Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 23: Ăn Năm Màu Đỏ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bỏ phiếu lúc phát trực tiếp tăng một mảng lớn, hai hình trụ nối đuôi nhau, một giây trước phái ngọt hơn một chút, một giây sau phái mặn liền chiếm lĩnh cao điểm, cực kỳ giống cổ địa cầu có bánh chưng, bánh Trung thu, tào phớ. . ., đại chiến một loạt mặn ngọt.

Cuối cùng, phái mặn dùng ưu thế rất nhỏ thắng hiểm, nhưng theo tỉ lệ, 999:1001 cũng không quá khác biệt.

Trên thực tế Bạch Anh tạo ra một bầu không khí sinh động khiến cho mọi người thêm chờ mong tiết Đoan Ngọ, vì tăng thêm nhiệt độ cho ngày tiết Đoan Ngọ.

Rút thưởng qua đi, Bạch Anh báo trước thời gian phát trực tiếp ngày mai, offline rất nhanh.

Lương Ô Ô đã đăng một trạng thái lên mạng Sao.

“Ngày năm tháng năm, là tiết Đoan Dương; cửa chọc vào ngải, hương cả sảnh đường; ăn bánh chưng, rơi vãi đường trắng; dưới thuyền rồng nước hớn hở. Ngày mai là tiết Đoan Ngọ rồi, Anh Đào sẽ cùng mọi người cùng nhau ăn tết nha!!!!

14 giờ sáng mai, chúng ta không gặp không về!

Ps: Trợ lý nhỏ spoil nhẹ, ngày mai sẽ có rất nhiều thức ăn nha! Đi qua đi ngang qua, không nên bỏ qua, bỏ qua phải chờ thêm một năm! ( dần dần hét toáng lên~)”

【 chim sáo đá: Tiết Đoan Ngọ là cái gì? 】

【 rơi vãi Kim trướng: Ngày năm tháng năm nhất định là ngày âm lịch của cổ địa cầu, cho nên nhất định là ngày lễ phương đông. 】

【 ọt ọt là một mỹ thực gia: Hôm nay Anh Đào phát trực tiếp đã gói bánh chưng, không biết sáng mai sẽ làm món ngon gì đây. 】Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

【 cà chua nhỏ: Chờ mong-ing.】

Lương Ô Ô cũng rất tò mò, “Tiểu Anh Hoa, ngày mai chúng ta làm món ngon gì nha?”

Trong tay cô còn cầm một câu đồng dao tiết Đoan Ngọ mà Bạch Anh viết, đi về hướng phòng bếp đi vòng vòng. “Tiệc năm màu đỏ, tiết Đoan Ngọ muốn ăn năm màu đỏ, trừ tà tránh hại.”

Bạch Anh đi từ phòng bếp ra, lấy ra một cái hộp trong đống bưu kiện chồng chất.

Mở hộp ra, bên trong có dải lụa năm màu.

Bạch Anh cầm lấy năm dải lụa, thản nhiên ngồi trên ghế sa lon, bắt đầu thắt nút.

Loại đồ chơi chế biến thủ công này đã sớm thất truyền ở Sao.

Vẻ mặt Lương Ô Ô ngạc nhiên nhìn ngón tay Bạch Anh tung bay, những nút thắt có nhiều hoa văn khác nhau bật ra khỏi tay cô ấy như một trò ảo thuật.

“Đây là cái gì, trang sức à?”

“Xem như thế đi!” Nụ cười của Bạch Anh có chút phiền muộn.

Suy nghĩ nhiều cũng vô ích, lẳng lặng biến cuộn dây trong tay thành nút năm màu xinh đẹp, cất vào trong hộp, Bạch Anh mới tạm thời xong việc, cùng Lương Ô Ô ăn bánh chưng.

. . . Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

“Tra được người kia chưa?” Văn phòng quân khu, ngón trỏ Lê Phục nhẹ nhàng gõ mặt bàn, hỏi.

Mạnh Diệp Lâm đứng bên cạnh, nhất thời có chút khó xử.

“Một chút phát hiện cũng không có?” Lê Phục kinh ngạc nhìn về phía cậu ta.

