Phòng nghỉ đột nhiên yên tĩnh lại.
Mọi người lần đầu gặp Natasha nên không biết hành động lần này của
Natasha có dụng ý gì.
Bởi vậy những người quen tuyển thủ Natasha, đều có chút ý tứ muốn xem
trò vui.
Bạch Anh cầm lấy bánh mì, ngửi thử một chút, sau đó xé một miếng, chấm
chút muối, rồi ăn.
Ở Nga cổ đại, phục vụ khách bằng bánh mì và muối là nghi thức cao nhất,
thể hiện sự chào đón nồng nhiệt dành cho nhau.
Nguyên nhân là do nước Nga thời xưa lạnh giá nghiêm trọng, không có đủ
lương thực, từ xa xưa muối đã là thứ quý giá, chiêu đãi khách bằng hai thứ
này đã trở thành một phong tục của người Nga.
Ăn xong bánh mì, Bạch Anh cười nói một tiếng cảm ơn.
Mọi người thấy không có chuyện cười, đều tự mình bắt đầu ăn.
Chỉ có hai mắt Natasha sáng lên, "Cô biết phong tục của chúng tôi?"
Bạch Anh tự tin mà nói: "Có một câu ngạn ngữ Nga —— không có bánh
mì không có muối, nói chuyện không hợp ý. Nói như vậy, hai người chúng
ta có lẽ rất có tiếng nói chung."
"Ha ha, không nghĩ tới tính cách của cô lại như vậy, tôi bắt đầu có chút
thích cô rồi!" Natasha nhếch môi nở nụ cười.
ố ế
Natasha sinh sống ở Liên Bang năm năm, thích ứng với hết thảy mọi thứ ở
nơi này.
Cô tự đẩy địa thịt cá đông của mình sang, "Có muốn ăn thử một ít không?"
Bạch Anh cũng đẩy phần thịt thỏ xào vỏ quýt ra, lại chia cho cô hai cái
bánh trứng giòn, "Cùng ăn đi."
Cảm xúc của người trong phòng nghỉ khác nhau.
"Quen nhau nhanh thật, quả nhiên là người cùng một đường."
Một giọng nói không cao không thấp vang lên.
Bạch Anh theo tiếng nhìn lại, còn bị một người phụ nữ xinh đẹp lườm.
Natasha hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói: "Đừng để ý tới cô ta, lúc cô đấu
vòng loại ấy, chính là do cô ta bịa đặt."
Bạch Anh đảo tròn mắt mà, "A. . ., Tiểu Ngọc kia à. . ."
"Cô ta là Trình Ngọc Châu, đại tiểu thư nhà họ Trình, không biết vì cái gì
lại đến làm đầu bếp. Làm gì cũng muốn cầm tốt nhất, người khác thắng cô
ta, chính là kẻ thù của cô ta."
Bạch Anh cười xấu xa một tiếng, "Nói như vậy, chắc cô đã từng thắng cô ta
nhỉ?"
"Khụ, chuyện chả hai năm trước rồi." Natasha sờ sờ chóp mũi, "Năm trước
cô ta không may, rút trúng thận, ngay cả vòng bán kết cũng không vào nổi."
"Ah~" Bạch Anh kéo dài âm cuối như thể thiếu đòn.
Đã chậm rãi ăn xong bữa sáng, Bạch Anh cũng quen với Natasha hơn.
"Nói thật, tôi vừa hi vọng có thể gặp cô, lại vừa sợ lúc thi gặp phải cô.
Nhưng, cho dù tôi thật sự thích cô, lúc tranh tài tôi sẽ không nương tay
đâu."
Bạch Anh vỗ bờ vai của cô, "Toàn lực ứng phó, mới là sự tôn trọng lớn nhất
với đối thủ."
Nhóm thí sinh một lần nữa quay lại sân thi đấu, đã bắt đầu đợt rút thăm thứ
hai.
Lúc này đây, Bạch Anh rút trúng chính là "4".
Trận thứ hai, đề là món vào, kỹ năng dùng dao.
Đối thủ của Bạch Anh, là một đầu bếp rất am hiểu món Nhật, kỹ năng dùng
dao vô cùng tốt.
Tuy Bạch Anh cũng từng tập kỹ năng dao một thời gian ngắn, nhưng dù sao
cũng không phải xuất thân từ đầu bếp, loại thức ăn như đậu phụ cấu tứ, cô
nghĩ cũng không dám nghĩ.
Công phu không tới nơi tới chốn, cưỡng ép nâng cao độ khó, thì chỉ có tự
rước lấy nhục.
Cô chọn một cách thể hiện kỹ năng dùng dao khác, nhưng lại không phải
món khó đến biếи ŧɦái —— cá lăng.
Về phần món xào nào, trong nội tâm cô chon, là thịt dê xào hành tây.
