- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Tối "Manh" Xuyên Qua (Xuyên Qua Bị Mù)
- Chương 12: Gian kế cùng kế phản gián
Tối "Manh" Xuyên Qua (Xuyên Qua Bị Mù)
Chương 12: Gian kế cùng kế phản gián
Tĩnh Huyền Phong chưa bao giờ gặp qua nữ tử càn quấy như thế, lại còn là cái loại trợn mắt nói dối không sợ cắn phải đầu lưỡi, bất quá, hắn lửa giận thật sự trong nháy mắt biến mất, tựa hồ còn cảm thấy có chút nghĩ mà sợ, nếu vừa nãy trong lúc giận dữ thực đem tiểu manh nhi làm bị thương, hắn có lẽ sẽ hối hận không kịp đi.
Hắn trong lòng dường như có điểm thích thích ôm nàng, bất quá, thông qua chuyện này, tiểu manh nhi thường ngày điên ngôn loạn ngữ, tựa hồ đã chiếm cứ một vị trí nhỏ nhoi trong lòng mình, nếu không vừa nãy hắn cũng sẽ không mất đi bình tĩnh.
Cổ Tiếu Tiếu phát hiện hắn đã có chút dao động, càng thêm đại lợi thế, kiễng chân chủ động hôn lên hai má hắn, “Ta biết ngươi là nói năng chua ngoa tâm đậu hủ (ngoài cứng trong mềm), đừng giả bộ lãnh khốc nga…”
Tĩnh Huyền Phong ngẩn ra, ngón tay không khỏi sờ lên mặt… Một đôi con ngươi đen thâm thúy dừng ở trên gương mặt tái nhợt của Cổ Tiếu Tiếu, trong lòng nổi lên một tia xin lỗi, nguyên bản nàng chỉ vì ham chơi lại thành ra một hồi hiểu lầm, còn bị lên án mạnh mẽ như cuồng phong mưa rào một trận.
Cổ Tiếu Tiếu không cho là đúng ngọt ngào cười, “Vương gia không trả lời, thϊếp thân coi như ngài không truy cứu trách nhiệm hình sự, hắc hắc…”
Tĩnh Huyền Phong nhợt nhạt ứng thanh, cũng giúp nàng gạt gạt mấy sợi tóc hỗn độn, đầu ngón tay dừng ở trên hai mí mắt nàng thật lâu, “Ngày sau vô luận phát sinh chuyện gì, bổn vương sẽ không đối với ngươi động đao kiếm nữa”
“Này là được rồi, vợ chồng đầu giường cãi nhau là chuyện bình thường, cũng đâu thể trở thành kẻ thù?” Cổ Tiếu Tiếu không rõ hắn vì sao lương tâm đột nhiên hoạt động, nhưng phi thường vừa lòng hắn có thể “Hối cải để làm người mới” .
Tĩnh Huyền Phong có lúc không thể không bội phục ý chí”Ương ngạnh” của tiểu manh nhi, lúc này lại còn vừa nói vừa cười như không có việc gì, hắn không khỏi thở dài, “Nhân giờ phút này tâm tình bổn vương không tệ, ngươi đối bổn vương có gì bất mãn toàn bộ nói ra, cũng thứ cho ngươi vô tội “
Cổ Tiếu Tiếu bán tín bán nghi nhướn mi, nghĩ rằng người này khẳng định lại đang bày ra chủ ý phá hư gì đây, nhất thời khoát tay, “Không có a, ngươi tốt lắm “
“Nói! Đây là mệnh lệnh “
“…” Cổ Tiếu Tiếu co rụt bả vai lại lui về phía sau từng bước, “Thật muốn nói sao? Ta nếu nói ra ngươi sẽ gϊếŧ ta “
Tĩnh Huyền Phong tựa tiếu phi tiếu từng bước tới gần, ra vẻ bình tĩnh nói “Lớn mật nói đi, bổn vương tuyệt không trách cứ ngươi, chẳng lẽ ngươi nghi ngờ nhân phẩm của bổn vương?”
Cổ Tiếu Tiếu đã bị hắn bức đến góc tường, nàng khẩn trương bỏ lí trí qua một bên, cả gan thẳng thắn nói, “Bốn chữ liền có thể khái quát Vương gia toàn cảnh —— cầm, thú, không, bằng…”
“…” Tĩnh Huyền Phong khóe miệng cứng đờ, sắc mặt nhất thời từ trắng chuyển xanh, từ trong hàm răng rít ra vài chữ, “Nói được thật tốt quá “
Cổ Tiếu Tiếu ôm đầu hí mắt, nàng như thế nào không suy nghĩ lại đem lời nói thật nói ra a, mà không khí áp lực trong phòng, hiển nhiên chứng minh hắn không thể đối mặt với chân tướng tàn khốc này.
