Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Nhận Ra Mình Sống Trong Một Thế Giới Game Eroge

Chương 28: Tin tốt!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi nêu to nguyện vọng tìm thấy một cô bạn gái có vấn đề về tâm lý, Han đứng yên tại chỗ và cười: "He he he!"

Tôi chẳng biết hắn đang mơ mộng về cái gì nữa. Ít nhất, tôi biết với tính cách của Han thì hắn không đến mức đang nghĩ về những chuyện người lớn. Tuy nhiên, tên nhân vật chính kia hơn chín phần mười là tưởng tượng đến cảnh tượng hắn và một ai đó đứng trên sân thượng dưới ánh chiều tà.

Tất nhiên là còn phải nắm tay nhau nữa. Hắn chắc chắn không từ cơ hội để làm một việc đáng xấu hổ như vậy đâu.

"Hì hì hì hì!" Gương mặt của Han càng lúc càng trở nên biếи ŧɦái hơn.

Sau một vài giây phải chứng kiến cảnh tượng đáng xấu hổ đấy, Laura và Kurokawa đồng loạt che mặt họ lại bằng một tay. Riêng Rachel thì lại dùng cả hai và còn xoay lưng về phía hắn. Hiển nhiên, cô bạn thuở nhỏ không thể tiếp tục quan sát cảnh tượng này lâu hơn dù chỉ một giây.

"Trời ơi..." Rachel lẩm bẩm.

Tội nghiệp cô nàng tóc vàng kia. Tôi dám mạnh miệng nói những giây vừa qua đã gây nên những sát thương vật lý lên cơ thể của cô ấy thật!

Han đang cư xử một cách đầy tởm lợm và biếи ŧɦái. Quan trọng nhất là hắn như rơi vào một thế giới của riêng mình và mặc nhiên quên rằng xung quanh có đến bốn cặp mắt, à không, ba cặp mắt nhìn chằm chằm vào bản thân. Nếu như tôi là hắn, tôi sẽ ngay tức thì chấn chỉnh bản thân. Sống lưng sẽ lập tức biến thẳng, hai chân nghiêm lại như một binh nhất ngoan ngoãn.

Thế nhưng, chúng ta không thể không công nhận tên nhân vật chính này có lá gan to hơn bầu trời. Hắn dám nói bản thân muốn có một cô bạn gái là yandere trong khi xung quanh toàn là những sát nhân khát máu. Han khi biết được những suy nghĩ của mình bị bọn họ nắm thóp được hết thì chắc sẽ chẳng bao giờ dám bước ra khỏi nhà một bước

Tôi nói gan của Han to như bầu trời chỉ là phương pháp nói quá thôi nhé. Khi Rachel đào nội tạng của hắn ra thì thứ đấy cũng chẳng to hơn người bình thường là bao!

Đúng là một thứ trai tân! Chỉ suy nghĩ đến việc nắm tay thôi mà hắn đã sung sướиɠ đến phát rồ. Tên nhân vật chính đấy chẳng hề như tôi chút nào. Xem tôi này Han! Tôi đã nắm tay được một lúc lâu rồi đấy. Và tôi hoàn toàn không mất đi chút bình tĩnh nào!

Đấy là sự khác biệt giữa tôi, một lão binh tình trường, và một tên trai tơ chưa bao giờ biết mùi tay phụ nữ.

...

Nhưng hắn sẽ không còn là trai tơ trong vài tiếng nữa... Thế hóa ra tôi lại là đứa về nhì nữa sao?

Không không không! Không phải tôi về nhì! Tất cả đều là nhờ ơn Rachel cả chứ không phải là do hắn. Với tốc độ siêu việt tốc độ ánh sáng của mình, Rachel sẽ hoàn thành các bước của chuyện yêu đương trong vòng vài phút đồng hồ trong khi tôi đây mất nghìn vạn năm mới đến được bước đầu tiên.

...Hà cớ gì tôi phải so sánh với hắn để tự làm mình đau thương cơ chứ?

Bàn tay của tôi lại một lần nữa cảm nhận được một cú siết nhẹ từ Laura.

Tay của lớp trưởng thật ấm...

