹn lời: "..."
Khu bình luận cười điên cuồng: "Hahaha từ trước đến nay chỉ có thầy Chử giáo dục người khác, đây là lần đầu tiên thấy thầy Chử bị người khác giáo dục đến mức nói không nên lời thế này. Tân binh này khá đấy, tôi thích."
Chử Nhàn khẽ ho một tiếng, nói với vẻ thản nhiên như không có gì: "Vậy thì đã nói xong lỗi của tôi, cũng nói đến mọi người đi. Vương Viên Văn, cậu mà chạy xa khỏi đội như thế, đến lúc gặp nguy thì chúng tôi sẽ khó cứu được cậu bởi vì xa nhau quá; Tạ Bảo Khanh, tìm nơi ẩn nấp là đúng nhưng không nên núp bên cạnh xe, nếu mà nổ thêm một lần nữa thì sẽ gây ra tổn thương rất lớn cho cậu..."
Sau khi trở lại lộ trình ban đầu, nửa giờ tiếp theo quả nhiên không có trở ngại nào.
Đến dưới tòa nhà Tử Đằng, Chử Nhàn thở phào nhẹ nhõm rồi nói: "Đây chính là chỗ tốt của bản đồ dành cho người mới, luật chơi đơn giản, chỉ cần làm đúng thì sẽ không bị trừ điểm."
Bên ngoài là ánh nắng chói chang của buổi trưa, lúc này là 12 giờ 10 phút, họ có 20 phút để lên lầu.
Chử Nhàn đỗ xe ở bãi đỗ xe của tòa nhà, hòa vào những chiếc xe khác đã đỗ sẵn ở đó - Chử Nhàn kiểm tra qua, những chiếc xe này đều không thể nổ máy được.