Chương 6: Mất trinh, lần đầu phá thân (H).

"Ư...ưʍ..."

Hai chân Giang Niệm bị banh rộng ra, huyệt thịt mới nuốt cái qυყ đầυ to bằng quả trứng đã không chịu nổi co chặt lại, bất giác phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.

Lam Bạch bị hoa huyệt siết chặt thì hít một hơi thật sâu, kɧoáı ©ảʍ hưng phấn này như một luồng điện chạy dọc từ qυყ đầυ vọt thẳng lên não, nếu không có cảm giác gì thì hắn đã không phải đàn ông nữa rồi. Chỉ mới cắm vào được một chút mà đã kí©h thí©ɧ thế này, nếu mà cắm cả cây vào thì nó còn sướиɠ thế nào nữa đây.

Lại lần nữa tấn công cạy mở hàm răng Giang Niệm, đầu lưỡi thô ráp luồn vào bên trong khoang miêng nhỏ làm loạn, đem mỹ nhân giam trong ngực chơi đùa. Côn ŧᏂịŧ giữa háng nhân lúc Giang Niệm mất cảnh giác thong thả cắm vào.

Lúc phát hiện được ý đồ của nam chính, phía dưới hạ thân liền truyền đến cảm giác đau đớn, cậu hơi nâng mông lên. Lam Bạch lại tưởng cậu hối hận muốn trốn, nếu đã không làm thì hắn đã thả cậu ra luôn, nhưng một khi đã làm thì phải làm đến cùng.

Hắn lập tức bóp chặt lấy eo cậu, ©ôи ŧɧịt̠ bự một phát lút cán.

Hai người đồng thời kêu lên, Lam Bạch thì phát ra tiếng gầm trầm thấp rồi thở dài thỏa mãn, còn Giang Niệm thì khóc nức nở thét chói tai.

Cậu tức giận cắn mạnh vào môi hắn trả thù, đem môi mỏng của hắn lưu rõ dấu răng.

Tuy cậu cũng biết lần đầu tiên sẽ đau nhưng không ngờ lại đau như vậy, trong lòng có chút oán trách ©ôи ŧɧịt̠ của hắn quá lớn, không giống người thường.

Lam Bạch bình thản liếʍ khóe môi bị cậu cắn rách, dưới háng lại đây nhanh tốc độ: "Mèo nhỏ cắn người tôi lại càng thích."

Giang Niệm nức nở, cố gắng chịu đựng cơn đau. Cơn đau đến nhanh rồi đi cũng nhanh, không biết có phải cậu có thiên phú dị bẩm hay là nam chính quá cao tay, mà lúc hắn chậm rãi chuyển động, hoa huyệt của cậu không còn đau nữa mà bắt đầu sung sướиɠ cắn hút lấy côn ŧᏂịŧ, giống như đó là thứ mà nó chờ mong từ lâu.

Huyệt thịt bao bọc nuốt lấy côn ŧᏂịŧ, vừa mài vừa cọ vào vách thịt non mềm, nguyên cây gậy hoàn toàn đi vào....cái loại cảm giác kì lạ này, clm phê vãi. Giang Niệm không thầy dạy cũng hiểu, thẳng lưng rướn người về phía trước mà chờ đón nam nhân đυ. ȶᏂασ.

Qυყ đầυ Lam Bạch bị vách thịt hút lấy, đầu cán được máu xử nữ xối ướt như đang ngâm mình trong suối nước nóng, hắn biết Giang Niệm đã thích ứng với kích thước của mình, côn ŧᏂịŧ sung huyết không hề thỏa mãn thong thả thọc vào rút ra.

Vách thịt non mềm đột nhiên co bóp kí©h thí©ɧ côn ŧᏂịŧ thô dài màu đỏ tím gia tăng tốc độ. Tinh hoàn nặng trĩu vỗ vào bờ mông tuyết trắng phát ra âm thanh "bạch bạch".

Nơi hai người giao hợp bắn ra rất nhiều chất lỏng dinh dính, toàn thân đều là dâʍ ŧᏂủy̠. Dưới ánh trăng, nam nhân cao lớn cường tráng, thanh niên trắng nõn tinh tế, nơi hạ thể hai người giao cấu vô cùng phú hợp, giống như sinh ra là để dành cho nhau.



