Nói rồi anh ôm cô đi mất, để lại hai con người ngơ ngác.
Trong xe, không khí căng thẳng lạ thường, môi cô lúc mở lúc đóng như muốn hỏi gì đó nhưng không biết hỏi như thế nào!
_ Em muốn nói gì?
Thấy cô không có ý muốn lên tiếng nên anh hỏi trước.
_ Anh không có mối tình đầu à?
Vừa hỏi Vũ Tuyết Nhi vừa quan sát biểu cảm của Nam Phong.
_ Không có.
_ Vậy anh ...
_ Ngày mai, dọn đồ qua Nam viên đi!
Không đợi cô nói hết câu anh đã chen ngang làm những lời cô muốn nói phải nuốt ngược vào trong.
_ Tại sao? - cô nghi hoặc hỏi
_ Bây giờ em là vợ hợp pháp của tôi, chồng ở đâu thì vợ phải ở đó. Còn nữa, công việc người mẫu của em tôi cho người hủy hợp đồng rồi!
Không nhìn mặt cô anh cũng biết bây giờ cô đang giận đỏ mặt nên tập trung lái xe.
_ Tôi không đồng ý.
Nén giận, nhìn anh nói, không ngờ có ngày cô lại bị một người đàn ông mới quen quản thúc.
_ Em không có sự lựa chọn. Nếu chán thì trồng hoa nuôi cá sau biệt thự Nam viên. Hoặc là tìm quản gia trò chuyện. Hoặc là đến công ty tìm tôi nói chuyện. Hoặc là về nhà chơi với ba mẹ em chiều về tôi sẽ đón. Nhưng em tuyệt đối không được đến quán bar, em có thể cùng đi với Ngọc Liên để shopping, ăn uống, ngày mai tôi cho người dọn đồ tới, bây giờ đi ăn tối rồi về Nam viên làm quen...
_ Ngưng, anh muốn quản lý tôi sao? Tôi muốn tự do, ở mãi trong nhà tôi sẽ bị tự kỷ đó. - không muốn nghe tiếp lời anh nói cô cắt ngang
_ Ngọc Liên, cô bạn thân của em, ba mẹ của em cũng đâu có bỏ em, em tìm thì họ sẽ rảnh thôi.
_ Ba tôi phải đến công ty với anh hai, mẹ tôi phải trông coi cửa hàng thời trang mới khai trương, còn Ngọc Liên thì phải xem sổ sách ở spa. Tôi chỉ có làm người mẫu là bận rộn chung với họ, anh nói xem nếu như bây giờ tôi rảnh rỗi nhất định sẽ ngứa tay chân, anh cho tôi đi làm đi.
_ Nghề của em rất động chạm, tôi không cho phép.
_ Động chạm? Nam nữ sao? Cũng phải, bây giờ tôi cũng có chồng không như trước kia có bạn trai, thế anh cho tôi khu vườn của anh sao? - lúc nãy không chú ý bây giờ mới ngộ ra.
Cô rất thích làm vườn, trồng hoa nuôi cá cảnh, những lúc rảnh thì thời gian dành cho khu vườn của cô sau Vũ gia là trên hết.
_ Cho em. Phòng làm việc của tôi cũng rất trống nếu em thích thì tùy em trang trí.
Nhìn biểu cảm đang vui dần của cô thì anh đoán chắc chắn rằng nghe ngóng tin từ Vũ Minh là không sai.
_ Được, thế tôi nghỉ việc. Anh đặt cho tôi vài loại hoa với cá cảnh, mai tôi bất đầu luôn.
_ Được.
Không ngờ dụ cô lại dễ như vậy, sau này không được để ai biết nếu không con thỏ này sẽ bị người ta dụ đi mất.
Buổi tối tại Nam viên, hai người vừa ăn tối trở về, cô theo anh vào nhà, tất cả người làm trong nhà đều đứng xếp hàng chờ hai người vào. Trước khi đến đây cô đã gọi điện báo cho ba mẹ cô, họ cũng đồng ý nên làm cô hụt hẫng.
_ Chào thiếu gia, thiếu phu nhân.
_ Mọi người lui...
_ Tôi tên Vũ Tuyết Nhi, mọi người gọi tôi là Tiểu Tuyết được rồi!
_ Mọi người lui hết đi, còn nữa sau này ai gọi thiếu phu nhân bằng tên thì lập tức đuổi việc.
_ Vâng thưa thiếu gia. Thiếu phu nhân tôi là dì Lý quản gia của Nam viên, người cần gì có thể tìm tôi. - dì Lý kính cẩn giới thiệu với cô.
_ Vâng, dì Lý, dì làm việc tiếp đi ạ! - nói chuyện với dì Lý xong thì quay sang nhìn anh.
_ Tôi không thích người khác gọi tôi như thế.
_ Nhưng em phải biết nội quy của Nam gia. Lên phòng thôi.
Nói rồi anh đi lên phòng, cô đi theo sau nhìn xung quanh căn nhà thật sự rất lớn, tầng một là phòng ngủ, tầng hai là phòng sách, tầng ba là những phòng khác như: bar, gym, xem phim, ca hát,...
Theo anh lên phòng, căn phòng khá rộng theo tông màu tối. Cô nhìn anh, thấy anh không có ý định dẫn cô đến phòng của mình nên cô lên tiếng hỏi:
_ Phòng của tôi ở đâu?
_ Ở đây. - vừa nói vừa cởi đi áo sơ mi bên ngoài rồi nhìn cô
_ Nè, thế anh cởϊ áσ làm gì? Đây là phòng tôi mà? - thấy hành động của anh cô la lớn chỉ tay về phía anh.
_ Tôi với em ngủ chung. - anh thản nhiên nói rồi lấy đồ đi tắm.
_ Tôi không đồng ý.
_ Tôi không ăn thịt em đâu mà sợ, phòng bên cạnh là phòng thay đồ tôi chuẩn bị đồ cho em rồi, bên đó có phòng tắm, tắm rồi hãy về đây.
Không đợi cô nói tiếp, anh đi vào phòng tắm, nghe tiếng nước chảy lúc này cô mới nhất chân đi ra khỏi phòng.
Mở cửa phòng, căn phòng còn lớn hơn phòng ngủ của anh, có tổng cộng bảy tủ quần áo các loại. Tủ kính nên có thể quan sát được hết. Mở tủ đồ ngủ, tất cả đều như nhau chỉ là khác màu nên cô lấy đại một bộ rồi đi tắm.