Chương 8

Hai tròng mắt lồi ra, mũi miệng chen chúc trên mặt, cũng lồi ra, trông giống miệng của con muỗi.

Toàn thân rỉ ra chất nhầy có mùi hôi thối, nó dựa vào chất nhầy này để di chuyển, lao nhanh về phía Thích Mê.

Thích Mê gần như không có thời gian để phản ứng, cơ bắp dựa vào ký ức được rèn luyện nhiều năm, cô nhanh chóng lùi lại, xoay cây chổi nhựa trong tay, đâm vào cổ con quái vật.

Nhưng cú đâm quá nông, cô giơ chân đá văng con quái vật ra, sau đó dứt khoát lao vào đâm thêm một nhát nữa.

Phụt!

Dù đã rất chú ý nhưng vẫn bị máu bắn đầy người.

May mắn là cô tìm thấy một cái áo khoác trông có vẻ khá sạch sẽ trong tủ phòng chờ. Dù lúc lấy ra toàn là bụi, nhưng vẫn tốt hơn là mặc quần áo dính máu.

Thích Mê đặt úp điện thoại lên bồn rửa trong phòng tắm, phòng tắm nhỏ lập tức sáng lên.

Trong gương phản chiếu một gương mặt thanh tú, ngoại trừ quầng thâm khó thấy thì cô đúng là một mỹ nhân chỉ cần nhìn một cái sẽ khiến người ta không thể rời mắt.

Đặc biệt là đôi mắt mèo màu hổ phách, cảm giác rất tinh tế quý báu. Chỉ là vết máu đỏ trên quần áo thật sự rất bắt mắt, làm cho khuôn mặt xinh đẹp của cô tăng thêm vài phần sát khí.

Rất lâu rồi cô không nhìn thấy bản thân mình như vậy, nhìn chằm chằm chính mình trong gương rất lâu mới từ từ chấp nhận nó.

Cô thở ra một hơi, vặn vòi nước.

Trong chốc lát, vòi nước giống như một ông già khó thở sắp chết, khò khè mấy tiếng rồi từ từ phun ra một chút nước.

Thích Mê cởi chiếc tay áo ngắn bẩn thỉu ném vào thùng rác, để lộ đường cong thân hình sắc sảo. Dùng tay múc nước, cẩn thận rửa sạch từng vết máu cùng chất nhầy dính trên da. Nước lạnh mà trời cũng lạnh, khiến lưng và cánh tay của cô không khỏi nổi da gà.

Lúc đang rửa vết máu trên ngực, đột nhiên cô nhìn thấy trong gương có hai con mắt màu đỏ.

Meo~

Ngay sau đó, một tiếng mèo nhẹ nhàng vang lên.

Không biết con mèo đen đã đến từ lúc nào, ngồi trên bậu cửa sổ, cái đuôi ve vẩy trong không khí. Toàn thân đen nhánh ẩn trong màn đêm.

Thích Mê nhanh chóng đưa tay đến bên hông, chỗ đó kẹp một con dao gọt hoa quả cô vừa tìm thấy dưới sàn phòng khách. Cô khẽ cười một tiếng, xoay người: "Lại nữa à?"

Sau mấy con giun thịt và con quái vật hình người vừa rồi, cô đoán rằng hầu hết các loài trên thế giới này đều đã biến đổi, nếu không thì mắt con mèo này đã không có màu đỏ.

Cô bình tĩnh rút dao ra, nhìn chằm chằm vào con mèo, giây tiếp theo, giơ tay ném dao thẳng vào con mèo đen.

Con mèo đen phản ứng rất nhanh, lao qua cửa sổ rồi nhảy xuống sân đầy cỏ khô.