Chương 9: Ngôi nhà ấm áp (5)

[Hahahahahaha!]

[Nhìn nụ cười ‘xịt keo’ của streamer kìa hahaha!]

[Streamer, coi chừng nguy hiểm!]

Nhìn thấy người xem cười vui vẻ, trong lòng Trì Vận cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân rằng ít nhiều gì hiệu ứng của chương trình cũng đã đạt được.

Là một người chơi lão làng ở mảng game kinh dị, Trì Vận cảm thấy mình đã chọn câu trả lời sai, nhưng mà game này là game 3D, mức độ tự do có lẽ tương đối cao, cô cũng có thể thử giải cứu nó một lần.

Chỉ thấy Trì Vận lấy cặp sách từ tay ngài Z mà sắc mặt không hề thay đổi, sau đó nở một nụ cười đáp: “Tất nhiên là nấu cơm xong.”

Tuy là đầu lợn nhìn hơi ghê nhưng Trì Vận cũng có thể nhìn ra rõ sau khi nghe câu trả lời của cô, biểu cảm trên mặt ngài Z dịu đi rất nhiều.

Hắn gật đầu hài lòng, sau đó cởϊ áσ vest ra, rồi lại nới lỏng cà vạt của mình.

Sau khi làm xong những việc này, hắn quay đầu, nở một nụ cười nói: “Vậy thì tốt rồi, anh đói bụng quá.”

Trì Vận cảm giác có chút tội lỗi quay người lại, dẫn đầu đi về phía nhà ăn, ngồi xuống bàn ăn.

Cuối cùng ngài Z cũng đến trước bàn ăn, nhìn thấy món ăn trên bàn, hắn nhìn một lát, mới ngước đầu lên nhìn về phía Trì Vận, giọng điệu nghe khá thản nhiên: “Đây là món em nấu à?”

Trì Vận nhìn ra ánh mắt gϊếŧ người từ trong đôi mắt đậu đậu* của ngài Z.

(*): đôi mắt đậu đậu: thể hiện sự ngạc nhiên, không nói nên lời hoặc bối rối khi nhìn thấy điều gì đó khó tin hoặc nghe một câu hỏi lạ.

Bị một con quái vật đầu lợn thân người hỏi một câu hỏi đầy mùi quái dị, nếu đổi lại là người khác có thể đã bị dọa sợ đến mức không nói được chữ nào nhưng Trì Vận lại khá bình tĩnh, dù sao thì trong mắt cô, đây cũng chỉ là một nhân vật trong game thôi.

Cô nhìn thẳng vào người đầu lợn, từ từ mở miệng đáp: “Anh yêu, đây là thứ em đặc biệt chuẩn bị cho anh đó.”

Ngài Z nghiêng đầu, lộ ra ánh mắt bối rối và khó hiểu.

Mấy câu nhảm nhí này một khi đã bắt đầu, những câu sau đó đều dễ nói hơn nhiều, Trì Vận không thay đổi sắc mặt bắt đầu nói vớ nói vẩn: “Đây là lời tỏ tình mang đầy tình cảm sâu đậm của em với anh, anh không nhìn ra sao?”

[Người đầu lợn: “?”]

[Ngài Z, xin đừng tin vào lời ong bướm của phụ nữ!]

Nhìn bão bình luận trôi qua, Trì Vận suýt chút nữa đã bật cười nhưng cô lại kìm nén tiếng cười một cách cực kì chuyên nghiệp.

“Như tục ngữ nói, ‘yêu một người là muốn yêu tất cả của anh ấy’, không sai, em yêu anh rất nhiều. Yêu đến mức cho dù là thịt lợn hấp, chiên, luộc, nướng, đều là một phần cuộc sống của em, là thứ mà em không thể từ bỏ.”

Giọng nói của cô vô cùng chân thành, bởi vì những gì cô đang nói là sự thật à nha!

Thịt lợn ngon như vậy, ai có thể từ chối ăn thịt lợn cơ chứ?

Trì Vận càng nói càng trở nên nhập tâm, trong giọng nói thậm chí còn mang chút oan ức: “Em tưởng rằng anh là người chồng hiền lành và ân cần, sẽ hiểu được ý tốt của em, bây giờ xem ra là em đã gửi gắm sai người rồi. Nếu như anh không muốn ăn, vậy thì đổ đi.”

“…” Ngài Z trầm mặc, hắn ứ muốn nói nữa!

Trong phút chốc bầu không khí trở nên có chút ngột ngạt.

Ngay lúc Trì Vận nghĩ rằng người đầu lợn sẽ nổi điên đuổi gϊếŧ cô, thậm chí cả kế hoạch trốn thoát cũng đã ủ sẵn trong đầu, cô lại phát hiện ngài Z thế mà lại miễn cưỡng ngồi xuống bàn ăn, cầm đôi đũa lên nhét một miếng sườn vào trong cái miệng khổng lồ của hắn, cứ thế nhai nhóp nhép.

