Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 69: Đồ ăn nhẹ trong tuyển chọn quốc yến

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bạch Anh làm ba món, các chủ phòng khác cũng vậy.

Lúc này mới buổi trưa, các ban giám khảo đã ăn no.

Loại thời điểm này, nếu có một đống "món khó", e rằng không ai chịu nổi.

Bởi vậy món thứ tư, trái lại lại thành chỗ khó nhất.

Khi con người ta ăn no thì tự nhiên cảm giác thèm ăn giảm xuống thấp nhất,

lúc này dù có bào ngư cũng không thể hấp dẫn bằng một miếng bánh bao

khi đói.

Bạch Anh nhớ lại nỗi đau khổ thời thơ ấu của mình.

ế ế ế ắ

Dường như thế hệ trước sợ những tháng ngày thiếu ăn thiếu mặc cay đắng,

nên mỗi khi Tết đến, đại gia đình ngồi quây quần bên nhau, bữa cơm tối

giao thừa là một bàn thịt cá to.

Khi đó Bạch Anh chỉ ăn mấy đũa đã cảm thấy rất ngấy. Muốn để đũa xuống

không ăn nữa, lại sợ người lớn nhắc, lại nói tiếp, nên xem như gánh nặng

trong lòng lúc nhỏ.

Khi đó, điều cô mong nhất là có thêm một vài món ăn nhẹ hợp khẩu vị trên

bàn.

Ban giám khảo hôm nay, chắc hẳn cũng có loại khát vọng này.

Vì vậy Bạch Anh quyết định, làm hai loại mứt hoa quả chua ngọt khai vị

—— mứt ô liu mật ong, mứt quất mật ong.

Hầu hết các bữa tiệc không thể tất cả các món đều là món mặn, cũng giống

như Mãn hán hoàn tịch, các món tráng miệng, món kho, món chay, món

mặn, món súp luôn được xen kẽ.

Nếu như trên bàn chỉ toàn thịt cá, vậy chắc chỉ có đứa con trai ngốc nghếch

của chủ mới có thể ăn.

Cô hạ quyết tâm, dù cho trận này không được điểm cao, cũng muốn giữ

nguyên suy nghĩ của mình.

Khi khán giả nhìn thấy nguyên liệu mà cô lấy ra, họ bắt đầu lo lắng.

【Turbot: Cái này ổn không? Hai loại quả là thành phần chính? 】

【Hòa thượng béo: Quả thật có những thứ này trong yến tiệc, nhưng so hoa

quả bảo quản với món ăn đặc sản của người khác thật sự rất thiệt thòi. 】

【Đạo sĩ gầy: Ván này nhất định sẽ thua.】

【Summer: Tôi thấy không nhất định, mọi người không thấy ban giám

khảo đều mong chờ à? 】

Đương nhiên ban giám khảo rất chờ mong.

Họ đã thử hàng trăm món ăn chuyên môn của chủ phòng, dù một món chỉ

ăn một hai miếng thôi nhưng sau hơn trăm món thì cái bao tử đã đầy từ lâu.

Lúc này, có một số đồ chua ngọt để khai vị và tiêu hóa, thì không thể tuyệt

vời hơn.

Quan trọng nhất, trong số những chủ phòng này, chỉ có Bạch Anh mới hiểu

được ý nghĩa thực sự của bữa tiệc.

Tiệc là để làm cho khách hài lòng và cảm thấy như ở nhà, không chỉ để thể

hiện tài năng nấu ăn của họ.

"Món khó" đương nhiên quan trọng, nhưng cũng cần quan tâm đến cảm

nhận của thực khách và thích ứng với những thay đổi.

Cách nấu ăn của Bạch Anh không chỉ xem xét các món ăn của bản thân mà

còn xem xét những người ăn chúng.

Tại hiện trường của trận đấu, Bạch Anh nhặt ô liu đã rửa sạch, dùng dao

cạo bỏ lớp da gần như trong suốt.

ể ễ

Lý do tại sao lớp da này bị cạo đi là để làm cho ô liu dễ ngon hơn.

Cắt dọc quả ô liu cho đến khi cảm thấy hạt quả ô liu là có thể tiếp tục với

quả ô liu tiếp theo.

Bạch Anh cho ô liu đã sơ chế vào bát thủy tinh, rắc hai thìa muối, dùng tay

xát ô liu rồi để sang một bên để ướp.

Trái cây đã được muối sẽ chua và ngọt hơn.

Tranh thủ thời gian ngâm ô liu, Bạch Anh lấy những quả quất nhỏ ra rửa

sạch và lau khô, bỏ phần cán xanh rồi dùng dao rạch một đầu hình bông lúa.

Ngay sau đó, cô lấy một lon gạo đã ủ men ngọt ra, dùng rây lưới lọc bỏ

phần gạo nếp bên trong, chỉ để lại phần rượu chua chua ngọt ngọt, đổ quất

vào nồi sứ, đun sôi trên lửa lớn.

Sau khi đợi rượu ngọt sôi trong năm phút, Bạch Anh vớt quất bằng rây lọc.