Cửa huyệt Giang Niệm bị công thịt cọ nóng, hai chân thoải mái kẹp chặt lấy eo Lam Bạch. Cánh tay trắng như tuyết vòng qua cổ ôm chặt lấy hắn, đôi môi căng mọng hơi hé mở phát ra tiếng rêи ɾỉ ái muội. Côn ŧᏂịŧ mỗi lần đâm sâu, Giang Niệm đều cảm thấy bản thân sẽ bị cắm chết. Nhưng không thể không nói, dưới cái kiểu đâm mạnh như thế này, cậu không hề cảm thấy khó chịu, chỉ có kɧoáı ©ảʍ vô tận mà thôi, có lúc cậu còn tưởng sẽ chết trong l*иg ngực hắn. Mỗi lần côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào đều bị nộn huyệt xoắn chặt lấy, giống như luyến tiếc, chỉ nghĩ muốn đem côn ŧᏂịŧ kẹp chặt ở bên trong, một khắc cũng không cho rời đi.

Không biết Lam Bạch chọc vào điểm nào, Giang Niệm đột nhiên ưỡn cong lưng, hoa huyệt run rẩy điên cuồng hút lấy côn ŧᏂịŧ, miệng thét lên: "A a a hư...không cần đâm, nơi đó...ưʍ...ứm."

Biểu cảm xấu hổ không thể nói rõ, Giang Niệm không thể tin được cậu lại phát ra loại âm thanh này, đây còn là cậu sao?

Điều khiến Giang Niệm càng không thể tin được là cậu thực sự rất thích, rất hưởng thụ cảm giác bị Lam Bạch cᏂị©Ꮒ.

"A a a...Đừng, nhanh quá, không được" Giang Niệm xin tha, từ lúc Lam Bạch tìm được điểm mẫn cảm của cậu, hắn như phát điên, nhiều lần va chạm vào một chỗ. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu sẽ không kiềm chế nổi mà cao trào, càng trở nên khác với chính mình.

Đặc biệt tư thế hiện tại của hai người chỉ giúp Lam Bạch càng tiến vào sâu hơn. Dưới ánh trăng, khuôn mặt tuấn tú của Lam Bạch trông có chút lãnh đạm, nếu không phải trên trán toát ra một tầng mô hôi mỏng cùng tiếng gầm trầm thấp bên tai, cậu còn tưởng rằng chỉ có mình là người duy nhất hưởng thụ trong cuộc cᏂị©Ꮒ choạc này.

Giang Niệm vô cùng bất mãn, tại sao chỉ có cậu lộ ra vẻ mặt dâʍ đãиɠ, còn hắn lại giống như đang nghiêm túc nghiên cứu học thuật vậy. Có oán niệm cũng vô dụng, cậu tức giận thít chặt hoa huyệt, mãnh liệt co rút lại như muốn bấm gãy côn ŧᏂịŧ.

Hoa huyệt đột ngột siết lại khiến Lam Bạch chuyển động khó khăn, Giang Niệm mới đắc ý được vài giây, đã bị Lam Bạch một kích đâm xuyên, đẩy cậu cùng ngã xuống đất, nắm chặt hai chân thon nhỏ gác lên bả vai hắn, sau đó hung hăng dùng dức thọc vào rút ra.

Đệt mọe! Đúng là tự rước khổ vào thân!

"Còn dám chơi xấu không?" - Thân thể nam nhân đè ép xuống, hai chân cậu bị bắt phải gập thành một đường thẳng tắp ép sang hai bên, may mắn thân thể cậu mềm dẻo lại mạnh mẽ, nếu không sẽ đau chết mất.

Kí©h thí©ɧ kịch liệt làm Giang Niệm run run một trận, loại cảm giác bị một nam nhân đè dưới thân chiếm hữu này thật khiến người ta thẹn thùng mắc cỡ, hoa huyệt lại không giống như chủ nhân nó, chẳng những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại hưng phấn gắt gao ngậm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ thô dài của nam nhân, kích động phun ra một vũng nước dinh dính trong suốt.

"Bé dâʍ đãиɠ, anh làm em thích lắm đúng không?"

Nói xong, lại là một trận đâm huyệt thần tốc, hai viên đại tinh hoàn dưới dươиɠ ѵậŧ nam nhân theo động tác trừu động huyệt nhỏ vỗ vào bờ mông tuyết trắng của thiếu niên. Âm thanh va chạm thân thể khuếch tán lan rộng, dâʍ ŧᏂủy̠ dính nhớp làm cho túi tinh hoàn trở nên bóng loáng.



Tinh thần Giang Niệm đang trên đà hỏng mất, trước sau không muốn trả lời nam nhân.

