Chương 2

Không biết có phải ảo giác của cô hay không, cô nhìn thấy trên người đám tang thi kia ẩn ẩn có khí đen.

Hình như không khí quanh người chúng nó đều vẩn đυ.c.

Khẳng định có độc.

Cô đi về phía trước vài bước, đã thấy tang thi có chút xao động.

Không tốt, tang thi tới nơi này.

Hạ Ngôn thu hồi bước chân ra ngoài, ánh mắt nhìn chúng nó chằm chằm gắt gao.

Cô chỉ là muốn ra ngoài xem khách sạn này có bảng hiệu hay không, cũng không muốn trêu chọc chúng nó.

Đàn tang thi giống như ngửi thấy cái gì, hai lỗ mũi trống rỗng hít không khí thật sâu, gào rống về phía cô, nghiêng ngả lảo đảo vọt tới đây.

Một hai con Hạ Ngôn còn có thể chịu đựng, nhưng lúc này cũng có đến khoảng mười con đi?

Da đầu Hạ Ngôn tê dại, quay đầu lập tức chạy vào trong khách sạn, đóng cửa thật mạnh, kéo quầy thu ngân chặn sau cửa, tìm kiếm vũ khí có thể phòng thân ở khắp nơi.

Cách ngoài cửa không xa, tang thi lớn tiếng gào rống, Hạ Ngôn ở bên trong cánh cửa khẩn trương đến nỗi hai lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, trái tim đập bình bịch.

[Phòng an toàn chính là nơi tồn tại an toàn tuyệt đối cho dù là tang thi, thiên tai, nhân họa cũng thể uy hϊếp đến, chủ nhân được phòng an toàn nhận định, ở trong phòng an toàn sẽ có thực lực tối thượng]

Ý tứ là phòng an toàn giống như cái mai rùa?

Vậy nhiệm vụ lần này giống như tốt quá mức.

Hạ Ngôn không tiếng động nổi lên cảnh giác, sau lưng những nhiệm vụ nhìn như tốt quá mức đều là những bí mật không thể cho ai biết.

Cái hệ thống chuyên hại người này, đừng ở sau lưng cô làm những động tác nhỏ gì.

[Cô suy nghĩ nhiều rồi, mức độ hoàn thành nhiệm vụ lần trước của cô được đánh giá SSS, lần này chính là cố ý ban hành nhiệm vụ khen thưởng-----thế giới nghỉ phép]

“?”

Nếu là nghỉ phép sao không đưa cô đến thành phố biển có phong cảnh duyên dáng, đưa đến trong ổ tang thi, ai có thể nhìn những vẻ mặt dơ bẩn kia mà sinh ra tâm tình nghỉ phép được?!

[Cho nên lần này nếu không hoàn thành nhiệm vụ cũng không bị trừng phạt, cho nên hãy tận tình quẩy sung sướиɠ đi]

Không có trừng phạt?

Cái này không tệ.

Hạ Ngôn vừa lòng tiếp thu kết quả, nghe được ngoài cửa có động tĩnh, nghĩ lại phòng an toàn mà hệ thống vừa nói, trong lòng đã có cơ sở.

Sau khi đẩy quầy thu ngân ra, cô mở một khe cửa nhỏ, nhìn ra phía ngoài.

Đàn tang thi quả nhiên ngừng lại, lung lay trái phải, miệng rộng lúc đóng lúc mở, thịt thối rữa thường xuyên rơi rớt xuống theo động tác của chúng nó.

Hạ Ngôn ngồi dậy, đẩy cửa chính ra, cảnh giác quan sát động tĩnh của tang thi, thấy chúng nó thật đúng là không có phản ứng, hoàn toàn yên tâm.