Qua nửa giờ, Khương Thủy Lê tắm rửa trong phòng một lần, vốn dĩ cô muốn ở trong phòng để nghỉ ngơi, bởi vì anh nên cô chỉ mang một bộ bikini thôi. Cái qυầи ɭóŧ cũng bị người đó lấy mất rồi nên không mặc được nữa, cô cũng không thể để thân thể trần trụi rồi đi xuống dưới, cho nên Khương Thủy Lê muốn ở trong phòng ngủ.
Tuy nhiên, người anh tổ chức cuộc vui này đã liên tục trò chuyện riêng với cô và yêu cầu Khương Thủy Lê phải xuống sảnh để trò chuyện và ăn uống vui chơi với nhau, có phòng nghỉ, hơn nữa đây là một câu lạc bộ cao cấp, nên trong phòng nghỉ có rất nhiều đồ vật, bao gồm cả tiệc đứng. Cả nam và nữ đều có thể ở cùng nhau.
Khương Thủy Lê nghĩ rằng cô đã đến đây rồi, cũng không thể suốt ngày ở trong phòng được, người khác sẽ có ý kiến, vì vậy cô thay áo choàng tắm do khách sạn cung cấp rồi đi xuống dưới.
Một mình Khương Thủy Lê có chút xấu hổ, cô cũng không biết nên tìm ai thì tốt hơn, nếu như trước đây có tình huống như vậy, cô nhất định sẽ đi tìm Cố Thanh Châu càng sớm càng tốt, bởi vì cô chỉ biết Cố Thanh Châu.
Từ trước đến giờ Cố Thanh Châu chưa bao giờ để cô đi xa anh, vì sợ Khương Thủy Lê cô đơn, anh đi đâu cũng đều đưa cô theo.
Thậm chí khi chơi trò chơi cũng gian lận để cho cô thắng, trước đi khi Khương Thủy Lê đi tham gia những buổi tụ họp với bạn bè của Cố Thanh Châu, cô cũng không sợ hãi lắm, bởi vì Cố Thanh Châu sẽ không bỏ rơi Khương Thủy Lê.
Cô cảm thấy an tâm mỗi khi đi theo Cố Thanh Châu.
Lúc này Khương Thủy Lê đã đi xuống cầu thang và tìm kiếm Cố Thanh Châu theo bản năng.
Sau đó, cô nhận ra rằng với mối quan hệ hiện tại của hai người, mình không thể đi tìm anh được, Khương Thủy Lê không biết tại sao, việc có phản ứng đầu tiên đi tìm Cố Thanh Châu đã trở thành thói quen nhiều năm của cô, hình như…. Cô đã ỷ lại vào anh rồi.
Khương Thủy Lê không biết bọn họ sẽ đi đâu, cô cũng không đi tìm Tưởng Khanh.
Bây giờ cô thấy hơi cô đơn, cảm giác bơ vơ này giống y như lúc trước, khi bố mẹ Khương Thủy Lê không muốn cô nữa.
Lúc Khương Thủy Lê đang muốn rời đi, một người bạn đã đi tới đây, nói với cô:
"Khương Thủy Lê, tại sao em lại ở đây? Tìm em cả nửa ngày luôn rồi, chúng ta đều ở chỗ bên kia, lại đây đi."
Khi nghe điều này Khương Thủy Lê thở phào một hơi nhẹ nhõm, cô nói được, sau đó đi theo hắn ta.
Vừa đi đến nơi, cô đã nhìn thấy Cố Thanh Châu đang nằm trên ghế nghỉ ở trong góc, bên cạnh có rất nhiều các cô gái.
Tất cả đều muốn nói chuyện với anh, định xin cách thức liên lạc của Cố Thanh Châu, bây giờ anh đang ở trong trạng thái tỉnh táo, hoàn toàn không giống với vẻ mặt của buổi tối ngày hôm đó, ít nhất thì buổi tối hôm đó anh còn biết nói người ta cút đi, bây giờ thì ai đến cũng không từ chối, có biết bao nhiêu cô gái ngồi đợi ở bên canh.
Đàn anh kia nhìn thấy vẻ mặt của Khương Thủy Lê có chút buồn bực, cố ý nói với cô:
"Anh nói cho em biết, vận đào hoa của Cố Thanh Châu thật sự không tệ đâu, từ nhỏ đến lớn tụi anh có rất nhiều anh em, nhưng vận đào hoa của nó là tốt nhất, không thiếu các cô gái muốn theo đuổi nó đâu, em xem bây giờ nó đã độc thân nên có rất nhiều gái vây quanh. Họ đều muốn theo đuổi nó đấy, không phải nói chứ, những cô gái này đều có xuất thân không tồi, em nhìn kìa, ngực ra ngực, mông ra mông, mặc quần áo hở hang như vậy, hận không thể dán ngực mình lên mặt Cố Thanh Châu luôn."