Cô cho rượu ngọt vào trong một cái tô lớn rồi để vào tủ lạnh.

Sau khi quất để nguội, có thể bóp các hạt quất ra theo vết cắt hình hạt gạo,

đồng thời bóp bằng tay để cho ra bớt một phần nước.

Cho nhiều đường vào quất, để riêng, ướp nửa tiếng.

Ô liu ngâm vào lúc này đã được.

Bạch Anh đổ ô liu vào nồi sứ và cho nước vo gạo vào ngập mặt ô liu.

Nước vo gạo, thường được dùng để chế biến các loại thuốc, có tác dụng

điều hòa lá lách và dạ dày.

Sau khi nước gạo sôi, đun thêm năm phút để ô liu chín mềm.

Sau khi ô liu mềm, có thể đổ bỏ nước vo gạo, vắt kiệt phần hạt ô liu.

Cho phần thịt ô liu còn lại vào nồi, thêm nhiều đường nâu, đun lửa vừa.

Khi nồi càng ngày càng nóng, nước ô liu chảy dần ra hòa với đường vàng

chuyển thành nước chè ngọt, lúc này có thể vặn lửa nhỏ và đun từ từ trong

nửa tiếng.

Để nồi không bị nhão, Bạch Anh cần đứng bên cạnh và đảo đều.

Sau khi ô liu hấp thụ nước đường, Bạch Anh lấy ô liu ra, cho vào máy sấy

không khí, làm khô bề mặt ô liu trong không khí.

Sau khi bề mặt ô liu khô hẳn, đổ mật ong vào nồi sứ đun nhỏ lửa với ô liu.

Sau khi những quả ô liu trở thành màu hổ phách đẹp mắt, một quả mứt ô liu

mật ong đã sẵn sàng.

Bạch Anh cho quất đã ướp vào nồi sứ, đun sôi, đợi nước tiết ra thì đun trên

lửa nhỏ.

Sau khi lọc hết nước quất, cô cho mật ong vào nồi, chắt lấy nước trên lửa

nhỏ để thu được món quất tẩm mật ong.

Bạch Anh mở tủ lạnh, lấy ra rượu mùi quất, rót vào một cái cốc có đá, cùng

với kẹo hoa quả đưa tới cho giám khảo.

Rượu ngọt ngon miệng, có mùi thơm của quất, chỉ cần nhấp một ngụm là đã

thấy sảng khoái, cảm giác ngấy mỡ trong dạ dày của giám khảo đã biến mất

một nửa.

ắ ế ế

Gắp một miếng ô liu chua chua ngọt ngọt vừa ăn đã khiến người ta xuýt

xoa, vô cùng ngon miệng, cứ như có thể ăn thêm ba bát cơm vậy.

Quất kẹo có mùi thơm thanh mát của họ nhà cam quýt, không quá ngọt và

béo, ngược lại có chút đắng nhẹ của vỏ cam, là sự lựa chọn tốt nhất để giải

cảm.

Xếp hạng lần này có rất nhiều tranh cãi.

Một số giám khảo do Chu Trí Thăng đứng đầu cho rằng mặc dù mứt trái

cây thực sự ngon miệng, nhẹ nhàng nhưng hàm lượng kỹ thuật không cao

nên các giám khảo này chỉ cho điểm đậu.

Một bộ phận giám khảo khác được đại diện bởi Chủ tịch Hiệp hội Đầu bếp

và Thao Thiết cho rằng bài kiểm tra lựa chọn bữa tiệc cấp quốc gia là sự

khéo léo của người đầu bếp, đồng thời cũng cần khả năng hiểu được tâm tư

của thực khách, khuynh hướng cho Bạch Anh điểm số cao.

Không chỉ vậy, lượng khán giả bình chọn Bạch Anh còn kém xa so với 3

món đầu tiên.

Cuối cùng, món thứ 4 của Bạch Anh do độ khó thấp nên chỉ ghi được hơn

80 điểm, đứng thứ 4 trong số các món neo.

Sau khi một số đầu bếp cấp 6 hoan hô trong lòng, họ không khỏi ghét bỏ

chính mình.

Chẳng qua chỉ trùng hợp thắng một vá......

Có cái gì đáng hoan hô!

Tổng điểm của Bạch Anh vẫn cao nhất, treo cao trên đầu danh sách, bỏ xa

vị trí thứ hai một khoảng cách khá xa.

Sau bốn món ăn, các tuyển thủ có một khoảng thời gian tạm nghỉ dài hơn,

Bạch Anh mang đồ tráng miệng và mứt hoa quả mà cô đã để lại, không biết

nên đi đâu.

Thật bất lịch sự khi để Lê Phục ở lại và chạy vào hậu trường một mình,

nhưng Bạch Anh lại cảm thấy hơi xấu hổ nếu đợi anh ấy đi cùng.

Ngay khi cô ấy đang lưỡng lự ở vị trí trung lập, Lê Phục đã nhanh chóng

tiến đến vị trí của cô với một cặp chân dài, cầm lấy khay trong tay cô.

