Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Mở Quán Cà Phê Mèo Sau Khi Sống Lại

Chương 50: Mọi người mê mèo, tôi mê ông chủ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuy nhiên, cũng luôn có những người suy nghĩ khác biệt...

“Tôi muốn xoay người 360 độ mà ngắm ông chủ! Đây đúng là mỹ nam tuyệt sắc!”

Kèm theo đó là cả chục tấm hình.

Bình luận: “Tôi muốn xoay người 360 độ mà ngắm ‘bạn’ của ông chủ!”

“Mọi người mê mèo, tôi mê ông chủ.”

“???”

“Khoan đã, các cậu vào là quán cà phê mèo cơ mà?”

Những thứ thú vị luôn được truyền từ người này qua người khác, từ mười đến trăm, các bình luận đáng yêu hoặc hài hước thường được chia sẻ đi khắp nơi, càng ngày càng lan rộng. Phụ huynh xem được, bạn bè cũng xem được, thậm chí giáo viên cũng biết…

Video quay cảnh Bùi Thời Dịch pha sữa cho mấy chú mèo con lại càng được chia sẻ khắp nơi trên mạng xã hội.

Anh không chỉ đẹp trai, ăn nói dễ thương, mà các chú mèo leo trèo khắp người cũng chẳng phiền gì, đúng chuẩn hình mẫu lý tưởng của các cô gái.

Ai mà không thích sự kết hợp giữa trai đẹp và thú cưng dễ thương cơ chứ? Huống chi chàng trai này lại còn là “ông bố trẻ” chu đáo nữa! Vừa đẹp trai, vừa đáng yêu, thật dễ mến chết đi được! Nhiều cô gái sau khi tiếp xúc gần với Bùi Thời Dịch đều không kiềm được mà đăng lên mạng kêu gọi: “Muốn cưới anh ấy!”, số khác lại quên không ẩn cha mẹ nên bị mắng một trận.

...

Trong thời đại dữ liệu lớn, các nhận xét mà dân mạng đăng lên dễ dàng lan truyền khắp nơi, thu hút sự chú ý của nhiều người hơn, nếu lời khen đủ chân thành thì chắc chắn sẽ khiến nhiều người tìm đến.

Trong đó, một bài viết dài gần ngàn từ của một sinh viên năm cuối với mái tóc lưa thưa lại được chia sẻ nhiều nhất. Trong bài viết, cô bày tỏ tình cảm của mình bằng lời lẽ vô cùng khoa trương, nói rằng mình đang làm đồ án tốt nghiệp, đã chỉnh sửa nhiều lần nhưng vẫn chưa hài lòng, cho đến khi ghé qua quán cà phê mèo này. Sau khi “kinh mạch” như được khai thông, cảm hứng dâng trào, cô đã chỉnh sửa xong xuôi trong hai đêm và sau khi nạp thêm năng lượng ở quán cà phê mèo, giờ cô đã “sống lại.”

Cuối bài, cô viết: “Cảm ơn ông chủ và các bạn mèo đã cứu mạng tôi! (chắp tay)”

Ngay khi bài viết này xuất hiện, nó nhanh chóng được sinh viên năm cuối ở các trường đại học khác nhau chia sẻ rộng rãi. Phần bình luận bên dưới đầy những lời chúc tụng và cầu mong may mắn, hy vọng bản thiết kế của mình cũng được thông qua, bảo vệ luận án thuận lợi… Và cứ thế, chỉ trong vài ngày, nhờ vào “phép màu huyền học,” quán cà phê mèo đột nhiên nổi tiếng!

Nhiều trường đại học ở các tỉnh thành xa xôi, sinh viên chỉ có thể “gửi gắm” may mắn từ xa, đồng thời bày tỏ sự ghen tị với sinh viên Đại học Ngọc Xuyên.
« Chương TrướcChương Tiếp »