Chương 16: Cuộc Khủng Hoảng Zombie

Khương Tảo tìm cách cho bớt nhàm chán trong phòng, lặng lẽ chờ đợi hoàng hôn buông xuống, chờ đợi bình minh đến.

Thời gian yên tĩnh, nhưng không phải là biến cố đột ngột.

Trên con đường yên tĩnh xuất hiện người chật vật chạy trốn, một đám tang thi đang đuổi theo bọn họ tiến vào khu vực trống trãi này. Trên đường phố yên tĩnh trong nháy mắt trở nên ồn ào, Khương Tảo cũng bị tiếng ồn ào không nhỏ này đánh thức.

Xuyên qua cửa sổ, cô nhìn thấy một số bóng dáng quen thuộc.

Đó không phải là người muốn cướp thức ăn của cô sao? Tên anh là Thẩm hay gì đó... Sao lại trở nên chật vật như thế, còn bị tang thi đuổi theo? Hơn nữa, ba hắn cũng không ở cùng một chỗ với hắn, chẳng lẽ gặp nạn?

"Mau lên lầu."

Nơi này có rất nhiều phòng thương mại, tang thi nơi này lại bị người thanh lý qua, cho nên tùy tiện tìm một nhà, tránh thoát tang thi phía sau truy kích, bọn họ cũng an toàn.

Mấy người là phân tán ra, chỉ cần hơi lạc nhịp một bước, sẽ bị tang thi phía sau nối tiếp chôn vùi.

"Cứu, cứu mạng..."

"A !!"

Không ít người không chạy qua tang thi, đều không cho bọn họ cơ hội biến dị, trực tiếp bị gặm nhấm hầu như không còn.

Người chạy thoát càng không dám nhìn về phía sau, bước chân thậm chí còn nghe được thanh âm, càng trở nên nhanh hơn. Bọn họ đua nhau trốn vào trong phòng bên cạnh, không cho người phía sau cơ hội, chuyển tay liền đóng cửa phòng lại.

Nghe tiếng người ngoài cửa vỗ vỗ cứu mạng, thẳng đến khi tang thi bị phía sau đuổi theo gấp gáp gặm nhấm, thanh âm kêu đau đớn nghe được da đầu người bên trong tê dại, cho đến khi thanh âm biến mất, người bên trong cũng không phát ra một chút động tĩnh nào.

Hai tay ôm đầu, nước mắt rơi như mưa, lặng lẽ lẩm bẩm xin lỗi.

Khi đối mặt với cuộc khủng hoảng sinh tử, trái tim con người rất tàn nhẫn. Rõ ràng còn có thể cứu người hắn, lại bởi vì bản thân khϊếp đảm, ích kỷ mà đóng cửa lại, đoạn tuyệt một mạng của người khác.



Có lẽ, điều kiện hoán đổi cho nhau, người chết cũng sẽ làm ra lựa chọn tương tự. Không có xả thân cứu người như vậy, lòng người thường là ích kỷ, có thể ở trong phạm vi khả năng trợ giúp người khác, lại không cách nào vì người khác mà liều mạng của mình.

"Anh Thẩm, đóng cửa lại!"

"Chờ một chút."

"Chờ cái gì, chờ tang thi sẽ đuổi theo." Mập mạp bên cạnh sốt ruột hô lên.

Tuy rằng phía trước còn có hai người chạy về phía bọn họ, nhưng theo sát chính là tang thi vô số. Nếu như chờ bọn họ tới, vậy không thể tránh khỏi sẽ chống lại tang thi. Có lẽ, mọi thứ sẽ tồi tệ hơn!

"Anh Thẩm, làm ơn. Đóng cửa lại! Lấy tình huống hiện tại của chúng ta, đối đầu với tang thi chỉ có một con đường chết. Chẳng lẽ, ngươi muốn vì hai người bọn họ mà đổi với mạng của nhiều người như chúng ta sao?

Không thể chờ được nữa, nhìn Thẩm Hàn Văn còn đang do dự, hai người nói chuyện nhanh chóng liếc nhau một cái, sau đó không để ý Thẩm Hàn Văn ngăn cản, tiến lên kéo cửa cuốn xuống.

Ngăn cản đường sống của hai người bên ngoài, đồng dạng cũng ngăn trở tầm mắt của bọn họ.

"Các ngươi, các ngươi làm sao có thể như vậy? Bọn họ đã cứu mạng chúng ta, các ngươi làm như vậy không phải để cho bọn họ đi chết sao?

" Họ không chết, người chết là chúng tôi. Ngay cả khi họ cứu mạng chúng ta thì sao? Anh Thẩm, anh đừng quên, chúng tôi là người chơi, họ chỉ là NPC trong trò chơi! Chẳng lẽ mạng của bọn họ còn quý giá hơn chúng ta sao?

Lời này vừa nói ra, Thẩm Hàn Văn không thể phản bác. Nhìn thoáng qua những người chơi khác trong phòng, bọn họ đều không cảm thấy làm như vậy không tốt, ngược lại rất đồng ý với lời hắn ta nói.

Một số NPC trò chơi đi theo bọn họ trốn vào nghe không hiểu bọn họ nói là có ý gì, nhưng thấy bộ dáng giương cung bạt kiếm của bọn họ, một đám người trốn ở một góc khí thở cũng không dám thở mạnh.

Bên kia, hai người Lâm Phi thấy cửa phòng bị đóng lại, trong lòng tức giận dâng lên trong lòng, hận không thể đi vào đánh vỡ đầu bọn họ. Một đám người vô ơn!

Đặc biệt là Lâm Phi, ruột hối hận đều xanh. Lúc trước không nên cứu bọn họ, để cho bọn họ bị tang thi ăn thật tốt. Như vậy sẽ không có một loạt phiền toái phía sau, cũng không cần chật vật bị tang thi đuổi gϊếŧ như thế!