Khương Tảo hiện tại đầu óc đầy dấu chấm hỏi, rất là ngây thơ nhìn chằm chằm từng chữ trước mắt. Ý nghĩa của mỗi từ cô đều có thể hiểu được, nhưng ngay cả cũng không biết hệ thống biểu đạt cái gì ý tứ.
Trò chơi kết thúc đã bắt đầu đếm ngược thời khắc, mà trong thời gian ngắn ngủi này, hệ thống lại phát hành cho cô một nhiệm vụ thu được giá trị năng lượng. Đừng nói cô không biết giá trị năng lượng là vật gì, cho dù là biết, hẳn là cũng không cách nào trong thời gian ngắn như vậy hoàn thành đi!
Hệ thống cho cô một con đường sống, nhưng dường như không cho.
-Nha đầu chết tiệt, ngươi còn dám trở về?
Một đạo thanh âm tức giận đột nhiên từ ngoài cửa truyền đến, giương mắt nhìn lại. Chỉ thấy người ba của trò chơi đang đứng ở cửa, một tay vịn bên cửa, một tay cầm gậy sắt giúp đỡ dao rựa.
"Ngươi là tiện nhân, xem ta không đánh chết ngươi hay không."
Nói xong, hắn liền nhắc chân khập khiễng đi về phía Khương Tảo.
Nếu không phải nha đầu chết tiệt này chạy trốn, hắn cũng sẽ không bị đám đòi nợ kia bắt trở về, càng sẽ không chặt đứt một chân.
Mà Khương Tảo làm sao có thể ngoan ngoãn ở tại chỗ chờ hắn tới chém mình. Cô không nhanh không chậm xuống giường, tránh thoát một kích chậm chạp.
Nếu thân thể ba Khương còn chưa khuyết tật, Khương Tảo có lẽ còn chưa có thể chống lại, nhưng tình huống hiện tại là, hắn bị gãy chân, hành động bất tiện. Đối phó người này, so với đối phó tang thi còn dễ dàng hơn nhiều.
"Ngươi còn dám trốn? Ngươi là một người vô lương tâm, giống như người mẹ đã chết của ngươi vậy. Lão tử lúc trước không nên để cho ngươi sinh ra, phi, ngươi là tai tinh! Con khốn! Sói mắt trắng! Nhiều người chết như vậy, sao ngươi lại không chết? "
Lời nói ác độc từ trong miệng cha Khương không ngừng phun ra, Khương Tảo nghe những lời kia, nội tâm không hề dao động, thần sắc lạnh nhạt nhìn người một mình hắn biểu diễn.
Hệ thống này đã cho hắn trúng nhiều độc, ban ngày, còn đang mơ mộng hôn nhân thất bại đây?
"Nói nhảm thật nhiều."
Ngón út Khương Tảo móc lỗ tai ra, lần thứ hai nhìn về phía người trước mặt giống như đang nhìn một người chết.
"Má, xem lão tử không gϊếŧ chết ngươi!"
Ba Khương cực độ chán ghét ánh mắt của Khương Tảo lúc này, cầm vũ khí trong tay lên nhìn về phía cô. Lộn xộn vung vẩy, nhìn như hung mãnh, lại đối với Khương Tảo không cách nào sinh ra thương tổn thực chất.
Khương Tảo bước chân, dễ dàng né tránh công kích của cha Khương. Sau đó, đến trước mặt ông, lấy vũ khí trong tay của mình: "Chỉ nhiêu đó thôi hả?"
Đem vũ khí đoạt được trong tay, tựa tiếu phi tiếu nhìn người gần trước mắt: "Sống thật tốt hay không tốt, nhất định phải đến trước mắt ta làm nổi bật cảm giác tồn tại của mình! "
Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Tôi là ba cô, cô không thể gϊếŧ tôi! "Ba Khương run rẩy nhìn con dao đang tới gần cổ mình, trong lòng đối với tử vong sinh ra sợ hãi phóng đại vô hạn.
"Chúc kiếp sau ông không còn phiền não vì cuộc sống thế này nữa."
Ý cười trong mắt Khương Tải nồng đậm, nhưng trong mắt ba Khương, đó chính là một ác ma đang biểu hiện mặt "đẹp" nhất của cô với ông.
"Ách..." ba Khương tay phản xạ có điều kiện đè lại cuốn họng của ông, ánh mắt trừng trừng mở to, không dám tin nhìn nghiệt nữ trước mắt lại xuống tay với ông!
"Một đường bình an."
Khương Tảo nói biến sắc liền biến sắc, mặt không chút thay đổi bỏ lại đao trong tay nhiễm vết máu, vượt qua thi thể dưới chân đi ra khỏi phòng.
Cô không biết chính là, trong phòng thời khắc cô đi ra khỏi phòng, quỷ dị dung nhập vào mặt đất, cuối cùng từ trên mặt đất tản ra từng chút từng điểu tinh bạch sắc quang mang.
【Đinh! Xin chúc mừng người chơi đã giải quyết một con bọ độc và nhận được 25 điểm giá trị năng lượng. Độc trùng Khương Nguyên, ngược đãi thê tử, ngược đãi nữ nhi, bạo lực tìиɧ ɖu͙© và cưỡиɠ ɧϊếp. Trong lúc đó lại tàn sát nhiều thiếu nữ vô tội, ăn thịt người đói khát, tội không thể tha thứ! Người chơi Khương Tảo vì dân trừ hại, năng lượng đặc biệt phần thưởng một phần trăm. 】
Hả? Cô không nghe nhầm đâu! Gϊếŧ Khương Nguyên kia, cư nhiên đạt được giá trị năng lượng?
Nói như vậy, giá trị năng lượng chẳng phải chỉ cần chém gϊếŧ người đến cực điểm tội lỗi cực ác là có thể thu hoạch được sao?
Vậy, tang thi có tính không?