Chương 41: Khai trương

“Biết đâu mình lại tìm thấy chút cảm hứng từ cửa tiệm này thì sao.”

Mật Mật nói một cách hờ hững, thực ra cô chủ yếu là bị thu hút bởi không gian thiết kế mang phong cách cổ tích, còn mèo thì không quan trọng.

Mặc dù dậy sớm nhưng khi hai người đến phố Thạch Lựu cũng đã hơn giờ mở cửa nửa tiếng.

Ngoài dự đoán của hai người, qua lớp cửa kính nhìn vào bên trong vẫn khá đông người, phần lớn là các cặp đôi hoặc các nhóm bạn nữ. Cà phê mèo là một tòa nhà nhỏ độc lập, vài ô cửa sổ được che một nửa bằng rèm màu xám xanh nhạt, trước cửa kính lớn là tấm đệm tròn dày, trên đó hai chú mèo tam thể lật ngửa bụng đang say ngủ, chiếc bụng trắng phập phồng, trông vô cùng đáng yêu.

Nhìn cũng không tệ lắm!

Lý Đỗ Ngữ và Mật Mật nhìn nhau một cái, lập tức tăng tốc bước vào quán cà phê mèo.

Đẩy cửa bước vào, luồng khí lạnh từ điều hòa lập tức xua tan cái nóng.

Ngay cả Mật Mật, người luôn căng thẳng, đầu óc chỉ nghĩ đến sách thiết kế cũng không khỏi thấy thoải mái, hơn nữa dù đông người nhưng quán rất yên tĩnh.

Ở lối vào có một tấm bảng đen quen thuộc, nhưng chữ viết phấn trên đó đã được đổi từ quảng cáo tìm mèo sang hướng dẫn vuốt mèo, trên đó ghi những quy định thường thấy như không được cưỡng ép bế mèo, không được cho mèo ăn, v.v.

Lý Đỗ Ngữ không kiềm được, lấy điện thoại ra chụp một tấm.

Nhân viên phục vụ ở cửa là một cô gái, tay cầm lọ dung dịch rửa tay sát khuẩn, nhẹ nhàng giải thích với hai người rằng vào quán cần rửa tay và thay dép mà quán đã chuẩn bị, sau đó cô mới mở lối dẫn vào bên trong quán cà phê mèo.

Vừa vào bên trong, Mật Mật, vốn bận rộn đến mức mất cả cảm giác thèm ăn, lập tức ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng của đồ ngọt mới nướng, là mùi bánh ngọt vừa ra lò, thơm nhẹ mà không quá gắt, hòa cùng mùi cà phê đắng nhẹ càng làm kí©h thí©ɧ vị giác.

Chưa ăn sáng, Mật Mật đột nhiên cảm thấy cơn đói không thể cưỡng lại, cô cầm thực đơn lên, hình ảnh bắt mắt càng làm cơn thèm ăn dâng trào, cô thậm chí còn muốn thử tất cả món trong thực đơn.

Tuy nhiên, dưới sự thúc giục của cơn đói, cô nhanh chóng gọi món, sau đó khi Lý Đỗ Ngữ vẫn còn đang xem thực đơn, cô tìm một chỗ gần đệm cạnh cửa kính và ngồi xuống.

Vị trí này gần tấm đệm sát cửa kính, hai chú mèo tam thể vẫn nằm trên đó ngủ ngon lành.