Nàng len lén dọc tường cọ cọ lẻn đi, biết vậy nên Tĩnh Huyền Phong một tay chống tường ngăn trở… Cổ Tiếu Tiếu ra vẻ không cho là đúng ha ha cười, “Chúng ta trở về đi, ở trong này làm cái gì nha? …”
Tĩnh Huyền Phong tiến lên từng bước đem cả người nàng đặt ở trên vách tường, cười nói, “Đương nhiên là nên làm chuyện cầm thú, nếu không bổn vương chẳng phải là cô phụ một phần ca ngợi của Vương phi hay sao “
Lời này vừa nói ra, Cổ Tiếu Tiếu nhất thời đầu óc càng cuồng loạn, trong lúc hỗn độn hảo ngôn khuyên bảo nói, “Này vị thí chủ, bần ni còn chưa hoàn tục, không tức là sắc, sắc… Ngô…”
Tĩnh Huyền Phong cúi người hàm trụ phấn môi đang lải nhải của nàng… Cổ Tiếu Tiếu liền ngậm chặt môi phòng ngừa hắn xâm nhập, nàng mới không cần tại địa phương bẩn thỉu này phát sinh lần đầu tiên.
Nếu khó thoát khỏi một kiếp, nàng ở trên bả vai hắn tận tình khuyên bảo nói, “Thí chủ! Mặc dù ngài muốn làm chuyện cầm thú với bần ni, nhưng cũng cần trước tẩy, tắm rửa một cái đi “
“…” Tĩnh Huyền Phong không tự giác dương môi cười yếu ớt, nàng lông mi thật dài từ từ run run, mâu trung tựa hồ nhìn như con mèo nhỏ đang “Ai ai giãy dụa” gặp rủi ro, hắn liền ôm thắt lưng nàng dựa vào tường, hôn lên môi của nàng, đầu lưỡi thẳng tiến xâm nhập ——
Cổ Tiếu Tiếu cảm thấy đầu lưỡi hơi hơi run lên, không thể tránh dây dưa cùng một chỗ với cái lưỡi ấm áp kia, nàng ở trong lòng hò hét: một chút cũng không ôn nhu, hôn môi hẳn là không phải như thế!
Tĩnh Huyền Phong giữ chặt vạt áo trên đai lưng nàng, lòng bàn tay nóng bỏng kề sát vòng eo mảnh khảnh… Sau một trận hôn môi dồn dập, bờ môi kia lại chậm rãi chuyển qua cần cổ trắng nõn… Cổ Tiếu Tiếu bất khuất oa oa kêu to, “Ngươi vì sao không đi tìm mười cái mỹ nữ kia a, ta xem ngươi là cố ý làm khó dễ ta ” (ta ghét tỉ, tự nhiên cắt phim a, oa oa)
Tĩnh Huyền Phong ngẩn ra, chậm rãi nâng mâu, “Tại sao lại là mười cái nữ tử?”
Cổ Tiếu Tiếu nắm lấy quần áo hỗn độn, khinh thường hừ một cái, “Hàng tháng đều có mỹ nữ đưa vào vương phủ cho ngươi làm chuyện cầm thú, đừng cho là ta nhìn không thấy nên cái gì cũng không biết “
Tĩnh Huyền Phong không rõ cho nên nhướn mi, “Lời này ai nói ?”
“Ngươi quản ai nói làm gì? Mau nói có hay không!”
“Có “
“…” Xem như ngươi lợi hại!
Cổ Tiếu Tiếu mượn đề tài để nói chuyện đồng thời cũng lợi dụng đánh hắn vài cái, ra sức kêu khóc nói, “Ta nhắc tới một cái công cẩu ngươi cũng tức giận, vậy ngươi cùng mười mấy nữ tử mây mưa thất thường thì có thể ? ! Ngươi không sợ bẩn, cũng không sợ Aids a! ——” nàng vừa nói vừa chạy ra khỏi khu vực kiềm chế của Tĩnh Huyền Phong, vung ống tay áo phẫn nộ nói, “Nguyên bản ta là khăng khăng một mực sống với ngươi, nhưng cứ nghĩ đến ngươi đã cùng vô số nữ tử cấu kết liền tim như bị đao cắt, ngươi bảo ta làm sao chịu nổi a… Ô ô —— “
“…” Tĩnh Huyền Phong hai tay hoàn ngực, hứng thú chăm chú nhìn nhất cử nhất động của nàng, chỉ thấy Cổ Tiếu Tiếu khoa trương khóc ngã xuống đất, trong chốc lát lại đứng lên ngửa mặt lên trời thở dài… Hắn nhịn ý cười, than thở nói, “Bổn vương nghe Vương phi vừa nói như vậy, cũng hiểu được chính mình có điểm quá đáng, bất quá, nếu bổn vương chưa từng cùng mấy vị nữ tử kia cấu kết, Vương phi còn có thể bi phẫn như thế sao?”