Nguyên liệu của thịt dê xào hành tây không phức tạp, mà xào rau cũng
không cần công thức phức tạp gì, mấu chốt nhất là sức lửa.
Các đầu bếp thường nói, xào rau là có "Nồi khí".
Cái gọi là nồi khí, kỳ thật chính là nắm chắc nhiệt lượng.
Cùng một món ăn, cùng một dụng cụ làm bếp, những người đầu bếp với kỹ
năng nấu nướng siêu phàm khi chế biến có thể vô thức làm một món xào
bình thường, nhưng lại bốc mùi thơm vô cùng hấp dẫn.
Nếu là người nấu ăn kém, dù có cẩn thận đến mấy cuối cùng món ăn cũng
không có được mùi thơm người ta thích mà sẽ có mùi khét.
Khác nhau một từ, nhưng hương vị lại cách xa ngàn dặm.
Thích hợp nhất để xào rau là lửa lớn, bếp gas và bếp đất là lựa chọn tốt,
ngược lại, những đồ dùng nhà bếp tiện lợi như bếp từ không phải lúc nào
cũng có thể làm nên những món ăn hoàn hảo.
Bạch Anh cắt thịt dê thành miếng mỏng, lấy ra một ít hành lá và hành tây
cắt khúc.
Trong món ăn này, hành tây không phải là gia vị mà là một món ăn kèm nên
lượng hành tây sẽ lớn hơn bình thường rất nhiều để xào.
Cô làm nóng nồi, đổ dầu vào rồi cho ít hạt tiêu vào xào cho thơm.
Khi hạt tiêu đổi màu, có thể vớt ra bỏ đi.
Lúc này vặn lửa vừa, trút gừng xay, ớt khô, đường vào xào cho thơm rồi
đảo đều tay.
Lúc này, có thể vặn lửa lớn, đổ thịt cừu vào nồi vừa xào, vừa có thể cho
thêm rượu trắng vào để khử tanh.
Thịt cừu mềm nhanh chóng chuyển từ màu thịt hồng sang màu nhạt thì đổ
nước tương nhạt vào, cho hành tây vào nồi xào.
Hành tây sau khi xào cho dậy mùi thơm, rắc một chút muối vào xào vài lần
trên lửa lớn, khi nước dùng cạn bớt là có thể dùng được.
Thịt cừu mềm, quyện với mùi thơm của hành lá, và một bát cơm trắng,
nước dùng chan lên hạt cơm óng ánh, một miếng thịt cừu, một miếng hành
tây, cơm vừa miệng, chỉ là mấy phút, ban giám khảo đã ăn hết chén cơm
trước mặt.
Chuyện xào rau này, cho dù có công thức phức tạp thế nào, cũng không
thoải mái bằng một câu "Ăn với cơm".
Món ăn này, ngay cả khi các giám khảo không trao đổi với nhau, làm thế
nào để cho điểm, ai thắng ai thua, trong nháy mắt đã rõ ràng.
Cơm chiên cá hồi do Miyakojiro Ichiro làm để nguội, tuy không được ưa
chuộng nhưng trông nó hơi vắng vẻ so với đĩa thịt cừu xào hành lá vốn đã
trống rỗng của Bạch Anh.
Anh nghiến răng, nhìn con cá nóc mình đã chọn, quyết tâm giành chiến
thắng, bắt đầu làm món sashimi cá nóc.
ế
Bạch Anh liếc nhìn những thứ anh đang mang theo bên mình, có hai lá cờ
nhỏ treo trên bàn nấu ăn.
Trên đó có hai nhân vật, một là chân dung đội mũ, trông giống như tộc
trưởng, Fujiwara Sanin.
Người còn lại là một nhà sư đã cải tiến miso và nước tương Nhật Bản.
Có vẻ như Ichiro Miyakojiro không giống với Lại Hộ Ưu, chỉ sợ thật sự có
lưu truyền về ẩm thực Nhật Bản.
Cùng là cá. Cá sóc của Bạch Anh có thể không đánh bại sashimi cá nóc về
kỹ năng dùng dao, nhưng cuộc cạnh tranh của đầu bếp cũng là về hương vị.
Cô không nghĩ rằng hương vị của món sashimi cá nóc ngon hơn món cá
sóc.
Bạch Anh đặt cá lăng lên thớt và dùng dao cắt một miếng nhỏ có vây bụng
trước từ hàm dưới của cá, tạo thành hình tam giác với hai vây phía trước,
trông giống như đầu sóc.
Sau đó, cô làm dấu hai bên cổ của cá và cắt bỏ đầu của cá.
Cắt phần cá còn lại dọc theo vây lưng và cẩn thận loại bỏ toàn bộ xương cá.
Vì cá lăng không có xương nhỏ lộn xộn nên rất thích hợp để làm cá sóc.
Kế tiếp, chính thức đến chỗ khó.
