Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Mở Khách Sạn Nghỉ Phép Ở Mạt Thế

Chương 6: Hừng Hực (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Ngôn đã chết tâm, cô cảm thấy tốt hơn là nên phó mặc cho số phận.

Hơn nữa cô không có năng lực tự bảo vệ mình, đi ra ngoài khác gì chịu chết?

[Cô có thể thưởng trong phiên bản thông thường của Vòng quay may mắn.]

Còn có phiên bản thông thường của Vòng quay may mắn?!

Hạ Ngôn lấy lại năng lượng, cô ngồi dậy, có một Vòng quay may mắn hình tròn bên phải thương thành.

Cô nhấp vào đó, một cái vòng quay siêu to khổng lồ màu sắc rực rỡ hiện ra trước mặt cô.

“Hệ thống, sao tôi không nhìn rõ nội dung?” Hạ Ngôn hơi cáu gắt.

[Bây giờ điểm may mắn của cô là 0, cần tích đủ 10 điểm mới có thể quay.]

Kịch bản!

Đây là kịch bản!

“Một lần quay cần bao nhiêu tích phân?”

[10 tích phân.]

“Nào nào nào, quay thôi!]

Cô vui vẻ chi trả 10 tích phân, thấy cái nút ‘quay’ sáng lên. Hạ Ngôn nhấp vào, Vòng quay nhanh chóng quay tròn.

Vì không thể thấy rõ chữ nên cô chỉ có thể nhìn thấy những màu sắc rực rỡ đang di chuyển trước mắt.

Đến nỗi phần thưởng có màu gì cô còn không nhìn ra.

Chẳng bao lâu, vòng quay dần dần dừng lại, cuối cùng dừng lại ở ô màu đỏ nhỏ hẹp.

[Phần thưởng đang được phát.]

[Vui lòng kiểm tra và nhận.]

Âm thanh leng keng vang lên, thông tin trong khách sáng lên. Cô nhấp vào, thấy có rất nhiều thiết bị giám sát trong đó.

“Giám sát?” Hạ Ngôn nhíu mày.

[Thiết bị giám sát: Hai đầu giám sát không cần kết nối với dây, chủ khách sạn có thể đặt ở bất cứ đâu theo ý muốn của mình.]

Hạ Ngôn suy nghĩ mối lúc, dự định ngày mai sẽ đặt thiết bị giám sát trước cửa khách sạn và trong đại sảnh.

Tiếp tục quay thôi.

Vòng quay màu sắc rực rỡ tiếp tục quay tròn.

Trong lòng Hạ Ngôn tràn đầy mong đợi.

[Phần thưởng đang được phát, vui lòng kiểm tra và nhận.]

Lần này sẽ là cái gì đây?

Hạ Ngôn nóng lòng đến mức muốn mà hộp quà ra ngay lập tức.

Một con gấu kích thước như thật xuất hiện trên giường cô.

[Chúc mừng ký chỉ đã nhận được nhân viên vệ sinh cấp 1— Gấu Nhỏ.]

[Lưu ý: Gấu Nhỏ sợ lửa.]

Nhân viên vệ sinh?

Hạ Ngôn nghi ngờ nhìn con gấu nâu bên cạnh, lông xù xù với cái móng vuốt, không có đầu ngón tay.

“Mi có thể làm việc à?”

Đôi mắt đen tròn xoe của Gấu Nhỏ như lóe lên ánh sáng, như bị điện giật mà nhảy xuống giường, đối mặt với cô, một âm thanh máy móc phát ra từ bụng nó khiến cô không thể phân biệt được nó là nam hay nữ.

“Thưa cô chủ, nhân viên vệ sinh Hừng Hực báo danh với ngài. Mong cô chủ chiếu cố nhiều hơn.”
« Chương TrướcChương Tiếp »