Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Mang Thai Con Của Vai Ác

Chương 97

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: May

“Cuộc sống này là qua cho chính mình xem, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này cô ở giới giải trí ép dạ cầu toàn còn chưa đủ? Cô tìm em gái mình chịu thua, để cô ta nói chuyện với Lục Bắc Xuyên, chuyện này xác định vững chắc được.”

Nhìn Diệp Tình trầm mặc không nói, mục đích chị Lý cũng đạt tới, lời nói tới đây, cũng liền không nói nhiều.

“Được rồi, chính cô ngẫm lại rõ ràng đi, tốt xấu gì cũng là người một nhà, có ân oán gì không qua được, tôi đi trước, nếu cô đổi ý……” Chị Lý giơ tư liệu của mấy lão già trong tay lên, “Có thể trở về tìm tôi, cô yên tâm, vẫn là mặc cho cô chọn lựa.”

Nói xong chị ta mang kính râm lên, đẩy cửa xe xuống xe.

Diệp Tình ngồi ở trong xe, qua thật lâu vẫn không có động tĩnh.

Kêu cô đi cầu Diệp Trăn còn khó chịu hơn gϊếŧ cô, nhưng chị Lý nói thật sự không sai, nếu Lục Bắc Xuyên có thể hỗ trợ, cho dù chỉ nói một lời cho cô, ngày tháng của cô cũng sẽ tốt hơn rất nhiều.

Chỉ cần cô nguyện ý, nguyện ý đi cầu Diệp Trăn, kế tiếp tài nguyên liền sẽ cuồn cuộn không ngừng.

Chỉ cần cô nguyện ý buông dáng vẻ, đi cầu Diệp Trăn.

Nhưng sao cô có thể nguyện ý?

Diệp Tình hung hăng nện một quyền ở ghế trước, muốn cô đi cầu Diệp Trăn? Nằm mơ!

Chị Lý sau khi xuống xe liền đi vào một chiếc BMW, cô ta nắm lấy kính râm, lấy di động ra gọi điện thoại.

“Thẩm tiểu thư, cô yên tâm, nên nói tôi đều nói, tin tưởng Diệp Tình biết nên làm như thế nào.”

Thẩm Vi Nhân ở đầu kia nhàn nhạt đáp lại hai câu liền cắt đứt điện thoại.



Kêu chị Lý đi tiếp xúc Diệp Tình là cô cố ý, cô chính là muốn cho Diệp Tình đi tìm Diệp Trăn, nếu Diệp Trăn không đáp ứng, vậy sau này cô ta và Diệp Tình chính là thế bất lưỡng lập như nước với lửa, cô lợi dụng Diệp Tình sẽ càng đơn giản.

Nhưng nếu Diệp Trăn đáp ứng hỗ trợ, vậy càng tốt.

Một lần hai lần, Lục Bắc Xuyên công việc bận rộn, dưới tháng ngày tích lũy, luôn có một ngày phiền chán.

Thẩm Vi Nhân cười lạnh.

Thật cho rằng chính mình gả vào hào môn là có thể gà chó lên trời?

Hôm sau, bởi vì ngày hôm qua là tiệc đầy tháng của Chúc Chúc, Diệp Trăn ngủ đến mặt trời đã cao đến ba ngọn tre mới dậy.

So với biệt thự ồn ào náo động ngày hôm qua, hôm nay lại rất an tĩnh.

Sau khi rửa mặt, Diệp Trăn ngồi ở bên bàn ăn, nhìn dì Nguyệt bưng bữa sáng lên cho mình, nghi hoặc hỏi: “Dì Nguyệt, mẹ và ông nội đâu? Sai lại không thấy?”

“Thiếu gia đi công ty, sáng sớm lão tiên sinh đã thu thập đồ vật về nhà cũ, là Thiếu Ngôn thiếu gia và Lâm thiếu gia đưa lão tiên sinh đi, sáng sớm phu nhân cảm thấy không thoải mái đã đi bệnh viện, nhưng phu nhân là bệnh cũ, không có gì trở ngại, chỉ là đi bệnh viện kiểm tra thân thể mà thôi, cố ý dặn dò tôi, kêu tôi nói cho cô biết không cần lo lắng, cũng không cần đi bệnh viện thăm, cô cứ ở nhà chiếu cố tiểu thiếu gia cho tốt.”

Diệp Trăn gật gật đầu, “Được, tôi đã biết.”

Lục lão gia tử lại có thể sáng sớm liền về nhà cũ, xem ra ngày hôm qua nói chuyện với Lục Bắc Xuyên không tệ, ít nhất không có xung đột bên ngoài.

Bảo trì loại tường an tương đối vững vàng không có việc gì này, cũng là một loại đẹp cả đôi đàng.

Dì Nguyệt bưng toàn bộ bữa sáng đến trước mặt Diệp Trăn, cháo thịt gà tươi mới hầm đến thật mềm, mùi thơm ập vào mũi, chạm vào liền tan, hương vị cực ngon, tâm tình Diệp Trăn không tồi, uống nhiều một chén.
« Chương TrướcChương Tiếp »