Sở dĩ cá sóc có thể tạo ra hiệu ứng bông xù như đuôi sóc là do cá cần được
cắt thành nhiều dải mỏng mà không bị đứt ra.
Loại kỹ năng này, được gọi là phương pháp khắc.
Bước đầu tiên của phương pháp được gọi là thái dương, tức là cắt vuông
góc với mặt thớt, dùng phương pháp đẩy dao để cắt qua thịt cá.
Dao cắt phải chính xác, đảm bảo khoảng cách giữa mỗi nhát dao của cá nhỏ
hơn chiều rộng đầu đũa một chút, cắt sát da cá nhưng không được cắt da cá.
Con dao này phải sắc và bén, tuyệt đối không được đẩy tới lui làm hỏng
hình dạng của cá.
Sau khi đã kết thúc thái dọc, chính là thái nghiêng.
Lúc này, dao và thớt nên tạo góc 45 độ và kéo theo chiều ngang, sao cho dải
cá cắt ra dài hơn độ dày của bản thân, khi chiên sẽ có tác dụng bông lên
hình đuôi sóc.
Ướp cá với rượu nấu ăn và muối một lúc, sau khi vớt cá ra, Bạch Anh phủ
cá với tinh bột, lọc bỏ phần bột thừa, cho vào chảo dầu và chiên cho đến khi
chín.
Thịt cá giòn dần, tạo thành bông xù trong chảo, trông giống như một chiếc
đuôi sóc vàng.
Sau đó chiên giòn phần "đầu sóc" đã chuẩn bị, bày ra đĩa để chế biến nước
sốt.
Bạch Anh lại đổ một ít dầu vào nồi, thêm tương cà chua, đường, muối,
giấm, tinh bột và một ít nước để làm nước sốt.
Rưới sốt lên cá, cá sóc đã sẵn sàng.
Món sashimi cá nóc của Ichiro Miyakojiro cũng đã hoàn thành, được trình
bày trước ban giám khảo để thưởng thức.
Đánh giá từ biểu cảm của ban giám khảo, món sashimi cá nóc này hẳn phải
rất tốt.
Cá nóc trong đĩa mỏng như cánh ve sầu, được làm sạch độc tố, chỉ còn lại
vị ngọt của chính cá nóc.
Lúc Bạch Anh dừng động tác lại, nhóm ban giám khảo liền nhao nhao nhìn
qua.
Những chú cá sóc có màu sắc rực rỡ và dễ thương ngay lập tức thu hút ánh
mắt của Thao Thiết.
Cá sóc được mang lên, dùng đũa gắp một miếng cá, chỉ còn lại miếng da
giòn ở chỗ trống.
Cá không có xương nhỏ, cắn một miếng thì có vị giòn, nước sốt chua ngọt,
thịt cá bên trong mềm ăn rất ngon miệng.
Các vị giám khảo vốn đã no nê, nhưng vẫn không nhịn được bảo trợ lý
bưng một bát cơm nhỏ lên, mấy phút sau liền giải quyết một đĩa cá sóc
Bạch Anh đứng ở bên cạnh âm thầm may mắn—— may mà bé cưng thông
minh, lén để lại một nửa cá!
Cuối cùng, dù thiếu kỹ năng dùng dao, nhưng Bạch Anh vẫn đánh bại
Miyakojiichiro với lợi thế về điểm số ít ỏi.
Sau trận đấu thứ hai, một số người đã hoàn toàn mất niềm tin.
Những người đã thua hai trận có rất ít cơ hội lọt vào top bảy.
Nhưng tất cả mọi người đều là một đầu bếp có năng lực, tự nhiên có bắt đầu
và kết thúc cho mọi thứ, không có người nào lựa chọn bỏ quyền.
Đối với một đầu bếp, cạnh tranh với một đối thủ tương đương cũng là một
trong những cách để đạt được tiến bộ nhanh chóng.
"Bạch tiểu thư, trình độ nấu nướng của cô rất tuyệt vời, tôi tự thấy không
bằng. . ." Miyakojiro bỏ lại câu nói này, cúi đầu chào Bạch Anh rồi bước
đến phòng khách.
Để lại Bạch Anh đứng ngơ ngác trong gió, "Có ý gì vậy?"
Natasha khoác tay lên vai cô: "Miyakojiro là vậy đấy, anh ta luôn kính nể
những đối thủ có thể đánh bại mình."
Sau đó, cô ấy chuyển chủ đề, "Tôi đã làm một ly vodka-cá trích-khoai tây.
Tất nhiên, tôi đã thua trận này. Chúng tôi không giỏi nấu món xào. Nhưng
may mắn thay, anh chàng George không giỏi hơn tôi bao nhiêu. Điểm của
chúng tôi cũng không hơn kém bao nhiêu."
Cô bước lên phía trước với Bạch Anh, lại nhìn thấy món cá sóc trước đó,
nhịn không được nuốt nước miếng, hô một câu, "Mỗi người một nửa!"