Nhìn thấy khí thế lạnh lẽo, như gió thổi báo giông tố sắp đến của anh, Tiền Tiểu Tiểu không khỏi nuốt nước miếng.
Có thể thấy người đàn ông này đang rất tức giận, thậm chí còn tức giận hơn cả khi cô nói nhỏ rằng anh bị ED trong quán bar. Cô vô thức lùi lại, nói: "Cái kia, tôi, tôi không cố ý đâu, tôi, tôi đã bảo anh buông tôi ra, chính anh là người nhất quyết lôi kéo tôi, cùng, cùng lắm thì anh cởi ra, tôi sẽ giặt sạch sẽ cho anh!
"Không làm phiền cô đâu!"
Sau khi Diệp Tử Hoặc nghiến răng nghiến lợi nói ra những chữ này, dưới ánh mắt kinh ngạc của quản lý và nhân viên phục vụ, anh tiếp tục kéo Tiền Tiểu Tiểu về phía thang máy của khách sạn!
Tối nay Tiền Tiểu Tiểu uống nhiều, tuy chỉ uống một ly nhưng tửu lượng của cô không tốt, đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt, tay chân không muốn cử động!
Cộng với tốc độ lái xe muốn mạng vừa rồi của đối phương, toàn thân cô bây giờ càng có cảm giác như kiệt sức!
Đổi lại là bình thường, làm sao cô có thể bị người khác dắt mũi được?
Tuy nhiên, sức lực của người đàn ông này thực sự phi thường, nắm cổ tay của cô đau quá!
Diệp Tử Hoặc kéo cô về phòng riêng của mình trong khách sạn này, đóng cửa khoá lại, sau đó không để ý đến phản kháng nho nhỏ của Tiền Tiểu Tiểu, anh ném cô lên chiếc giường lớn giữa căn phòng!
Tiền Tiểu Tiểu vừa chạm vào giường lập tức co lại, cảnh giác nhìn chằm chằm anh, nói: "Anh, sao anh lại đưa tôi đến đây?"
Bờ môi mỏng của Diệp Tử Hoặc từ từ nhếch lên, ngay cả nụ cười cũng có chút dữ tợn, "Không phải cô vừa nghi ngờ tôi bị ED sao? Bây giờ tôi sẽ tự mình chứng minh cho cô thấy!"
Khóe miệng Tiền Tiểu Tiểu hung hăng giật giật, cô phòng bị nhìn chằm chằm anh: "Anh muốn chứng minh thế nào?"
Diệp Tử Hoặc xé toạc chiếc áo sơ mi trắng bị nhiễm ô uế, khó ngửi của mình, tay chống xuống giường, chậm rãi nghiêng người về phía trước, cách đối phương chừng một nắm tay, anh dừng lại, từ trên nhìn xuống: "Cô nói xem, tôi phải chứng minh thế nào?"
Cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh phả vào mặt mình, cùng với cảm giác áp bức mãnh liệt mà đối phương mang đến cho cô, nhịp tim của Tiền Tiểu Tiểu vô cớ tăng tốc, trong lúc kinh hoảng, giọng nói cũng có chút run lẩy bẩy, "Anh, anh chớ làm loạn, tôi, tôi có thể kiện anh tội quấy rối tìиɧ ɖu͙©!"
"À ——"
Diệp Tử Hoặc cười lạnh, trên mặt tràn đầy giễu cợt: "Không phải vừa rồi cô rất có hứng thú muốn biết sao? Sao, sớm như vậy đã sợ rồi? Tôi còn tưởng cô có năng lực lớn, hóa ra chỉ có như vậy!"
"Ai, ai nói tôi sợ!"
Tiền Tiểu Tiểu vốn là người có ý chí rất mạnh mẽ, cô rất ghét người khác coi thường mình, đặc biệt là lúc cô đang say khướt, không chịu nổi một kích đơn giản của đối phương, cô gằn giọng: "Tới thì tới, ai sợ ai? Có bản lĩnh thì lấy thứ đó của anh ra đây, tôi muốn xem nó lợi hại đến mức nào!"
"Nói cho anh biết, hôm nay ai nói không được trước, ai TM, người đó sẽ là cháu trai!"
Nghe thấy cô gái nói tục, Diệp Tử Hoặc cau mày khó chịu!
Sau khi chạm vào ánh mắt khıêυ khí©h của cô, tất cả sự tức giận trong nháy mắt chuyển thành ham muốn trừng phạt cô, trong mắt anh hiện lên sự tàn ác khát máu, "Tốt, rất tốt, đây là lựa chọn của cô!"
Một giây tiếp theo, Tiền Tiểu Tiểu bị anh đè dưới thân!
Đã lớn từng này, chưa có ai dám khıêυ khí©h anh như thế, và cô là người đầu tiên!
Cùng với tiếng kêu nhỏ của Tiền Tiểu Tiểu, bàn tay thon dài sạch sẽ không chút do dự xé chiếc váy đỏ quấn quanh người cô, một mảng trắng muốt lớn trên ngực lộ ra ngoài không khí!