Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Mở Quán Cà Phê Mèo Sau Khi Sống Lại

Chương 19: Cục của anh sắp phá sản rồi sao?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi Bùi Thời Dịch bước lên tầng hai, anh đã thấy cảnh tượng ấy, một chú mèo cam ôm ấp một chú mèo báo, hai chú mèo tam thể nhỏ nằm phơi bụng trên thân mèo lớn, bốn chú mèo phơi mình trong nắng trên ghế sô pha, tạo thành một đống lông êm ái với đủ sắc màu.

Trông có vẻ rất hòa hợp.

Bùi Thời Dịch khẽ mỉm cười.

Anh không làm phiền giấc nghỉ trưa của bốn chú mèo, mà quay xuống tầng một, bật điện thoại lên, vừa tự học thêm các kiến thức về quán cà phê mèo, vừa đăng tuyển dụng thợ làm bánh và phục vụ lên mạng.

Bùi Thời Dịch không cần ngủ, dự định của anh là học hết mọi thứ cần thiết trước ngày khai trương, ngày mai sẽ mua thêm đồ chơi và thức ăn cho mèo.

Cây leo cho mèo, thức ăn hạt, đồ hộp, đồ chơi… thứ nào cũng cần tiền, có lẽ anh còn phải mua thêm một chiếc máy tính…

Bùi Thời Dịch xoa trán, thở dài: Đây là lần đầu tiên trong đời anh phải lo lắng vì “tiền”. Trước nay chưa từng có chuyện thiếu thốn tài chính thế này.

Anh nghĩ ngợi, có lẽ ngày mai nên về mộ xem còn thứ gì có thể đem bán được không.

Sáng hôm sau.

Bùi Thời Dịch vừa mở cửa sáng ra thì tâm trạng tốt đẹp của anh lập tức tan biến - vị cục trưởng mà có thể ngủ gục bất cứ lúc nào của cục quản lý phi nhân loại đang đứng chờ sẵn trước cửa.

Chỉ cần liếc nhìn người kia, Bùi Thời Dịch đã cảm thấy cơn buồn ngủ kéo tới.

Trời mới biết một sinh vật tràn trề sinh lực như anh đã bao lâu không có cảm giác mệt mỏi thế này.

Anh chống tay lên trán, mệt mỏi nói: “Cục của anh sắp phá sản rồi sao?”

Nhìn bộ dạng đứng vững vàng của vị cục trưởng, anh biết người này đã đứng đây được một lúc rồi.

Bạc Cận: “…”

Thực ra, sáng nay Long Tước định cùng đi với anh, nhưng khi liếc thấy hai tờ đơn của Bùi Thời Dịch, cô đã kinh ngạc đến mức kêu lên đầy ngỡ ngàng, rồi lao ngay vào phòng làm việc của Bạc Cận.

“Sếp, là Phượng Hoàng đó! Trời ơi!”

Bạc Cận bị tiếng la hét của cô làm tỉnh giấc, ngồi dựa vào chiếc ghế gỗ đỏ nhìn cô chằm chằm.

Long Tước giật mình, lùi lại một bước: “Sếp, tôi nghe nói vị Bùi tiên sinh đến hôm qua là Phượng Hoàng? Mức độ nguy hiểm còn đạt đến cấp độ đỏ?”

Bạc Cận khẽ nhíu mày, gật đầu.

Long Tước lẩm bẩm: “Không ngờ mình lại tiếp xúc gần với một vị đại lão trong tộc…”

Nguyên hình của Long Tước là Khổng Tước, cùng tộc với Phượng Hoàng, có chút quan hệ thân thích.
« Chương TrướcChương Tiếp »