"Muốn ra đình nghỉ mát bên ngoài ngồi một lát không? "

"A..., được, được." Bạch Anh không dám nhìn vào mắt anh.

Mãnh nam phóng điện, quả thực không có sức chống cự.

Hai người cùng đi ra ngoài, rất nhanh đã đến đình nghỉ mát.

Trong lương đình không có bàn, chỉ có ghế dài hóng mát.

Lê Phục trông thấy, lấy ra thứ nhỏ như xúc xắc trong ví, vứt trên mặt đất,

lập tức có một cái bàn làm bằng hợp kim xuất hiện ở chính giữa đình nghỉ

mát.

Bạch Anh tò mò sờ lên kết cấu của chiếc bàn, ngạc nhiên hỏi: "Sao nó biến

ra được vậy?"



Lê Phục cưng chiều nhìn ân nhân nhỏ của mình đang tò mò như mèo con

đang duỗi đệm thịt nhỏ ra thử thăm dò cơ giáp của anh, lại giật mình nhanh

chóng rút tay lại, qua mấy giây sau, lại muốn sờ thêm một cái.

"Đây là công nghệ mới nhất của Trung tâm nghiên cứu cơ giáp. Nó có thể

mở rộng không gian bốn chiều và đặt người máy vào một chiếc hộp không

gian bốn chiều. Tinh thần lực của người sở hữu chiếc hộp chính là chìa

khóa để mở chiếc hộp."

Bạch Anh nghe vậy trợn tròn mắt.

Huấn luyện viên, em muốn học cái này!

Đây chính là không gian trong truyền thuyết của giới tu tiên nha!

"Thần kỳ quá! "

Cô cảm thán một câu, sau đó mới kịp phản ứng—— cơ giáp của Lê Phục,

cơ giáp có bao nhiêu là công quân đã gϊếŧ hàng ngàn Zergs kia, thực sự bị

anh làm thành bàn cho cô dùng à?

Bạn học cơ giáp trí tuệ nhân tạo cũng rất uất ức.

Những cái. . . Chuyện người máy cấp thấp có thể làm, sao lại để bảo bảo

phải làm chứ!

Nhưng cân nhắc đến đây là vợ tương lai của chủ nhân, cơ giáp nhỏ lại tự

mình an ủi một phen, cảm thấy làm bàn cho thiếu tướng phu nhân tương lai,

cũng không phải không thể.

Lê Phục hoàn toàn không có phát hiện có gì không đúng, trực tiếp bỏ khay

trong tay lên.

"Nó có tên không?" Bạch Anh chỉ vào cơ giáp đã biến thành bàn.

"Nó tên Thanh Sương, là do kỹ sư Lộc Uyên cực kỳ có danh tiếng ở Liên

Bang chế tạo, đã làm bạn với anh mười hai năm. "

"Mười hai năm, nói cách khác, nó không phải cơ giáp đầu tiên của anh? "

Lê Phục lắc đầu, "Tân binh không thể nào dùng cơ giáp tốt như thế được,

Thanh Sương là do một lần dành hạng nhất trong một chiến dịch, quân đội

mới đặc biệt phê duyệt chế tạo riêng một cái cho anh. Lúc đấy, anh mới chỉ

là thiếu tá. "

Bàn tay Bạch Anh để trên mặt bàn lạnh lẽo, nhẹ nhàng vuốt, "Vậy nhất định

nó đã tạo không ít công lớn với anh."

Không phải ai cũng có thể trở thành thiếu tướng ở độ tuổi 30, trở thành thực

lực trong Quân đội của Liên bang.

Trong lúc hai người không chú ý, Thanh Sương lúc này nhận một tia tinh

thần lực vô ý mò ra của Bạch Anh, phía dưới có một tia sáng trắng nhanh

chóng lóe lên.

Bạch Anh có chút kính nể nhìn về phía Lê Phục, đây là lần đầu tiên cô thực

sự nhận ra người bên kia là một người lính thiết huyết.

Lê Phục nhìn cô xoa cơ giáp hợp kim Thanh Sương, đáy lòng rõ ràng sinh

ra chút ghen tị.

ố ề ế

"Công nghệ không gian bốn chiều chưa được quảng bá rộng rãi, nhưng nếu

em cần một người máy dân dụng, anh có thể giao cho trung tâm nghiên cứu

cơ giới chế tạo một chiếc hộp không gian cho em." Anh không thể không

dời lực chú ý của Bạch Anh.

Bạch Anh vội vã vẫy tay, "Quên đi. Công nghệ tiên tiến như vậy, tôi lại

không thể ra chiến trường gϊếŧ địch. Tài nguyên quý giá như vậy nên dùng

trong quân khu, dùng vào tôi thì quá lãng phí."

Lê Phục không thích cô tự hạ thấp mình như vậy: "Không lãng phí, em bây

giờ chính là báu vật quý giá nhất của Liên Bang."

Cũng là món quà quý giá nhất mà trời cao ban cho anh.
« Chương TrướcChương Tiếp »