Chương 4: Ra sức thọc vào rút ra (H)

"Không sao đâu, tôi thấy ra nhiều nước như vậy là có thể làm được rồi." Người đàn ông tóc vàng nói với nam chủ nhà, dươиɠ ѵậŧ chờ đợi đã lâu lao thẳng vào trong người cô.

Nam chủ nhà cùng Sở Vân đều rêи ɾỉ, nhưng nam chủ nhà lại rất sung sướиɠ, dươиɠ ѵậŧ vừa tiến vào liền bị thịt quyến rũ bên trong hút chặt, khó có thể động đậy.

Nhưng Sở Vận lại đau, một vật to lớn như vậy đâm vào trong cơ thể cô làm cô không nói nên lời, cô không khỏi kêu lên một tiếng.

Người đàn ông tóc vàng phía sau lại bắt đầu di chuyển, anh ta nắm lấy eo cô và giật người cô về phía sau, dươиɠ ѵậŧ của nam chủ nhà ra sức thọc vào rút ra, thịt mềm bên trong vẫn có thể nhìn thấy ở miệng âʍ ɦộ, anh ta miễn cưỡng được đưa ra khỏi cơ thể cô, khi nó sắp được rút ra hoàn toàn, anh lại đẩy cơ thể cô về phía trước, cả côn ŧᏂịŧ lại chui vào trong cơ thể cô.

"A, khó chịu quá, đừng chơi như vậy, được rồi, côn ŧᏂịŧ của anh làm em đau quá." Sở Vân không thể chịu được việc bị đưa đẩy như vậy, liền cầu xin người đàn ông tóc vàng phía sau cô: "Cái quái gì, làm người giúp việc, ngươi nên gọi chúng ta là chủ nhân, chủ nhân dùng âʍ ɦộ của ngươi là vinh hạnh của ngươi nhưng tốt nhất là giờ ngươi nên thả lỏng ra."

Sở Vân bị kẹp giữa hai người đàn ông như một chiếc bánh mì sandwich, lúc cô bị lột sạch đồ, một trong hai người đàn ông giữ cô chỉ cởϊ qυầи của cô, còn người kia vẫn mặc nguyên quần áo.

Người đàn ông đeo kính và người đàn ông mặc vest thấy rằng vẫn chưa đến lượt của mình, nên đành ngồi chơi bài. Chỉ là tâm trí của họ có dành cho trò chơi hay không thì không biết.

Người đàn ông có mái tóc vàng thay thế hai người vừa rồi, dùng hai tay ôm lấy hai bầu ngực của cô từ phía sau không ngừng xoa nắn: "Chà, bộ ngực dâʍ đãиɠ của con đĩ nhỏ không chỉ to mà còn mềm, thường xuyên bị đàn ông nhào người ta sờ mó, đúng không? Sao vẻ mặt này là muốn được bóp sau?"

"Ư, a, không được... A... Tôi không có bị nam nhân sờ nắn mà, nó... Tự... Ngực người ta tự lớn đó nha." Thân thể va chạm trước sau liền đánh gãy lời nói của Sở Vân định nói, toàn bộ cơ thể của cô dần trở nên đỏ bừng, cơ thể nhỏ nhắn của cô bị kẹp giữa hai người đàn ông, giống như một con cừu non yếu ớt đầy đáng thương.

"Cô dám phản bác chủ nhân, đúng đĩ nhỏ xấu xa dâʍ đãиɠ mà." Hắn vừa nghịch ngợm thân thể của cô vừa nói. Người đàn ông phía trước thấy thế cũng không chịu thua kém, liền lấy hai tay ôm lấy đầu cô, cúi đầu hôn, đầu lưỡi thè ra, cuốn lấy đầu lưỡi của cô không ngừng mυ"ŧ lấy, làm cho cô nghẹn thở đỏ cả mặt.