Cảm ơn cậu nhé Laura! Ắt hẳn chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên nhưng cô ấy vừa kéo tôi về lại hiện thực. Tôi làm quái gì mà cần phải tự đưa mình lên bàn cân cùng Han? Hắn có thể sẽ có thể tiến triển rất nhanh trong mối quan hệ của mình, nhưng hậu quả là cái chết cũng sẽ nối đuôi sau đấy nếu hắn dám làm bất kỳ điều gì phật ý Rachel.

Kể ra thì cũng tội nghiệp hắn thật. Tôi muốn nói Han biết một yandere có ý nghĩa thật sự là gì. Tuy nhiên tôi sẽ không làm như vậy. Với tư cách là một nhân vật chính, hắn có bổn phận phải tự tìm ra đặc tính của các cô nàng xung quanh của mình. Hắn còn rất nhiều nữ chính cần chinh phục và sự kiện tử vong cần phải tránh. Hơn thế nữa, cho dù tôi có mở miệng nói Han rằng Rachel là một cô gái điên rồ thì còn lâu Han mới tin. Chỉ khi Han tận mắt chứng kiến sự thật, hắn mới có thể học được bài học đau đớn ấy.

Chính vì vậy, cho dù Laura vừa mới nói một nửa sự thật là vì cô cố ý hay vì không rõ hoàn toàn, tôi đều là người được lợi. Chỉ cần Han không rõ khái niệm của một yandere là gì, hắn sẽ vẫn vô tư lự. Khi đó, lại một lần nữa Han sẽ rơi vào vòng tay của những nữ chính. Việc tôi cần làm chỉ là cố gắng giúp hắn sống lâu hơn nếu có thể mà thôi.

Hửm? Gì thế? Rachel vừa mới hơi nhích người về phía trước thì phải?

Không ổn rồi! Đấy là một dấu hiệu rất xấu! Cô ấy có thể nhảy xổ vào bọn tôi bất cứ lúc nào! Tôi và Laura cần phải cực kỳ cẩn thận mới được. Tuy Rachel không mang theo con dao bếp trong ngày đầu, sức mạnh vật lý quái đản của cô ấy vẫn không phải một thứ tôi có thể xem thường được.

"Chậc." Rachel tặc lưỡi một cách khó chịu. "Cậu sai rồi."

Nghe vậy, Laura nhún vai.

"Tớ chẳng quan tâm."

Hự! Tại sao lớp trưởng phải thẳng thắn như vậy chứ?

Chứng kiến gương mặt của Rachel nhăn lại, l*иg ngực tôi nhảy cả lên. Cô gái tóc vàng kia không có vũ khí trong tay cũng không có nghĩa là bọn tôi có thể chống cự hoàn toàn vô sự. Trong trường hợp bạn thuở nhỏ của Han mất kiên nhẫn mà tấn công Laura, tôi sẽ ngay lập tức kéo tay lớp trưởng mà chạy.

Dù gì đi chăng nữa, Laura là bạn gái của tôi vào lúc này. Và với tư cách một người bạn trai, tôi cần phải bảo vệ lớp trưởng bằng tất cả sức lực của mình. Cho dù tình cảm của cô dành cho tôi lúc này là một lỗi tạo nên bởi hệ thống đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ không để lớp trưởng chết trước mắt của mình lần này.

Không phải trước mắt. Trước mặt. Tôi lại quên mình không có mắt.

Tất nhiên, tôi hoàn toàn có khả năng bị gϊếŧ một lần nữa và mọi chuyện lại bắt đầu ở cổng trường vào buổi sáng. Nhưng thú thực, tôi không muốn như vậy. Sự thay đổi của những nữ nhân vật làm tôi muốn phấn đấu hơn.

"Cậu nên quan tâm. Thật ra, tất cả chúng ta đều nên quan tâm mới đúng. Và đừng tỏ vẻ cậu chẳng biết gì, lớp trưởng ạ." Kurokawa nhanh chóng tham gia vào chủ đề này.

"Ồ, xin lỗi hai cậu nhé. Để tớ nói lại cho chính xác hơn."