Hai người là cộng sự nhiều năm, mặc dù Mạnh Diệp Lâm lúc thường ngẫu nhiên có chút không đáng tin, nhưng lúc làm việc vẫn rất đáng tin cậy.

“Khụ, chúng tôi đã huy động các kỹ sư của Bộ Thông tin để quét chung cư nơi cô Bạch ở. Điều kỳ lạ là không có người khả nghi nào xuất hiện.” Mạnh Diệp Lâm nhìn vẻ mặt Lê Phục, bổ sung: “Còn phòng ở của cô Bạch, xuất phát từ cân nhắc việc riêng tư, chúng ta không có quét nơi đó.”

Món ăn Bạch Anh làm có hiệu quả đặc thù, chưa biết chừng trong phòng sẽ có bí mật gì đó, người của bộ thông tin am hiểu nhất việc phân tích hoàn cảnh từ những chi tiết nhỏ, Mạnh Diệp Lâm không dám mạo hiểm, chuyện này người biết càng ít càng tốt.

Lê Phục đồng ý gật đầu, “Nên như thế.”

“Nhà cô Bạch chỉ có người giám hộ tạm thời của cô ấy là Lương Ô Ô với con mèo quất của Tiểu Vũ. Không có ghi nhận về bất kỳ ai khác ra vào.”

Mạnh Diệp Lâm tiếp tục chuyển tin tức trong quang não ra.

“Nhưng có một việc vô cùng kỳ quái.”

Lê Phục nhìn anh một cái, ý bảo anh nói tiếp.

“Tiểu Vũ bị thương nặng hơn những người khác, nhưng cậu ấy nhất quyết hoàn thành nhiệm vụ, không chịu tìm người thay thế. “

Mạnh Diệp Lâm đã nhìn thấy ngoại hình của Tiểu Vũ như một chú sói con. Cậu nhóc này nói đúng. Cậu ta tàn nhẫn và đầy tham vọng, cũng coi như có thể cải tạo được.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là thiên phú bình thường.

Lê Phục đối với chuyện này từ chối cho ý kiến.

Anh chưa thấy qua Tiểu Vũ, cũng không chú ý chuyện của cậu ta, sở dĩ lúc trước hỗ trợ, cũng không quá đáng phải không nguyện ý nhìn mình tiểu ân nhân thương tâm mà thôi.

Nhiệm vụ bảo vệ Bạch Anh lần này, Tiểu Vũ đóng vai trò cảnh báo sớm*. (thông bảo trước nếu có người tấn công hoặc gây bất lợi cho mục tiêu nhiệm vụ)

Hơn nữa Bạch Anh cùng quen biết cậu ta, Bạch Anh sau khi mất trí nhớ cũng không rõ mấy chuyện thường ngày lắm, biết được Tiểu Vũ gia nhập dự bị quân nhưng không ở lại quân doanh, có lẽ sẽ không nghĩ nhiều lắm. Vì vậy Tiểu Vũ cũng không sợ ngay cả khi cậu ta không có kỹ năng diễn xuất, bởi vì ngay từ đầu Lê Phục đã không định để cậu ta nói dối.

“Mấy ngày nữa tôi rảnh, sẽ đi qua nhìn xem.”

Cho dù không bắt được người thần bí kia, tạo uy hϊếp chút cũng ổn.

. . . Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

Ngày hôm sau, tiết Đoan Ngọ đã đến.

Treo chiếc bầu ngũ sắc làm bằng ngải cứu và giấy màu ở cửa bếp, sắp xếp xong mọi thứ, Bạch Anh mở phát sóng trực tiếp và bắt đầu nấu món ăn hôm nay.

“Hôm nay mang đến cho mọi người, là tiệc năm màu đỏ. Tại phương đông ở địa cầu cổ, tiết Đoan Ngọ có tập tục ăn năm màu đỏ.”

Bạch Anh đeo một sợi dây sặc sỡ trên cổ tay. Lương Ô Ô làm trợ lý giúp rửa rau bên cạnh cũng đeo một cái.