"Bảo bối rên đi, anh thích nghe tiếng rên của em." - Dươиɠ ѵậŧ nam nhân nhanh chóng oanh tạc trong huyệt mềm, mỗi một lần đều mang theo lực độ khủng khϊếp đáng sợ, vòng eo phảng phất không biết mệt mỏi, qυყ đầυ mỗi lần đâm tới tạo điểm sẽ dừng lại vài giây, xấu xa mà hung ác mài nơi đó, chọc huyệt da^ʍ lại điên cuồng co rút run rẩy một trận.

Giang Niệm bị tra tấn đỏ cả hốc mắt, cái loại kɧoáı ©ảʍ hủy diệt này làm cậu muốn vứt hết cả lý trí đi, thần phục trước mệnh lệnh của người đàn ông, ngưỡng cao cái cổ mảnh mai trắng bóng, mở miệng tràn ra tiếng rên dâʍ ɖu͙© lại e lệ: "A...quá sâu rồi...huhu lại đâm tới điểm da^ʍ rồi, thật thích, ©ôи ŧɧịt̠ bự giỏi quá, a thích quá. L*и da^ʍ thích muốn chết, bên trong tê dại rồi...a ha."

Nam nhân đương nhiên vừa lòng thỏa dạ với sự thức thời của Giang Niệm, thế là vật giữa háng càng ra sức đưa đẩy. Mà thiếu niên cũng cực kỳ chủ động, một đôi tay ôm lấy cổ người đàn ông, chịu đựng dươиɠ ѵậŧ thảo phạt bên trong huyệt.

Dưới thân hai người ướt rối tinh rối mù, khi dươиɠ ѵậŧ rút ra dâʍ ŧᏂủy̠ từ huyệt mềm chảy xuống mặt đất. Dưới ánh trăng thân thể hai người giao triền, chặt chẽ gắn kết không thể tách rời.

Bỏ hai chân trên vai xuống, đôi tay đặt trên eo thiếu niên, sử dụng một lực đem người bế lên. Trong chớp mắt hai người thay đổi tư thế, Giang Niệm sợ ngã xuống, theo phản xạ dùng chân kẹp chặt cái hông rắn chắc của nam nhân, tay ôm sát cổ người đàn ông.

Tao huyệt đang kẹp côn ŧᏂịŧ cũng theo đó co rút, tựa như nó cũng rất bị ngã xuống vậy.

Giang Niệm bị ôm vào trong ngực nháy mắt ngốc lăng, thẳng đến khi nam nhân ôm cậu đi đi lại lại thần hồn mới trở về. Mỗi một bước đi, côn ŧᏂịŧ to lớn kia đều có thể đỉnh vào nơi sâu nhất, mông cũng bị nam nhân bóp bóp vài cái, hạ thể hai người dán chặt lấy nhau không có kẽ hở.

Quá kí©h thí©ɧ!

Dươиɠ ѵậŧ thô to lấp đầy huyệt da^ʍ, đi qua đi lại phối hợp với động tác thọc vào rút ra, thật là làm người ta sướиɠ tới mức đầu trống rỗng, dâʍ ɖị©ɧ ngọt nị từ miệng huyệt nhỏ giọt chảy ra không ngừng, theo mông nhỏ chảy xuống, chỗ nào hai người đi qua đều để lại dấu vết của ái dịch.

Côn ŧᏂịŧ bị huyệt da^ʍ hung hăng mà cắn, huyệt khẩu ướŧ áŧ khít khao quả thực là thiên đường của dươиɠ ѵậŧ.

"Ah...... Bên trong bị dươиɠ ѵậŧ làm hỏng rồi...Thật thoải mái...Sao lại thoải mái như vậy a a a a......Thật là lợi hại " - Giang Niệm bất lực thò lưỡi ra bên ngoài, hai tròng mắt tan rã.

"Thật giống đĩ da^ʍ nhỏ, gần đây không có lúc nào là không đi câu dẫn nam nhân, sao nào, không vây quanh chị gái của em nữa à? Cũng đúng, với cái thân thể này của em không cách nào làm phụ nữ đi? Trời sinh thích hợp bị dươиɠ ѵậŧ nam nhân làm."

Tính cách một người vô duyên vô cớ thay đổi lớn, không còn mê luyến Giang Nguyệt Tây, Lam Bạch có vài phần do dự, hoài nghi Giang Niệm cũng trọng sinh, điều này còn phải chờ quan sát thêm nữa.