- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Tôi Mở Quán Ăn Ở Hoành Điếm
- Chương 4: Cơm chiên thơm quá
Tôi Mở Quán Ăn Ở Hoành Điếm
Chương 4: Cơm chiên thơm quá
Trần Bình nhìn cô gái đầu bếp đứng bên cửa sổ mỉm cười và cô nhân viên hoạt bát niềm nở trao đồ trước mắt. Tim như muốn rớt nhịp mất rồi. Sao hắn không biết quán này có hai mỹ nhân ở đây vậy. Cười một cái tựa như nắng hoa đang khoe sắc làm người nhìn say đắm.
Người gì đâu mà dễ thương, nói chuyện như chim báo hỉ thế này. Tiếc quá hắn đã ăn cơm rồi nếu không sẽ ghé lại ăn thử xem sao. Nếu tối còn bán nhất định quay lại ủng hộ hai cô gái. Trần Bình vừa ra thì có hai người đi vào.
Đồng Ái và Cam Mật đi dạo hết con phố ăn uống của Hoành Điếm mà vẫn chưa biết ăn gì. Lúc đi tới ngôi nhà cổ đang mở cửa thì thấy có người giao hàng đi ra mới biết đây là quán ăn.
Lại nhìn bóng cây cao trong sân, nghĩ chỉ muốn vào ăn đại gì để trú nắng, đi lâu bên ngoài đã đánh mất hứng thú ăn uống của họ rồi.
Hai người vừa bước vào sân đã nhìn thấy lá cây rợp mát, hoa cỏ và giếng cổ tô điểm không gian đậm chất truyền thống. Trên cao còn trang trí đèn l*иg đẹp mắt, nhìn như những tửu lầu trong ti vi vậy.
Mặc dù chưa biết bên trong phòng như thế nào nhưng rất thích không gian ngoài sân. Chọn bàn ngay dưới bóng cây ngô đồng, nghe tiếng lá cây đung đưa, tận hưởng làn gió mát lành thấm đẫm tận trong lòng.
Cô nhân viên vừa mang nước mơ đựng trong ly gỗ ra mời nói là quà tặng. Trên bàn có trang trí một nhánh hoa để trong bình cổ dài.
Đồng Ái nhịn không được chụp lại bàn ăn và khung cảnh phía trước có giếng nước vườn hoa. Chủ quán này thật có khiếu thẩm mỹ, trang trí đặc biệt ấn tượng.
“Mùi thơm quá.”
Theo làn gió hương thơm của cơm chiên thoang thoảng bay ra. Nhìn vào khung cửa sổ đang mở thấy sườn mặt cô gái đầu bếp bên trong đang hai tay lắc hai chảo, hạt cơm vàng nhảy lên nhảy xuống như có sinh mệnh.
Thao tác tay đẹp mắt khiến họ nhìn không dứt ra được, đến khi món ăn ra mới bị hương thơm làm cho tỉnh táo.
Cam Mật nhìn hai phần cơm trên bàn, mới chỉ nhìn thấy màu sắc, ngửi hương thơm đã không kìm được nuốt nước miếng. Như thế này cũng hấp dẫn quá đi, bày trí đẹp mắt hơn hẳn nhà hàng 3 sao lần trước cô được ăn.
Cô ấy gọi sườn bò hầm sốt vang và cơm chiên Dương Châu. Nhìn màu nâu đỏ tuyệt đẹp đang bao phủ miếng sườn bò, cà rốt khoai tây thấm đẫm nước sốt sền sệt óng ánh đậm đà tỏa ra mùi hương quyến rũ. Kìm lòng không được gắp miếng sườn bò cùng một thìa cơm chiên ăn thử.
Miệng vừa nếm được món ngon đã sớm quên hết đây là đâu, mắt chỉ biết mở to nhìn đĩa cơm trước mặt.
Cơm chiên thơm lừng, thịt heo mềm kết hợp với lạp xưởng và rau củ. Lạp xưởng này rất đặc biệt, hương rất thơm vị càng đậm đà, kết hợp với cà rốt, hành trắng và đậu là tuyệt phối.
Cơm không nhão cũng không quá khô, hạt cơm phủ màu vàng của lòng đỏ trứng gà đẹp mắt. Món cơm chiên này ngon quá đi mất. Ăn miếng thứ nhất là muốn ăn tiếp thìa thứ hai rồi.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Tôi Mở Quán Ăn Ở Hoành Điếm
- Chương 4: Cơm chiên thơm quá