Cổ Tiếu Tiếu không cần nghĩ ngợi nói, “Đương nhiên sẽ không , nếu Vương gia đã khiến tâm hồn thϊếp thân bị tổn thương nặng nề, thì cũng đừng trách thϊếp thân không thể đối Vương gia ngoan ngoãn phục tùng “
“Bổn vương nên lý giải ngoan ngoãn phục tùng trong miệng Vương phi như thế nào đây?”
Cổ Tiếu Tiếu đắc ý vênh váo dương dương tự đắc “Đánh không đánh trả mắng không cãi lời, Vương gia kêu thϊếp thân làm cái gì thì sẽ làm cái đó, nhưng việc đã tới nước này thì giờ nói gì cũng vô dụng nha, ai…” Lời còn chưa dứt, Cổ Tiếu Tiếu cảm thấy bên hông căng thẳng, Tĩnh Huyền Phong đã giúp nàng sửa sang lại quần áo hảo, nàng thực đắc chí vui vẻ, hừ, Tĩnh Huyền Phong ngươi cái đồ tàn hoa bại liễu! (oan khuất nha, người ta vẫn còn là cái xử nam a, ta nôn, cũng 23t rồi chứ ít ỏi gì đâu)
Tĩnh Huyền Phong cũng không lên tiếng, cầm tay nàng đẩy cửa đi ra, Cổ Tiếu Tiếu điên điên dở dở đi theo, rung đùi đắc ý nghĩ bản thân mình cuối cùng cũng thoát .
Đi đến phòng thêu, Tĩnh Huyền Phong dẫn nàng chậm rãi bước vào, hơn mười nữ tử thấy Trấn Nam Vương đại giá đích thân tới, tức khắc buông kim chỉ trong tay quỳ xuống hành lễ, “Dân nữ thỉnh an Trấn Nam Vương—— “
Các nàng nhìn chăm chú tiểu ni cô bên người Trấn Nam Vương, lại không biết nàng này là Trấn Nam Vương phi.
Cổ Tiếu Tiếu nghe được một đống thanh âm tuổi trẻ, nhíu mi không hờn giận nói, “Ngươi chẳng lẽ đem ta mang tới nơi ngươi thường dâʍ ɭσạи?”
“Khụ!” Tĩnh Huyền Phong nhéo nàng một chút, ý bảo nàng đừng nói hươu nói vượn, hắn tùy tiện chỉ vào một nữ công, “Nói cho Vương phi biết các ngươi ở đây là làm chuyện gì, còn có, là như thế nào tiến vào Vương phủ “
Lời này vừa nói ra, nhóm thêu nữ nhìn chăm chú Cổ Tiếu Tiếu một đôi mắt to vô thần, không khỏi nhỏ giọng thổn thức, tức khắc hướng Cổ Tiếu Tiếu hành lễ bồi tội.
Trong đó thêu nữ bị điểm danh tiến lên từng bước, nói chi tiết, “Chúng dân nữ ở đây đều là thông qua phương thức tuyển tú mà tiến vào vương phủ, thấy mấy người chúng ta tinh thông nghề thêu tay, liền được Vương gia lựa chọn, lưu ở trong phủ vì quân doanh thêu may cờ chiến”
“…” Cổ Tiếu Tiếu ngoài cười nhưng trong không cười gật gật đầu, cư nhiên lại trúng kế , Tĩnh Huyền Phong tiểu tử này bụng dạ thực đen! Cổ Tiếu Tiếu sau khi việc lớn thất bại mới hiểu ra một chuyện, không thể cùng Tĩnh Huyền Phong đấu trí so dũng khí được, thực lực căn bản không chỉ chênh lệch có một cấp bậc.
“Ha ha, vất vả , tiếp tục việc tiếp tục việc…”
Tĩnh Huyền Phong khóe miệng lộ ra một tia tươi cười thắng lợi, lại lôi kéo tiểu manh nhi đang ủ rũ đi ra khỏi thêu phòng… Cổ Tiếu Tiếu đi được vài bước nhất thời dừng lại cước bộ, đột nhiên rất sống động nói, “Thêu nữ với ngươi dâʍ ɭσạи thì có quan hệ gì? Nói chuyện cấp trên chiếm tiện nghi cấp dưới còn không phải như ăn cơm nha…”
Tĩnh Huyền Phong bất đắc dĩ lắc đầu, “Ngươi không phải ngự y sao? Chính bản thân đi giúp mấy vị nữ tử kia nghiệm minh như thế nào?”
