Chương 45: Thử thách độ mặt dày

Cục trưởng đại nhân tiện tay bế Đồng Tiền giả chết, lười biếng hơn cả mèo lên.

Đồng Tiền run rẩy, vươn vuốt về phía Bùi Thời Dịch: “Ông chủ, cứu tôi với…”

Nhìn Bạc Cận thế này, Bùi Thời Dịch lại thấy bực. Anh đá nhẹ vào ghế sofa: “Cả ngày chỉ biết nằm dài trên sofa, ba bữa đều ăn đều ở chỗ tôi, chẳng biết làm gì cho ra trò chút sao? Đi dọn mấy cái đĩa đi.”

Bạc Cận: “…”

Anh ta cảm thấy lời này có gì đó rất kỳ quặc, nhưng lại không nghĩ ra là kỳ quặc chỗ nào.

Bùi Thời Dịch đi được vài bước, quay đầu lại thấy Bạc Cận vẫn ngồi trên sofa suy nghĩ, liền nói: “Tôi phải mời anh nữa sao, ông nội Bạc?”

Bạc Cận thả Đồng Tiền xuống, chú mèo báo phóng một cái, núp sau váy của một cô gái trẻ. Bạc Cận phủi phủi tay áo, khi lướt qua Bùi Thời Dịch thì thấp giọng nói: “Không dám, làm người giám hộ thì cũng nên thực hiện nghĩa vụ.”

Bùi Thời Dịch bình tĩnh nói: “Vậy giám hộ tốt, dọn xong đĩa thì lau bàn nhé.”

Bạc Cận: “…”

Bùi Thời Dịch nhướng mày với anh: Chỉ là thi thử thách độ mặt dày thôi mà.

Bùi Thời Dịch toàn thắng, tâm trạng vui vẻ, nhìn công việc sắp tới cũng thấy dễ chịu hơn.

....

Mật Mật ở quán cà phê mèo đến tận sáu giờ rưỡi tối. Cô đã đắm chìm trong việc vuốt mèo suốt mấy tiếng đồng hồ, tự động nạp thêm tiền để ở lại đến tối.

Từ khi Đản Hoàng rời đi, cô không thể ngồi yên một chỗ, cứ quanh quẩn trong quán, tay không rời điện thoại để chụp ảnh. Cô cũng hiểu quy định của quán, chỉ chụp mà tuyệt đối không dám bật đèn flash.

Cô thậm chí không dám vòng ra sau lưng mèo để chụp, những sinh linh mềm mại này quá đẹp, cô không muốn làm gì khiến chúng khó chịu.

Không gian quán cũng thật tuyệt đẹp! Mật Mật cảm thấy quán cà phê mèo này đúng là một nơi cất giấu kho báu, bởi bất cứ nơi nào cũng có thể tìm thấy điều bất ngờ. Trên kệ có thể bắt gặp những album ảnh đẹp về mèo, đôi khi chiếc bình hoa lại cắm một cây gậy trêu mèo, thậm chí ngay cả trên tấm đệm ngồi cũng có thể thấy những bức tranh điêu khắc về mèo kèm theo một ít thông tin giới thiệu…

Nơi này chắc chắn là bảo tàng của ông chủ rồi, ngẫu nhiên bước vào bất cứ góc nào đều có thể phát hiện ra điều thú vị.

Mật Mật đi dạo khắp quán cà phê mèo, đến khi thấy lại chú mèo trắng to lớn mà cô đã bắt gặp lúc mới vào thì liền không thể rời bước.