【 ùng ục ục: A. . .Cổ tay cổ tay! Trên cổ tay đeo cái gì thế? 】

Bạch Anh giơ tay lên, để cho khán giả nhìn càng thêm rõ ràng, “Đây là vòng tay năm màu, có ngụ ý cát tường, có thể phù hộ cho người đeo một năm mới bình an khỏe mạnh.”

“Hôm nay rút thưởng sẽ có trứng vịt muối, bánh chưng và vòng tay năm màu nha!”

Ngụ ý, không có cách nào chuyển tiệc năm màu đi.

【 không thích ngỗng: Không hiểu nên hỏi, năm màu đỏ là năm màu đỏ đấy à. . .? 】

【 rời rời nguyên bên trên cây cỏ: Đẩy kính mắt-ing, cùng câu hỏi. 】

【 ban ngày dựa vào núi cố gắng hết sức: Chủ phòng còn chưa kể hết truyền thuyết tết Đoan Ngọ nha, ngày hôm qua nói một cái, hôm nay là cái thứ hai. 】

Đại tiệc năm màu đỏ và các món ăn khác cũng không có gì gϊếŧ thời gian. Bạch Anh lấy ra một con vịt đã qua chế biến và nói: “Năm màu đỏ là năm loại món ăn màu đỏ. Không có yêu cầu bắt buộc là năm món nào, nhưng năm màu đỏ của chúng ta hôm nay là vịt quay, rau dền, trứng vịt lộn, tôm càng, lươn gạo.”

Nói xong, cô nhét bình rược vào bụng con vịt vô cùng thô bạo.

【 ùng ục ục: A. . .! Mắt của tôi! Tôi không còn sạch sẽ nữa rồi! 】

【taurus: Khϊếp sợ! Chủ phòng nổi danh dùng bình rượu ngược đại “con vịt”! 】

【 một cước đá bay các người: Tôi tin. 】

Bạch Anh đột nhiên nhận được mưa đạn của khán giả, sắc mặt trở nên đỏ ửng giải thích: “Bước này giúp cho da vịt trở nên căng hơn, sau khi nướng chín sẽ rất giòn. “

【 không thích ngỗng: Đừng nói nữa, tôi hiểu mà, bạn vẫn là bé cưng vị thành niên. 】

【 rơi vãi Kim trướng: Mẹ ơi, đây không phải xe đi nhà trẻ! 】

Bạch Anh bỏ “Con vịt” vào trong máy sấy khô, bên ngoài “Con vịt” nhất định phải khô ráo, sau khi nướng chín ăn mới ngon.” Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

Nói xong, cô nâng ra một chậu đầy tôm càng, “Đây là con tôm càng, cũng là nhân vật chính ngày hôm nay nha!”

【 Bạch Đào nước có ga: Tôi nhổ vào, loại bọ nước cánh cứng này cũng ăn? Cầu xin chủ phòng làm người đi! 】

Lỗi nặng vậy, cầu xin cô làm người đi!

Bạch Anh liếc qua bình luận, cảm thấy mất hứng.

Bình thường như vậy còn chưa tính, ăn tết vốn vô cùng cao hứng, Bạch Đào bỗng nhiên lại tới đây trộn lẫn, thật sự nhìn không thấu.

【 ùng ục ục: Hôm nay ăn tết, tôi không chửi, mắng cô, cho cô ba giây tự cút đi! 】

【 Morty là một đồ ngốc nhỏ: Chị, chị đã mắng. . .】

〖 nhân viên quản lý đã kick Bạch Đào nước có ga ra khỏi phòng trực tiếp〗

【linic: Hả hê lòng người, đề nghị chủ phòng cho ID này vào danh sách đen. 】

【 {tiểu Tím}: Nhưng bọ cánh cứng biển thật sự có thể ăn à? 】

【 không thích ngỗng: Tôi cũng có chút lo lắng. 】

Tôm càng trong chậu cử động càng linh hoạt, thoạt nhìn thật sự có chút dọa người.

Ngay sau đó, một mặt hung tàn của Bạch Anh lại xuất hiện. Chỉ thấy cô cầm lấy một con tôm hùm nhỏ, dùng dùi nhỏ chọc vào đầu con tôm càng rồi nhấc nó lên, con tôm càng trở thành con tôm cụt đầu.

