Lúc Khương Thủy Lê và Cố Thanh Châu ở bên nhau, thỉnh thoảng sẽ cãi nhau. Lúc mới bắt đầu ở bên nhau đã cãi nhau rồi, mà có rất nhiều lý do để cãi nhau.
Lần đầu tiên náo loạn với cô, là bởi vì Cố Thanh Châu ghen.
Chuyện xảy ra sau đêm đầu tiên của hai người họ, đêm đầu tiên của Khương Thủy Lê và Cố Thanh Châu, thật ra Khương Thủy Lê cũng không có quá nhiều khoái cảm, chỉ thấy quá đau. Thứ đó của anh lớn như vậy mà trực tiếp thọc vào trong khiến cô đau tới nỗi khóc không ngừng.
Âm hộ bị cắm vào đau quá, không có cảm giác thoải mái gì cả. Không biết có phải Cố Thanh Châu không thấy thoải mái hay không mà lần đầu tiên bắn rất nhanh, sau đó lại làm thêm lần nữa, có lẽ là bởi vì không có kinh nghiệm đi, thế nên tối hôm đó cũng chỉ nhanh nhanh chóng chóng. Chẳng qua đó cũng coi như là lần đầu tiên của hai người.
Màng trinh của cô bị Cố Thanh Châu phá, lần đầu của Cố Thanh Châu là dành cho cô.
Ngày hôm sau lúc trả phòng, thấy Giản Mính và Tưởng Khanh đi ra từ phòng kế bên, đúng là không đoán sai mà, tiếng kêu da^ʍ đãng lúc “hành sự trên giường” đúng là của Giản Mính mà, cô ấy và Tưởng Khanh chơi có hơi quá mức. Chơi được tới mức như này thì có lẽ hai người đã làm với nhau từ lâu rồi.
Khương Thủy Lê đi lại còn có chút khó khăn, được Cố Thanh Châu bế về.
Ngày thường lúc ở trường học, Khương Thủy Lê và Cố Thanh Châu cũng không có tiếp xúc với nhau mấy. Phòng học của họ ở khác tầng nhau, lại không phải cùng một khóa nên chỉ có cuối tuần mới được ra ngoài.
Gần đây Khương Thủy Lê cùng lớp trưởng lớp cô thành lập nhóm nhỏ hỗ trợ việc học tập.
Bởi vì tiếng Anh của cô không tốt mà lớp trưởng lại tốt, ngữ văn của lớp trưởng lại không ổn, thế nên giúp đỡ lẫn nhau.
Hôm nay hai người cùng học trong giờ giải lao. Có lẽ là do Khương Thủy Lê quá ngốc khiến cho lớp trưởng bị tức điên, không nhịn được mà búng vào trán Khương Thủy Lê:
“Sao mà tới câu này cậu cũng không hiểu chứ. Rất đơn giản đó. Búng trán phạt cậu vậy.”
Khương Thủy Lê buồn bực: “Nhưng mình vẫn không hiểu.”
Sau khi Khương Thủy Lê nói xong, cảm giác sau lưng có từng đợt gió âm u có vẻ không thích hợp, không thể không quay lại nhìn. Vừa quay qua nhìn một cái, thiếu chút nữa bị dọa tới nhảy dựng.
Cố Thanh Châu cũng không biết đã xuất hiện từ lúc nào, hiện giờ đang đứng bên cửa sổ nhìn bọn họ, nhìn chằm chằm bằng đôi mắt chết chóc đầy đáng sợ.
Anh không hé răng nói gì, cực kỳ giống với chủ nhiệm lớp đang đi kiểm tra, thăm dò học sinh.
Cố Thanh Châu gọi cô đi ra ngoài, Khương Thủy Lê còn nghĩ có chuyện gì cơ.
Khương Thủy Lê đi ra ngoài, Cố Thanh Châu trực tiếp búng lên tán cô:
“Khương Thủy Lê, em là phụ nữ có chồng mà không biết giữ khoảng cách với người khác giới sao? Còn để người ta búng trán em nữa?”
Khương Thủy Lê nghe anh nói vậy, nghĩ anh đã hiểu lầm, giải thích:
“Cậu ấy là lớp trưởng của lớp em, giúp đỡ cùng nhau học tập. Là em quá ngốc nên cậu ấy mới không nhịn được mà búng em.”
Cố Thanh Châu: “… Em còn nói đỡ cho cậu ta nữa?”
Khương Thủy Lê: “Em nói đỡ cho cậu ấy lúc nào? Đây chính là sự thật mà, anh tìm em làm gì vậy?”
Cố Thanh Châu: “Khương Thủy Lê, em thích đàn ông búng trán em hay là thích đàn ông chạm vào em hả?”
Cố Thanh Châu thật chẳng khác gì như ăn phải thuốc nổ vậy, Khương Thủy Lê cảm thấy anh không nói lý gì hết:
“Cố Thanh Châu, có phải anh bị thích soi mói à, đã nói là vui đùa thôi mà, anh cứ nhắc mãi chuyện này không thôi làm gì”
……
【 Tác giả có chuyện nói: Chuyện bên lề của heo mập:
Dạo này Khương Thủy Lê và Cố Thanh Châu đang chuẩn bị cho chuyện kết hôn. Khương Thủy Lê tự viết thiệp mời cho các bạn học cũ trước kia, Cố Thanh Châu đặc biệt nhắc nhở cô: “Nhớ phải gửi thiệp mời cho lớp trưởng lớp 11 của em, đi nói với cậu ta hai người chúng ta sắp kết hôn, em bảo cậu ta nhất định phải tới tham dự.”
Khương Thủy Lê không có ấn tượng: “Ai cơ?”
Cố Thanh Châu: “Chính là cái tên cực kỳ thích búng trán em đó, để cậu ta tới tham dự.”
Khương Thủy Lê: “Sao anh vẫn còn nhớ tới chuyện này chứ?”
Cố Thanh Châu cực kỳ ngạo kiều: “Anh có thể nhớ cậu ta cả đời.”
Khương Thủy Lê: “… Cố Thanh Châu, anh thật là keo kiệt mà! Anh và Tưởng Khanh thì sao?”
Cố Thanh Châu: “Đừng hỏi, hỏi nữa thì thành người xa lạ, không bao giờ là anh em tốt nữa.”
Khương Thủy Lê: “…” 】