Lớp trưởng sau đó hít một hơi thật sâu.

"Tôi cóc quan tâm các cậu nghĩ gì!"

...Laura? Cô ấy tỏ vẻ bực dọc như vậy là vì lý do gì? Có phải là vì bị Kurokawa ép buộc hay không? Hay bởi vì cô tức giận vì phải lặp lại một lần nữa?

Nói chung, bầu không khí như rơi vào vực thẳm vậy. Ngay cả Han cũng bị đánh thức từ giấc mơ của hắn.

Cô nàng tóc đen tập trung toàn bộ tinh thần vào Laura. "Hóa ra đây là con người thật của cậu sao? Nói chuyện như một con người man rợ với bạn cùng lớp của mình?"

"Đúng thế." Lớp trưởng gật đầu.

Nếu tôi là một người đàn ông mạnh mẽ đích thực, tôi sẽ khuyên Laura lui xuống và đừng kí©h thí©ɧ Rachel cùng Kurokawa nữa, vì như thế chỉ dẫn đến những sự cố không vui mà thôi.

Nhưng tôi chắc chắn không phải một người đàn ông đích thực. Cho nên tôi sẽ đứng đây im lặng như một cậu bé ngoan.

Tôi thật đáng thất vọng chẳng kém gì Han.

Chờ đã! Tôi có một ý rất hay! Trước tiên hãy nhìn thử tên nhân vật chính kia xem nào.

...

Biểu cảm trên gương mặt của Han có thể được tóm gọn lại trong hai từ: sợ hãi và mệt mỏi. Thấy được ánh nhìn từ phía tôi, Han gật đầu chào và tôi cũng đáp lễ. Cuối cùng, tôi cũng đã hiểu cậu ta hơn một chút.

Đừng lo, đồng chí, tôi sẽ giúp cậu sớm thôi!

Lại một lần nữa, các cô nàng kia lại khẩu chiến với nhau. Thật ra tôi chẳng có lý do gì nên có mặt ở đây cả. Việc duy nhất tôi cần làm đó chính là nâng chân lên và đi. Với cuộc đối thoại giữa những nữ nhân vật mỗi lúc một căng thẳng, ở lại chỗ này càng lâu càng dễ sinh biến.

Kế hoạch của tôi thật ra rất đơn giản. Đi về nhà cùng Han.

Hắn ta muốn đi, và tôi cũng thế. Tôi chỉ cần bảo hắn như vậy là xong. Hiển nhiên, nếu tôi có thể về nhà một mình thì đấy là kết quả tốt nhất. Tuy vậy, tôi cũng sẽ phải đối phó với việc bị xóa đi ký ức do rời khu vực quanh Han. Chính vì thế, đi cùng Han là quyết định đúng đắn nhất vào lúc này.

Bọn tôi là một cặp đôi hoàn cảnh!

Nghe có vẻ không ổn lắm nhỉ...

"Han này, có vẻ những cô gái của chúng ta cần được không gian riêng." Tôi gọi tên của hắn.

"Đ-đúng thế!" Hắn đảo mắt nhìn chung quanh.

Thế nhưng, trước khi tôi kịp nói với Han những gì mình nghĩ, Kurokawa đã tiến công trước. "Vì lớp trưởng không nói chuyện như một người trưởng thành được, tớ sẽ giải thích rõ hơn cho cậu biết Han nhé."

Khỉ thật, Kurokawa! Làm sao cậu có thể nhanh miệng như thế được chứ!?

Tên đẹp mã kia xoay sang cô nàng tóc đen với một vẻ khó hiểu: "Ý cậu là sao?"

Chờ chút nào! Khoan đã! Mọt sách à! Thần sách à! Đừng nói hắn biết yandere là gì!!!

"Định nghĩa của yandere là một người bị ám ảnh và có mong muốn kiểm soát mãnh liệt đối với người họ thích. Những người với loại tính cách này cực kỳ bạo lực và sẽ làm mọi thứ để đạt được mục đích chiếm hữu người họ thương yêu."

Chờ chút!!!! Chờ một chútttttt! Quá nhiều thông tin rồi!