Trì Vận nghe tiếng xương vỡ phát ra từ miệng của người đầu lợn, biết bản thân đã qua ải này, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cũng ngồi xuống bàn ăn.

Cô nhìn mấy món ăn đang bốc khói trên bàn, bắt đầu ngây người.

Đói quá đi mất, dạ dày kêu luôn rồi!

Không ngờ game 3D lại chân thực đến mức độ này, ngay cả trạng thái đói cũng được mô phỏng giống thực tế đến như vậy.

Hay là cứ ăn một miếng?

Sau hơn một phút đấu tranh, Trì Vận vẫn cầm đôi đũa lên, biểu cảm trên mặt cô trở nên nghiêm trọng, trong mắt hiện lên cảm giác coi thường cái chết, cô vươn tay về phía đĩa sườn xào chua ngọt trên bàn, gắp một miếng, cho vào trong miệng.

Ẩm thực đen tối* có hương vị hoàn toàn trái ngược trong trí tưởng tượng, sườn xào chua ngọt ở trong miệng bên ngoài thì giòn bên trong thì mềm, chua ngọt vừa miệng, chất lượng thịt tươi ngon mọng nước, còn hơi mơ hồ đàn hồi ở răng*, khi ăn hoàn toàn không nhận ra đó là thực phẩm đông lạnh, mùi vị của miếng cắn này đúng là đã để lại cho người ăn một cảm giác khó quên.

Trì Vận cảm thấy đây có lẽ là thịt lợn ngon nhất mà cô từng ăn trong đời.

(*): Ẩm thực đen tối: là những quán ăn đường phố có điều kiện vệ sinh trung bình, mở cửa đến tận đêm khuya , cũng có thể coi là món ăn không thể chấp nhận được do những người mới bắt đầu hoặc những người có kỹ năng nấu nướng trung bình chế biến.

(*): đàn hồi ở răng: có nghĩa là đồ ăn bạn ăn rất sảng khoái và đàn hồi. Tương đối ngon. Đó là về việc khen ngợi đồ ăn. (Không có nghĩa là khó cắn chút nào)

Trì Vận không nhịn được lại lấy thêm một miếng sườn heo kho nữa, nước sốt dầu đặc màu đỏ, thơm ngon vừa miệng, cắn một miếng vẫn nóng hổi nhiều dầu, thịt heo ba phần mỡ bảy phần nạc mới chính là linh hồn của món sườn heo kho.

Cô hẳn là nên xới cho mình một chén cơm, thịt heo với cơm nóng, mùi vị này, hương thơm này không thể nói nổi thành lời mà.

Trì Vận vô cùng đắc chí tập trung vào bữa ăn, không phát hiện ra số lượng người xem trực tuyến trong phòng livestream của cô đang từ từ tăng lên.

[Phòng livestream Thiên Đường có người dám mukbang bá đạo như thế hồi nào vậy?]

[Streamer đang ăn gì thế? Sao cảm thấy hơi ngon miệng nhỉ?]

[Phong cách của phòng livestream này rất laj nhưng tôi không hiểu sao không muốn phá vỡ sự lạ lùng này.]

[Streamer, tôi cảm thấy cô có thể nếm thử thịt đầu lợn, có vẻ cũng rất thơm á!]

Trì Vận nhìn một loạt bình luận trôi qua trước mắt mình, nhanh chóng nhìn số lượng người xem hiển thị ở góc trên bên trái màn hình, lúc này mới phát hiện đã có mười người xem.

Trì Vận lấy một miếng xương sườn khác bằng tay phải, dùng ngón tay trái làm động tác “bắn tim”, nhiệt tình nói: “Chào mừng người xem mới đến với phòng livestream của tôi! Chào buổi tối mọi người, nhớ follow tôi nhé, yêu các bạn ~”

“Streamer đang ăn sườn heo kho á.” Trì Vận vừa ăn vừa mơ hồ trả lời bình luận.

“Ừm… Thịt đầu lợn sao? Có vẻ cũng ngon đó.” Trì Vận ngẩng đầu lên từ từ liếc nhìn ngài Z: “Lần sau có cơ hội lại ăn thử nhé.”

“Mấy phòng livestream khác có phong cách thế nào vậy?”

Trò chơi này không phải chỉ có mỗi một mình cô là người chơi, hẳn là phải còn rất nhiều người chơi khác, chỉ là không biết liệu họ đã ký hợp đồng với phòng livestream Thiên Đường hay chưa.

[Tiếng cười nói rộn ràng vang ở khắp mọi nơi!]

[Mọi người đều chơi rất vui ~]

“Như vậy à…” Nụ cười tự tin của Trì Vận đột nhiên cứng đờ ở khóe miệng.

Đến nơi ma quỷ này còn có thể “cười nói rộn ràng”, cô còn nghĩ rằng những người chơi khác đều đang “gào khóc thảm thiết” mới đúng chứ!

Chết tiệt, những người này đều can đảm như vậy sao? Hay ở nơi này của cô không có gì đặc biệt?

Không được không được, cô không thể tiếp tục lười biếng như thế này nữa, phải chiến đấu hết mình!