【 ùng ục ục: Tôi thấy lạnh sau gáy. 】

【linic: Để tôi hiến khúc hát cho mọi người—— nhấc đầu của ngươi lên che xương.】

【cà chua không phải khoai tây: Chủ phòng mau trả lại Anh Đào dễ thương cho tôi!】

Bạch Anh vô cùng ác ý chiếu hình ảnh gần hơn, chỉ vào đuôi tôm hùm nhỏ, “Chỉ cần giữ phần vỏ tôm này, có thể xử lý sạch sẽ phần ruột tôm nha! “

Sau đó tay cô khẽ động, xoát một tiếng kéo ruột tôm ra.

【 ùng ục ục: A. . .! Mẹ ơi cứu con! Trước mặt con là một sát thủ tôm càng tàn nhẫn! 】

【 lệch ra so lệch ra so: May mắn mình ở đỉnh cửa chuỗi thức ăn. 】

Hướng gió phòng trực tiếp bắt đầu thay đổi.

【 bạch kim bao: Chủ phòng này có bệnh rồi! Tôm càng chết rồi mà còn tra tấn thi thể nó! 】

【 sushi ăn siêu cấp ngon: Nếu cô biết nó đã chết thì đừng giả mù sa mưa ở đây, cô lại không cảm thấy đau đớn gì. Sao thế, đây là đồng loại của cô à?? 】

【 Napoleon không phải bánh giòn ngàn tầng: Sao hôm nay khắp nơi đều là antifan thế. 】

【 bạch kim bao: Chết cười, Fans hâm mộ nhiều thật là tốt, có thể tùy tiện tẩy trắng, hình ảnh máu me như thế mà còn cố nói không có gì, tố cáo. 】

Bạch Anh nhìn con tôm càng vỏ đen thịt trắng trong tay, nhất thời im lặng.

Thật sự có chút máu tanh. . .

Không có gì bất ngờ xảy ra, Bạch kim bao này lập tức bị Về phục đến hề kick khỏi phòng.

Lúc này Nói Dối bỗng nhiên hết sức kích động kêu lên.

“Meow! Meow! Meow~” Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

Lương Ô Ô buông cái rổ đọng nước ra, thấp giọng nói: “Chị đi xem sao. “

【 Anh Đào thè lưỡi ra liếʍ con chó: Anh Đào nhà ta quả nhiên giấu tôi nuôi mèo, tức giận. 】

【 quan lớn xúc xẻng: A. . . A. . . A. . . A. . . A. . . A. . . A. . ., mãnh liệt yêu cầu Meo Meo lộ mặt! 】

【hai ba con rối: Chủ phòng kết thông gia không? Nhà tôi có hai con meo. 】

Hướng gió đột nhiên trở nên kỳ quái.

Lương Ô Ô bước ra ngoài, nhìn theo dõi ở cửa, thấy Tiểu Vũ đang đứng ngoài cửa.

“! ! !”

Là kẻ trộm cà chua kia!

“Cà chua, mở cửa?” Vẻ mặt Lương Ô Ô thần bí thấp giọng hỏi Bạch Anh.

“A. . .?” Bạch Anh ngơ ngắc nhìn về phía cô.

Cái gì cà chua cơ?

Người trong phòng trực tiếp tai thính nghe thấy câu này.

【 trượng nhị hòa thượng: Đề nghị không nên mở cửa cho cà chua, một quả cà chua lại có thể đi đến chỗ đấy, có thể thấy nó đã thành tinh! 】

【hòa thượng béo: Để bọn tôi dùng chân phân tích một chút, cà chua sao lại đi đến cửa nhà Anh Đào. 】

Bạch Anh đành phải lấy mắt kính xuống, đặt trên thớt, tự mình chạy tới cửa ra vào xem.

“Là em à, sao lại đứng ở cửa thế vào. . .” Bạch Anh mở cửa ra nhìn, mới phát hiện Tiểu Vũ mặc một thân quân trang màu xám bạc, “Em vào quân đội rồi! Chúc mừng nha!”

Tốt hơn lang thang gấp một trăm lần.