"Kurokawa nói phải đấy. Những yandere có khả năng cao sẽ tra tấn, thậm chí là gϊếŧ người để làm điều họ muốn. Những nạn nhân trên con đường đến hạnh phúc trong mơ của những yandere sẽ có thể đầy tử thi. Bạn bè, gia đình, họ hàng, vâng vâng và vâng vâng, một khi những cá nhân đấy chắn ngang tình yêu của họ, họ sẽ không ngần ngại gì mà kết liễu mạng sống của vật cản đường." Rachel nhìn chằm chằm vào mắt bạn thuở nhỏ của mình.

Vì sao cậu lại nói cho hắn biết thế?! Giờ thì Han sẽ cực kỳ cảnh giác cho mà xem!! Nếu hắn như vậy thì làm sao cậu có thể cưa đổ hắn được chứ?

Tóc vàng ơi là tóc vàng! Lần này là đổ sông đổ biển hết cả rồi! Trời ạ!

Tình huống này quả thật là tệ không thể tệ hơn được nữa! Tôi sửa chữa nó thế quái nào được?!

Tái thiết lập đâu rồi? Chừng nào nó mới xảy ra vậy?!

"Ồ, thật vậy á?! Yandere là thế ư? Tuyệt vời!!!" Đôi mắt đen của Han sáng rực rỡ.

Xin lỗi, tôi hình như bị viêm tai trước, giữa, và cả trong. Hắn vừa nói cái quỷ gì vậy?

Bất thình lình, toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía tên điển trai kia.

"Các cậu không nghĩ thế sao? Một người dám đi xa đến mức sẽ hủy diệt bất cứ cá nhân nào dám cản đường họ vì tình yêu cứ nghe lãng mạn thế nào ấy!" Tên nhân vật chính kia nhìn về bọn tôi đầy hào hứng. Trong giọng nói của hắn ngập tràn vẻ phấn khích.

Hắn có bị điên hay không?

Tôi ngước nhìn các nữ nhân vật xung quanh mình, và toàn bộ đều mang một vẻ há hốc mồm đầy ngạc nhiên.

"Họ thậm chí còn sẽ hiến tế sinh mạng gia đình của mình để đạt được ước nguyện. Như thế mới gọi là toàn tâm toàn ý chứ! Nếu những cô gái yandere này sẵn sàng từ bỏ mối liện hệ máu mủ ruột thịt vì một người dưng, tớ chưa gì đã đổ họ rồi đấy. Tình cảm thật mãnh liệt làm sao! Tớ sẽ không bao giờ làm cô bạn gái yandere của mình buồn cả!" Mặc kệ ánh nhìn hoài nghi của tất cả mọi người, Han tiếp tục màn độc thoại của hắn.

"Nhưng cậu sẽ bị gϊếŧ?" Rachel lặp lại một lần nữa.

"Hoặc để cậu sống không bằng chết?" Kurokawa tiếp lời.

Cả hai cô gái này đều không giấu được vẻ hồ nghi trong giọng họ.

"Khục!" Laura dùng tay che miệng mình. Tôi nhận ra bờ vai cô ấy hơi run. Lạnh chăng? Nhưng hiện tại đâu có gió?

"Nếu những cô gái yandere này gϊếŧ tớ, nghĩa là tớ đã nɠɵạı ŧìиɧ, đúng chứ? Theo tớ thấy thì những người như thế này chỉ đơn thuần là cảm thấy không đủ an toàn trong mối quan hệ mà thôi. Chỉ cần tớ giữ mình sạch sẽ và trân trọng họ hết mực, tớ vẫn sẽ ổn, đúng chứ?"

Hắn thật sự thích yandere sao? Chưa bao giờ trong cốt truyện tôi thấy tình huống này xảy ra cả. Lẽ nào lỗi hệ thống cũng đã ảnh hưởng đến Han rồi?

Tuy vậy, sự ảnh hưởng này cứ như thần trợ đối với tôi ấy!

Han thích các nàng yandere là một tin tức hoàn toàn mới. Và nó sẽ thay đổi hoàn toàn mọi kế hoạch của tôi!
« Chương TrướcChương Tiếp »