“…” Cổ Tiếu Tiếu vụиɠ ŧяộʍ suy nghĩ, cố tình gây sự nói, “Ngươi có thể đánh tráo a, ta lại nhìn không thấy!”
Tĩnh Huyền Phong cười nhạt, “Đối với ngươi ta nhàm chán như vậy sao, vì sao bổn vương lại cảm thấy Vương phi có điểm muốn quỵt nợ đâu “
“…” Cổ Tiếu Tiếu vẻ mặt hắc tuyến, nàng vươn ngón trỏ chỉ lên trời, đi! Tiểu cô nãi nãi chính thức gặp hạn!
Cổ Tiếu Tiếu vừa đi vừa tự chỉ ra “Ưu điểm” của Tĩnh Huyền Phong… Bạo lực, mãnh liệt, tính tình cổ quái, quỷ kế đa đoan, giảo hoạt hay thay đổi, ăn tươi nuốt sống, nói hắn suất nhưng cũng không tận mắt nhìn thấy, nha! Loại người giống như hắn thật đúng là không gặp nhiều lắm a…
“Vương gia, ngài nói thϊếp thân có ưu điểm gì “
Tĩnh Huyền Phong suy tư một lát, “Ưu điểm a… Không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, thường xuyên điên điên, càn quấy, hoa ngôn xảo ngữ ăn nói bừa bãi, tướng mạo thường thường, dáng người cực kém… Lại còn là người mù, chậc chậc, này nghĩ lại một chút, ngươi sao có thể xứng với bổn vương “
Oa! Nguyên lai bọn họ là hai kẻ không giống người thường! Kia lại càng xứng đôi rồi! Quả thực quá hỗn độn…
Cổ Tiếu Tiếu huých vào khuỷu tay hắn, quỷ dị cười, “Trai tài gái sắc, thật sự là ông trời tác hợp cho nha!”
Tĩnh Huyền Phong không cho là đúng hừ nhẹ, không khỏi chế nhạo nói, “Nhầm lẫn mới đúng, diện mạo kém còn chưa kể nhân phẩm , bổn vương lúc trước đầu óc hình như phát sốt mới đi thú ngươi?”
Cổ Tiếu Tiếu dương dương tự đắc giơ lên khóe miệng, “Ngươi cưới nữ thần xuyên qua độc nhất vô nhị của triều đại, tuy rằng bề ngoài có hơi thất bại, nhưng bên trong chính là cực phẩm, còn không mau đi tìm một nơi cười trộm đi “
“Xuyên qua?”
Cổ Tiếu Tiếu chỉ chỉ lên trời, “Ngươi có tin chuyện kiếp này kiếp sau không?”
“Ân, người đã chết hội đầu thai chuyển thế “
“Chính xác! Ta chính là từ tương lai, tức là kiếp sau sau sau sau nữa”
Tĩnh Huyền Phong thu liễm khóe miệng yên lặng một lát, không khỏi thở dài nói, “Bổn vương không tin suy nghĩ của người của hậu thế lại kém như vậy, quả thực là lời nói vô căn cứ” nói xong, hắn kéo kéo “Đạo cô toản” trên đầu Cổ Tiếu Tiếu không chút để ý khuyên, “Cố gắng làm Vương phi đi, bằng tư chất của ngươi có thể ngồi trên vị trí này đúng là không dễ, phải hảo hảo quý trọng “
“…” tâm hồn bé nhỏ của Cổ Tiếu Tiếu lại rơi lả tả như cánh hoa, nàng như thế nào không nghĩ đến người hiện đại xuyên qua liền bị sỉ nhục như vậy? Người ta xuyên qua không phải là cái dạng này a!
Cổ Tiếu Tiếu hai tay mở ra che ở trước người Tĩnh Huyền Phong, “Ngươi chờ coi đi! Ta một ngày nào đó hội chứng minh thực lực của chính mình!”
“Ngươi đã tự xưng nữ thần xuyên qua, vậy mang bổn vương đi đến kiếp sau nhìn thử xem “
“…” Choáng váng! Có cần thiết phải đả kích người khác như vậy không.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Tối "Manh" Xuyên Qua (Xuyên Qua Bị Mù)
- Chương 12: Gian kế cùng kế phản gián