Tiểu Vũ lúng túng gật gật đầu, “Cám ơn, em. . . em đến xem Nói Dối. “

Lúc này Nói Dối đã vọt ra, nhảy lên nhào vào trong ngực Tiểu Vũ.

Bây giờ nó béo hơn so với lúc mới được giao, trông tròn trịa và ngây thơ hơn.

Bạch Anh nghiêng người, “Vào trong ngồi một lúc đi, vừa hay chị đang nấu cơm, buổi trưa hôm nay ở lại ăn cơm đi!”

Nói xong cô cũng không mời Tiểu Vũ tiếp, quay người đi phòng bếp, đổi thành Lương Ô Ô đi ra phòng khách nói chuyện với Tiểu Vũ.

Chỉ có điều Lương Ô Ô với Tiểu Vũ có ấn tượng không tốt, sao có thể nói chuyện với cậu được.

Hai người một vuốt lông mèo, một người xem quang não, nước giếng không phạm nước sông.

“Vừa rồi có một người bạn nhỏ tới thăm cho nên làm lỡ chút thời gian, chúng ta tiếp tục thôi!”

Tôm càng đã xử lý sạch sẽ, Bạch Anh cho hành tây gừng tỏi đã cắt, ớt cay vào chảo đảo cho thơm, sau đó lại để vào cà rốt, xào trong giây lát, lại thêm chút nước tương đậu tự chế, xào ra màu đỏ mê người.

Tôm càng được bỏ vào trong nồi, tiến hành xào.

Tôm càng thoáng biến sắc sau, Bạch Anh lại thêm vào đường phèn, xì-dầu, hoa tiêu cùng bột hồ tiêu, gia vị.

Một hương cay nhè nhẹ bay ra.Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

【 ùng ục ục: Con tôm càng biến thành màu đỏ! 】

【 không thích ngỗng: Quả nhiên là năm màu đỏ. 】

Bạch Anh rót bia vào trong nồi, tiếp tục đảo tôm càng, lúc này mới tiếp tục kể chuyện xưa của mình.

“Về truyền thống ăn năm màu đỏ của tiết Đoan Ngọ, có một truyền thuyết.

Tương truyền, có thiên đình ở trên trời, chủ nhân thiên đình là Ngọc Hoàng đại đế.

Ngọc Hoàng đại đế cho rằng ngũ độc gây hại đến nhân gian, bởi vậy hạn chế chúng hạ phàm, khiến chúng nó phải đợi đến lúc tiếng thứ nhất sấm mùa xuân vang lên, sau đó mới có thể đi đến nhân gian.

Mà ngũ độc là gì? Theo thứ tự là con rết, bò cạp, thạch sùng, con nhện với rắn, những động vật này đều rất sợ lạnh, chúng thương lượng với nhau, cho rằng đầu mùa xuân quá lạnh, hạ phàm không có lợi nhất.

Vì vậy ngũ độc quyết định, tháng năm đầu năm sẽ cùng nhau hạ phàm.

Tới tháng năm đầu năm, ngũ độc cùng nhau hạ phàm, chúng đi vào một gia đình, chuẩn bị hại người.

Lúc này, bà chủ nhà này bưng lên năm món ăn màu đỏ, nói với người nhà mình: ‘ngũ độc ta đã nấu chín, mau tới đây ăn đi!’ Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

Ngũ độc vừa nhìn, tưởng lầm trên bàn thật sự là đồng loại của mình, sợ tới mức cuống quít chạy thục mạng.

Sau này, mọi người hay dùng món ăn năm màu đỏ uy hϊếp ngũ độc, hy vọng một năm mới, có thể trừ tà tránh hại, bách độc bất xâm. “

Kể xong chuyện, tôm càng cũng đã xào bớt nửa mức nước, Bạch Anh thả chút ít thơm cần* vào, trở tay xào vài cái, đỏ vào đĩa. (rau thơm, cần tây)

Bởi vì đã bỏ đầu tôm, tôm càng trở nên vô cùng dễ lột, cô cầm lấy một con, làm mẫu cho khán giả xem.

Người xem nghe thấy một tiếng hít hà, sau đó chính là âm thanh nhai nuốt, vốn trong đám người có do dự, lập tức có người vươn tay, làm người thứ nhất ăn con cua (*làm liều đầu tiên mà được lợi).

