Chương 36: Mừng thọ

Sau gần 1 tiếng đi, xe của họ đi chậm lại. Linh Lan nhìn ra cửa sổ, là một cái cổng lớn có rất nhiều vệ sĩ canh gác. Bên trong phòng bảo vệ vừa thấy là xe của cao Phác Cơ liền ấn nút tự động mở cổng. Xe lại tiếp tục đi vào bên , Linh Lan đánh giá một hồi rồi cảm thán khuôn viên này thật lớn lại còn trồng rất nhiều cây cảnh. Mỗi cây đều được cắt tỉa gọn gàng.

Sau hơn 10 phút xe mới dừng lại. Linh Lan vừa xuống xe liền bị bất ngờ. Trước mắt cô là một căn biệt thự lớn. Không! Nói đúng hơn chính là một biệt phủ. Rất lớn, rất lớn... là một biệt phủ có kiến trúc phương tây. Đứng ở bên ngoài cũng khiến cô cảm nhận được sự sang trọng của nó.

Biệt phủ này xem ra chẳng khác gì cung điện của vua chúa.

Linh lan ngây ngốc nhìn, cũng không biết rằng bản thân đã trở thành nhân vật bị nhiều người chú ý.

"Đi thôi." Cao Phác Cơ cười sủng nịnh nắm lấy tay cô dẫn đi.

Bước vào sảnh lớn, tuy rằng bữa tiệc chưa bắt đầu nhưng bên trong đã có khá đông người. Ngoài khách khứa, thì còn có rất nhiều người làm với đầu bếp.

Bây giờ cô cũng đã hiểu vì sao Cao Phác Cơ lại chú ý tới cách ăn mặc của cô như vậy, xem ra bữa tiệc này rất là quan trọng rồi.

Trên đường đi có vài người có vẻ nhận ra Cao Phác cơ nên liền kính cẩn cúi đầu chào. Có vài người làm còn gọi hắn là "Nhị thiếu gia".

Nhị thiếu gia? Linh Lan mờ mịt.

"Đây là nhà của tôi, hôm nay là đại thọ bà của tôi." Cao Phác Cơ thấy cô gái nhỏ ngó nghiêng ngó dọc liền nói.

Linh Lan nghe xong liền dừng bước, cảm thấy bản thân chính là bị lừa. Trước đây Cao Phác Cơ luôn muốn mang cô về nhà, nhưng đều bị cô từ chối. Dù sao mối quan hệ giữa họ cũng rất khó để nói, cô còn sợ sẽ bị người lớn trong nhà hắn làm khó.

"Tôi... tôi có thể trở về không?" Linh lan nhìn hắn, bất lực nói.

"Không thể!" Cao Phác Cơ phản đối không thương tiếc. Lần này hắn mang Linh Lan tới đây một là để mừng thọ của bà nội, một là muốn giới thiệu cô cho mọi người biết.

"Nhưng mà..."

"Đừng làm tôi tức giận." Cao Phác Cơ đe dọa, chỉ sợ cô lại dở trò.

"Nhị thiếu gia." Bỗng một ông lão tầm 60 tuổi đi tới chào hắn.

Hai người nói chuyện một hồi Linh Lan mới biết rằng người này là quản gia của Cao gia. Nghe thấy hắn đã trở về ông liền đi qua chào hỏi hắn. Cao Phác Cơ xem ra đối với người này khá lạnh nhạt khác hẳn thái độ đối với Chu quản gia tại biệt thự của hắn ta. Cao Phác Cơ hỏi ông quản gia bà nội đang ở đâu, biết rằng bà nội đang cùng với mấy bạn già đang trò chuyện với nhau liền nói một lát sẽ qua gặp bà.

"Có đói không?" Cao Phác Cơ cũng không để ý ánh mắt mọi người đang dồn lên người hắn và cô, thản nhiên dùng tay xoa xoa bụng cô hỏi thăm. Cái bộ dáng này làm gì mà giống doanh nhân thành đạt mặt lạnh thường ngày cơ chứ?

Vài tiểu thư con đối tác của Cao gia thấy vậy mắt liền nổi lửa tức giận. Họ biết rằng hôm nay Cao Phác Cơ sẽ xuất hiện ở đây nên đã lãng phí bao nhiêu tâm tư. Thành phố A này ai mà không biết Cao Phác Cơ là người đàn ông độc thân hoàng kim chứ? Hắn chính là anh tài trong lớp anh tài, mới hơn 30 mà đã có một đế chế của riêng mình mà không cần dựa dẫm vào Cao gia. Kết quả người này trở về lại mang theo một cô gái? bọn họ ganh tị muốn chết mà không dám nói.

Linh Lan vốn đang không vui nhưng khi thấy ánh mắt ganh tị của đám phụ nữ kia liền sinh ra chút thỏa mãn cùng kiêu ngạo. Cô chính là muốn cho đám phụ nữ kia biết cô cùng với họ đẳng cấp khác nhau thế nào.

"Có một chút." Linh Lan phối hợp diễn, nũng nịu nói với hắn.

"Em muốn ăn bánh kem." Linh lan buộc miệng nói hoàn toàn quên mất mấy năm qua mình rất sợ ăn phải bánh kem.

"Được." Cao Phác Cơ liền hướng một đầu bếp nói gì đó, sau đó đưa cô rời khỏi đại sảnh đến một căn phòng rộng lớn. Bên trong căn phòng được bày trí rất đẹp, toàn bộ vật dụng đều là đồ cao cấp. Tông màu vàng nhạt khiến người khác thoải mái.

"Đây là phòng tôi trước kia." Đã lâu hắn không ở căn phòng này, nhưng mỗi ngày đều sẽ có người tới đây dọn dẹp.

"Ở đây nghỉ ngơi chút, buổi tối bữa tiệc mới chính thức bắt đầu." Từ trước tới nay bữa tiệc luôn tổ chức vào buổi tối.

"Vậy mà ban nãy lại đông người như vậy." Vậy chắc chắn đến tối sẽ còn đông nữa.

Cao Phác cơ nghe xong chỉ nở nụ cười chế giễu, đương nhiên hắn biết ý đồ của đám người kia. Bọn họ tới sớm như vậy chính là muốn tranh thủ cơ hội để lôi kéo quan hệ với Cao gia. Chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới hắn.

Linh Lan thấy hắn không trả lời tới mình liền cũng không quan tâm tới hắn nữa.

"Một lát em phải ngoan ngoãn, đừng gây chuyện." Cao Phác Cơ bỗng đứng dậy khỏi ghế, đi tới nơi cô ngồi nghiêm túc nói.