Chương 16

Lục Ngôn nhìn qua căn phòng trang điểm lớn, thấy chật chội đến mức khiến cậu sợ hãi, nhanh chóng thay đồ xong rồi ra ngoài hít thở không khí.

Xung quanh có vài diễn viên quần chúng nhận ra cậu, nhóm ba người tụ lại thấp giọng nói chuyện, vừa nói vừa nhìn cậu.

Lục Ngôn thật sự rất bối rối, không biết tại sao mọi người lại nhìn cậu bằng ánh mắt kỳ lạ như vậy.

Chưa kịp để Lục Ngôn tiếp tục tìm hiểu, sự chú ý của vài diễn viên quần chúng lại bị thu hút bởi nơi khác.

Giản Kỳ sau khi trang điểm xong đã đi ra.

Bộ phim này là một câu chuyện phái sinh từ thần thoại, kể về tình yêu giữa thái tử thiên tộc và cửu vĩ hồ ly.

Giản Kỳ là nam chính, tự nhiên đóng vai thái tử thiên tộc, còn nữ chính đóng vai cửu vĩ hồ ly là một ngôi sao mới nổi gần đây, cũng xuất thân từ thần tượng.

Giản Kỳ từ phòng trang điểm đi ra, hướng về phim trường, không có chút kiêu ngạo nào, trên đường gặp người chào hỏi, cậu ta cũng rất nhiệt tình chào lại.

Dù đối phương là ai, chức vụ cao hay thấp, vị thế lớn hay nhỏ, cậu ta đều đối xử công bằng.

Lục Ngôn cảm thấy người này thật xứng đáng là vai chính, tính cách thật tốt, đã nổi tiếng như vậy mà vẫn thân thiện, nếu là cậu, chắc chắn cũng sẽ có thiện cảm với cậu ta.

Không phải là kiểu thiện cảm đặc biệt, mà là sẽ cảm thấy người này thật tốt.

Lục Ngôn nhìn một lúc, rồi định rút ánh mắt lại, còn chưa kịp di chuyển, thì thấy Giản Kỳ bỗng nhiên nhìn về phía cậu.

Ánh mắt chăm chú, mục tiêu rất rõ ràng, đang nhìn cậu.

Có lẽ chỉ là trùng hợp, người ta có thể vô tình nhìn vào ánh mắt của một người trong lúc nhìn xung quanh, nhưng cậu lại có cảm giác, dường như Giản Kỳ không phải vô tình nhìn về phía mình.

Hai người chỉ nhìn nhau có hai giây, Giản Kỳ đã quay mắt đi trước.

Lục Ngôn không có cảm giác gì đặc biệt với việc đó, tiếp tục đợi ở chỗ làm việc.

Một lúc sau, sự nhiệt tình của các diễn viên quần chúng với Giản Kỳ đã giảm, họ lại bắt đầu nhìn cậu bằng ánh mắt mơ hồ.

Lục Ngôn định đến hỏi xem họ đang nhìn gì, chưa kịp bước đi, thì từ xa truyền đến một tiếng động lớn hơn.

Sự chú ý của mấy diễn viên quần chúng lại bị tiếng động đó thu hút, có người đi qua hỏi thăm, khi thấy rõ chuyện gì xảy ra, lại hưng phấn quay về chia sẻ với người khác.

Rồi Lục Ngôn nghe thấy một diễn viên quần chúng nói: “Ôi mẹ ơi! Cận ảnh đế đến rồi! Anh ấy đến để đóng khách mời cho bộ phim của chúng ta!”

Cận ảnh đế? Trong cuốn sách này người có thể được gọi là Cận ảnh đế…

Chỉ thấy một người đàn ông mặc đồ thể thao đi tới, được nhiều người tôn sùng, dáng người cao ráo, từ xa vẫn cảm nhận được vẻ đẹp quyến rũ của anh, không phải Cận Trác Phong thì là ai?

Cận Trác Phong đi về phía phim trường nơi Giản Kỳ vừa đến, trên đường gặp người chào hỏi anh cũng đều đáp lại, môi mỉm cười nhẹ nhàng, rất có sức hấp dẫn.

Trong mắt Lục Ngôn, hai người này đi ra lại mang cảm giác giống như một cặp chồng chồng.

Lục Ngôn: “…”

Đúng là một chuyện kỳ quái, cậu chỉ muốn trong thế giới hòa bình này kiếm tiền sống cuộc sống an nhàn, sao ngày đầu đi làm chính thức mà đã gặp phải hai nhân vật chính của câu chuyện.

Lục Ngôn lại đợi một chút, khoảng chín giờ, người phụ trách đến gọi họ đến phim trường.

Cậu đóng vai một tên lưu manh thô lỗ đang định trêu chọc cửu vĩ hồ ly, sau khi hồ ly bị cậu trêu chọc, chuẩn bị đá cậu một cái, kết quả thái tử thiên tộc xuất hiện, anh hùng cứu mỹ nhân, đá cậu sang một bên, rồi thái tử và hồ ly lại quấn lấy nhau.

Lục Ngôn hôm nay cũng đã kết thúc vai diễn.

Khi đến phim trường, các diễn viên chính vẫn đang chuẩn bị, những diễn viên phụ như họ thì đứng ở một bên chờ đợi.

Lục Ngôn chờ mãi mà vẫn chưa thấy bắt đầu quay, mà lại thấy Giản Kỳ xuất hiện trước.

Cậu ta mặc một bộ trường bào trắng, lịch sự và tao nhã nhưng vẫn rất đẹp trai, trông rất hấp dẫn.