【linic: ! ! ! Ăn thật ngon! So với thịt gà còn ngon hơn. 】

【 ùng ục ục: Liều mạng! Tôi cũng muốn thử xem! 】

【Summer: Mấy người thật nhát gan, ông ngoại của tôi không biết đã cho chúng tôi nếm qua bao nhiêu thứ kỳ quái. A. . . Ô! Con tôm càng ăn ngon thật! 】

Bạch Anh cười xem khán giả nhao nhao “Thật là thơm”, bắt đầu điều chế nước ướp vịt, sau khi bôi lên bề ngoài vịt, lại cho vào máy hong khô lần nữa.

Nhân lúc này, Bạch Anh xào rau dền, cắt trứng vịt muối.

Chỉ còn lại lươn cùng với thịt vịt nướng chưa làm.

Thịt vịt nướng ngấm nước ướp, được Bạch Anh gỡ cái chai xuống, rồi nhét táo với bánh mì trắng vào.

Chân vịt và đầu cánh được bọc trong giấy bạc. Thịt vịt được Bạch Anh cho vào lò.

“Hiện tại chúng ta sẽ bắt đầu làm món lươn om, về cơ bản món lươn om có cách làm giống với thịt kho Tô Đông Pha nên mình sẽ không hướng dẫn chi tiết! “

Khán giả trong phòng trực tiếp ăn đến không ngẩng đầu lên, chỉ chờ lò nướng phát ra một tiếng “Đinh”, thịt vịt nướng cũng xuất hiện. Đừng ăn cắp nữa, tự thân vận động đi. Đọc tại wordpress Aplisevi’s Peaches Garden

Bạch Anh đã sớm cắt tốt hành tây, dưa leo, chuẩn bị bánh lá sen với nước tương.

Thịt vịt nướng vừa ra lò, đã được cắt thành miếng nhỏ.

Da vịt giòn tan, phối hợp với thịt vịt non mềm, điểm xuyết với bánh lá sen, hơn nữa chấm tương cuộn với hành và dưa leo, cuộn chắc rồi đưa lên miệng cắn, quả nhiên cực kỳ thỏa mãn cơn thèm ăn.

〖 người sử dụng ùng ục ục đưa tặng chủ phòng sao hạmX1, mau tới nhặt thiên thạch ngoài hành tinh nha! 〗

〖 người sử dụng linic đưa tặng chủ phòng sao hạmX1, mau tới nhặt ngoài thiên thạch hành tinh nha! 〗

【 về phục tới hề: Thịt vịt nướng cùng tôm hùm nhỏ đều có vị rất ngon. 】

〖 người sử dụng Về phục tới hề đưa tặng chủ phòng sao hạmX100, mau tới nhặt thiên thạch ngoài hành tinh nha! 〗

〖 người sử dụng Thao Thiết đưa tặng chủ phòng sao hạmX10, mau tới nhặt thiên thạch ngoài hành tinh nha! 〗

Trong lúc nhất thời, trên kênh thế giới Ngân Hà trực tiếp, khen thưởng của Bạch Anh liên tiếp xuất hiện.

“Lại là cô ta! Cứ tiếp tục như vậy nữa, những chủ phòng cũ như chúng ta không cần sống nữa!”

Trong căn hộ ở khu sáu, một người đàn ông trung niên sắc mặt âm trầm.

Anh ta cũng là chủ phòng cấp bậc ngàn vạn, thế nhưng luận tới khen thưởng thu được, chỉ sợ ngay cả một phần mười của Bạch Anh cũng chưa tới.

Ngân Hà trực tiếp thoạt nhìn một mảnh ca múa mừng cảnh thái bình, trên thực tế có người địa phương thì có cạnh tranh, người ghen tị hôm mộ với chủ phòng như vậy, cũng không chiếm số ít.

Chẳng qua tất cả những mâu thuẫn này, dưới mắt còn nhìn không ra cái gì.

Bạch anh tại trực tiếp thời gian, nói với khán giả một câu “Đoan ngọ an khang”, liền đóng cửa trực tiếp.

***
« Chương TrướcChương Tiếp »