Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Mở Khách Sạn Nghỉ Phép Ở Mạt Thế

Chương 7: Có khách

« Chương Trước
Hừng Hực vừa nói xong thì hơi cúi người, sau đó đứng bất động.

Hạ Ngôn suy nghĩ vài giây, sau đó đi tới xoa đầu nó, thử ra lệnh: “Hừng Hực, gấp chăn bông trên mặt đất rồi mang ra ngoài.”

“Vâng, bà chủ.”

Hừng Hực quay người đi mở cửa, giũ chăn ga gối đệm trong phòng khách ra, động tác nhanh nhẹn gấp chúng thành những khối đậu phụ.

“Xin hỏi bà chủ còn cần làm gì nữa không?”Hừng Hực đặt tay trước bụng, ngoan ngoãn đứng sang một bên.

“Dọn dẹp phòng ngủ đi.”

Nhìn thấy động tác nhanh nhạy của Hừng Hực, Hạ Ngôn cảm thấy vòng quay may mắn này rất có giá trị nên đã quay thêm lần nữa.

Lần này một hộp quà khác lại xuất hiện.

Cô hào hứng click mở.

Bên trong bắn ra một quả pháo hoa nhỏ nhỏ.

[Cảm ơn đã quay.]

Cái gì? Không nhận được gì cả?

Hạ Ngôn nhìn vào bên trong chiếc hộp, quả nhiên rỗng tuếch.

Không bỏ cuộc, cô muốn quay lại lần nữa thì lại nhận được một lời nhắc nhở.

“Mỗi ngày chỉ được quay hai lần, mỗi lần chỉ có ba cơ hội? Thật quá đáng!” Hạ Ngôn tức giận đóng giao diện lại.

Thấy Gấu Nhỏ đang chăm chỉ lau bàn ghế bằng một cái giẻ không biết lấy ở đâu ra, tâm trạng cô cũng tốt hơn một chút.

Hạ Ngôn ngồi trên giường, xem Hừng Hực nghiêm túc dọn dẹp, vậy mà nó còn biết mở cửa sổ cho thông thoáng.

Sau khi dọn dẹp kỹ lưỡng, cuối cùng Hừng Hực cũng đã dừng lại, ngoan ngoãn đứng ở cửa chờ chỉ thị tiếp theo của cô.

“Không còn việc gì đâu, ngươi đi nghỉ ngơi đi, tôi muốn đi ngủ.”

Hạ Ngôn ngáp một cái, vật lộn lâu như vậy, bây giờ đã 10 giờ rồi.

Ngủ sớm dậy sớm, ngày mai còn phải dọn dẹp các phòng nữa.

Đã gần trưa hôm sau, Hạ Ngôn mới tỉnh dậy trên chiếc giường lớn mềm mại thoải mái.

Giấc ngủ này thật tuyệt vời.

Hạ Ngôn xuống giường, mua bàn chải đánh răng, kem đánh răng và khăn mặt trong thương thành, tổng cộng hết 30 tích phân

Bây giờ cấp độ của khách sạn này không đủ, chỉ khi đạt đến cấp 2 thì mới có kem đánh răng và bàn chải miễn phí.

Xem ra phải thăng cấp cho khách sạn rồi.

Đi đến đại sảnh, nhân viên vệ sinh Hừng Hực vẫn đứng ở vị trí cũ.

Hạ Ngôn để nó gấp gọn chăn trong phòng ngủ, sau đó dọn dẹp từng phòng một.

Vốn dĩ cô tưởng bản thân phải tự mình làm, không ngờ có được một trợ lý nhỏ không biết mệt này, có thể tận dụng tối đa.

Tâm trạng Hạ Ngôn vui vẻ đi mở cửa, bên ngoài vẫn là ánh nắng tươi đẹp.

Sau khi hít thở không khí trong lành, cô đứng trước máy làm bữa trưa, cô không có cảm giác thèm ăn mấy món đó.
« Chương Trước