"Cũng không biết là Cố Thanh Châu thích người nào, hình như ai cũng được cả."
Nghe được những lời này, Khương Thủy Lê nhìn Cố Thanh Châu đang sung sướиɠ như vậy, trong lòng có chút ghen tị, cảm thấy chua xót, giống như một cái lu giấm bị đánh đổ, đặc biệt khó chịu.
Nhưng cũng khó nói, chỉ có thể nhìn anh thế này... Hoa đào xum xuê.
Cố Thanh Châu thực sự rất là nổi tiếng, có nhiều cô gái vây quanh anh như vậy, những người này đều cực kỳ ưa nhìn, Khương Thủy Lê cũng cảm thấy người ta đẹp, chắc chắn là Cố Thanh Châu cũng rung động rồi.
Khương Thủy Lê đi tới góc tường cầm lấy quả cam bóc ra ăn, khóe mắt không khỏi nhìn về phía Cố Thanh Châu đang nằm.
Ánh mắt của anh cứ nhìn chằm chằm vào con gái nhà người ta, luôn trò chuyện với họ mọi lúc, còn uống rượu với các cô ấy nữa, Khương Thủy Lê sắp bị tức chết rồi.
Rõ ràng là nửa tiếng trước anh còn liếʍ cho cô… Liếʍ hoa huyệt, vậy mà bây giờ lại… Phong lưu như vậy, còn không trả lại qυầи ɭóŧ cho cô nữa..
Bây giờ cô không thể mặc bikini được, còn anh thì đi nhìn người ta mặc.
Qua mười mấy phút sau Tưởng Khanh mới xuất hiện, anh ấy trực tiếp đi tới trước mặt cô, nói lời xin lỗi với Khương Thủy Lê:
"Thủy Lê, rất xin lỗi, vừa rồi đã xảy ra chút chuyện, em ở đây bao lâu rồi? Có đi ngâm suối nước nóng chưa? Ăn cơm rồi chứ? Tiệc đứng ở chỗ này rất nổi tiếng, nếu em muốn ăn, cứ lấy trực tiếp là được."
Khương Thủy Lê sau khi nghe giọng nói của anh ấy liền tỉnh táo lại, nói với Tưởng Khanh:
"Có ăn một chút rồi, vẫn chưa đói lắm, anh ăn chưa? Chúng ta ăn cùng nhau đi.”
Tưởng Khanh thấy vẻ mặt của Khương Thủy Lê không thích hợp, anh ấy lập tức liếc nhìn qua Cố Thanh Châu cách đó không xa, Tưởng Khanh liền biết ánh mắt của cô là có ý gì.
Anh ấy nói: “Từ khi còn nhỏ, Cố Thanh Châu đã rất nổi tiếng rồi, bây giờ còn có rất nhiều phụ nữ theo đuổi cậu ấy, vì vậy Cố Thanh Châu muốn tìm một người bạn gái cũng đúng.”
Sau khi nghe thấy những lời này Khương Thủy Lê liền rời đi với khuôn mặt xám xịt.
Cô nói rằng bản thân mình muốn đi lấy một cái gì đó để ăn, ngay khi Khương Thủy Lê đi đến quầy bar để lấy mấy món ăn, có một vài cô gái đang đứng ở xung quanh, bàn luận về Cố Thanh Châu.
"Người đàn ông đó thật à đẹp trai, tôi rất thích anh ấy, anh ấy là kiểu người tôi thích nhất, hơn nữa nhìn chiếc đồng hồ anh ấy đeo đi, đó là hàng hiệu đấy, anh ấy là người giàu có, nếu như tôi có thể gả cho anh ấy thì tốt rồi, có phải tôi sẽ trở thành thiếu phu nhân không?"
"Tôi cũng không biết anh ấy coi trọng ai, có lẽ anh ấy có ý tứ với Mị Mị đấy, cứ nói chuyện với cô ấy không ngừng, Mị Mị còn đưa thẻ phòng cho anh ấy để anh ấy, anh ấy đã nhận nó rồi... Có lẽ tối nay anh ấy sẽ đến đó đúng giờ để tìm Mị Mị làʍ t̠ìиɦ đấy, người đàn ông đó cao như vậy, côn ŧᏂịŧ sẽ không nhỏ bé đâu, bị anh ấy cắm một lần, tôi cũng vui vẻ."
Ban đầu Khương Thủy Lê định lấy thứ gì đó, nhưng khi cô nghe thấy điều này, trong nháy mắt Khương Thủy Lê liền ngơ ngẩn, ngay cả ly nước lại rớt xuống đất, quá ngại ngùng, trong lòng cô rất loạn, đều suy nghĩ về chuyện của Cố Thanh Châu.
Anh muốn làʍ t̠ìиɦ cùng với cái cô Mị Mị đó… à?