- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Tôi Nhặt Rác Ở Hải Đảo
- Chương 2
Tôi Nhặt Rác Ở Hải Đảo
Chương 2
Hệ thống game đến từ nơi nào không rõ, ẩn chứa lời báo trước về cái chết đầy phấn khích, bị cuốn vào đây một cách khó hiểu, dù nhìn thế nào cũng không đáng để chúc mừng.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Kỳ Du lại rất bình tĩnh.
Khác với phản ứng căng thẳng hoảng loạn theo bản năng của người bình thường khi gặp nguy hiểm, càng là lúc nguy cấp, đầu óc Kỳ Du càng trở nên tỉnh táo.
Lớn lên trong trại trẻ mồ côi, sau khi trưởng thành liền bắt đầu sống một mình, Kỳ Du hiểu rõ hơn ai hết, sợ hãi, nhút nhát, uất ức... những cảm xúc tiêu cực này ngoại trừ gây cản trở ra thì chẳng có tác dụng gì.
Ngày Kỳ Du rời khỏi trại trẻ mồ côi, viện trưởng đích thân tiễn cậu, bà ấy nói Kỳ Du giống như cây mọc trên vách đá, cô độc nhưng kiên cường.
Kỳ Du rất thích ẩn dụ này, cho dù cậu chỉ là một hạt giống, chỉ cần còn một chút đất, cậu cũng có thể bén rễ nảy mầm.
Ví dụ như hiện tại, cho dù phải đối mặt với trò chơi đầy rẫy ác ý, Kỳ Du cũng không hề sợ hãi, không những không sợ hãi mà thậm chí còn có chút phấn khích muốn thử.
Mặc dù không biết mục đích của trò chơi là gì, và tại sao lại chọn cậu, nhưng có thể chắc chắn một điều rằng, Kỳ Du không muốn bỏ mạng trên hòn đảo hoang cằn cỗi chỉ to bằng nấm mồ này.
Vì cái chết trong game chính là cái chết trong hiện thực, điều đó có nghĩa là cậu vẫn còn liên kết với hiện thực, cũng có nghĩa là nhất định tồn tại cách thức để quay trở lại hiện thực.
Chẳng phải chỉ là chơi game sao, cái này cậu ấy rành.
Là một streamer game, chơi game, nghiên cứu hướng dẫn chơi game là nghề nghiệp chính của Kỳ Du.
Kỳ Du tiếp xúc với game máy tính muộn hơn rất nhiều so với bạn bè đồng trang lứa, nhưng chỉ mất ba năm đã trở thành streamer kỹ thuật hàng đầu trên nền tảng Báo Nha, ngoài năng khiếu chơi game đáng kinh ngạc, sự nỗ lực và kiên trì vượt trội hơn người thường là điều không thể thiếu.
Nói không ngoa, những game lớn nhỏ trên thị trường, Kỳ Du đã từng tiếp xúc qua không phải hàng ngàn thì cũng là hàng trăm.
Trò chơi trước mắt này, mặc dù khác với tất cả những trò chơi mà cậu từng tiếp xúc trước đây, nhưng cậu tin rằng, chỉ cần là game, thì nhất định sẽ có quy luật và cách thức để phá đảo.
Điều Kỳ Du cần làm, chính là tìm ra "con đường" đó.
Các quy tắc mà hệ thống công bố hiện tại rất sơ lược, nhưng vẫn tiết lộ nhiều thông tin.
Tận thế, vật tư, xây dựng đảo... Liên kết những từ khóa này lại với nhau, trong lòng cậu đã mơ hồ có phương hướng.
Chỉ là, lúc này, so với bản chất của trò chơi, Kỳ Du quan tâm đến gói quà tân thủ của mình hơn.
Kỳ Du ngồi xổm xuống đất, duỗi một ngón tay chọc chọc vào chiếc rương trước mặt.
【 Rương tân thủ: Bên trong chứa đạo cụ tân thủ, có xác suất nhận được thêm vật tư sinh tồn. 】
Ngay khi âm thanh hệ thống vừa dứt, màn hình ánh sáng khổng lồ lừng lững giữa không trung đột nhiên co rút lại, trong nháy mắt từ hư ảnh biến thành thực thể, lao thẳng xuống hải đảo như sao băng, trở thành rương tân thủ của cậu.
Dù là lúc nào, gói quà tân thủ luôn là đạo cụ quan trọng nhất trong giai đoạn đầu game, đặc biệt là trong game sinh tồn, gói quà ban đầu có xác suất cao chứa vật tư sinh tồn cơ bản.
Và khi gói quà này xuất hiện dưới hình thức rương báu, ý nghĩa của nó lại càng trở nên khác biệt.
Không ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ của việc mở rương, ngay cả Kỳ Du đã làm người chơi đen đủi suốt hơn hai mươi năm.
"Cạch" một tiếng, rương gỗ mở ra.
Kỳ Du nhìn chằm chằm vào thông báo hệ thống không chớp mắt.
【 Nhận được: Cần câu cá thần kỳ x1. 】
【 Cần câu cá thần kỳ: Một chiếc cần câu có thể câu được vạn vật nhưng không thể câu cá, chẳng phải rất thần kỳ sao? Đạo cụ tân thủ, vật phẩm duy nhất, không thể giao dịch. 】
【 Nhận được: Biển hiệu gỗ. 】
【 Biển hiệu gỗ: Biển hiệu gỗ trang trí khắc dòng chữ "Chào mừng đến với hòn đảo", cắm nó trên đảo, nhất định sẽ rất ấm áp. 】
Kỳ Du: "..."
Lặng lặng chờ đợi một lúc, hệ thống không hề phát ra thêm âm thanh nào.
"Một chiếc cần câu có thể câu được vạn vật", nghe có vẻ hay ho đấy, nhưng chiếc rương to như vậy, không thể nào chỉ chứa hai món đồ được chứ?
Kỳ Du không tin tà nhấc rương gỗ lên, lật ngược miệng rương xuống dưới.
【 Nhận được: Rương gỗ trống rỗng. 】
【 Phân giải có thể nhận được: Gỗ x5. Có phân giải không? 】
Kỳ Du mặt không cảm xúc nhấn "Không".
Vận may, cái thứ này, quả nhiên vẫn là coi như nó không tồn tại thì hơn.
Không đúng, cũng không thể nói cậu hoàn toàn không có vận may, dù sao cậu cũng coi như là đã mở ra được vật tư bổ sung rồi còn gì?
Kỳ Du khẽ gõ đầu ngón tay lên tấm biển gỗ khắc dòng chữ "Chào mừng đến với hòn đảo".
Đều là vật phẩm bằng gỗ, đã là rương gỗ có thể phân giải, không biết tấm biển này có thể phân giải được không, dù sao cũng là một miếng gỗ, không thể lãng phí được.
【 Thiếu thiết bị phân giải, không thể phân giải. 】
Thông báo của hệ thống gián tiếp chứng minh cho suy đoán của Kỳ Du.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Tôi Nhặt Rác Ở Hải Đảo
- Chương 2