Chương 4

Cũng không tốt hơn gì, Nguyễn Ngưng ôm mong đợi cuối cùng hỏi:

“Có thể đừng dịch chuyển cha mẹ đến không?”

Hệ thống: "Không được, ký chủ không muốn gia đình đoàn tụ sao?”

Khóe môi Nguyễn Ngưng giật nhẹ:

“Vậy tình huống hiện tại là gì? Ngày tận thế đã đến chưa? Thân phận của ta là gì?”

Hệ thống giới thiệu nói: "Đây là một tiểu thuyết tận thế, mười ngày sau mặt trời sẽ bùng nổ một lần siêu nổ không thể đo lường đẳng cấp, Hành Tinh Xanh mất sóng, sản phẩm điện tử hơn phân nửa bị tổn hại, sau đó nghênh đón lũ lụt tận thế, khi đó nước sẽ ngập đến tầng lầu thứ bảy, hơn nữa mất nước, mất điện, mất net.”

“Ngài là vật hy sinh nữ phụ trong truyện, hiện tại ở tầng thứ mười ba. Trong sách gốc thì sau khi lũ lụt tận thế đến, ngài sẽ cầu cứu nam chính ở tầng thứ mười tám, còn làm hại nam chính chết. Nhưng bây giờ nam chính đã sống lại, có nhân cách sát phạt quyết đoán, ngài sẽ trở thành vật hy sinh."

Nguyễn Ngưng đã hiểu, đây là cuốn tiểu thuyết phái nam, nam chính kiếp trước chắc chắn là simp của cô, sau này bị cô hại chết, sống lại chỉ muốn báo thù.

Thông thường thì thiết lập tính cách của cô sẽ là hoa khôi trường, hoặc là người đẹp nhất công ty, tóm lại chắc chắn là gái đẹp.

Nguyễn Ngưng rất vừa lòng với điều này, cứ đẹp là được.

“Vậy ta có không gian chứ? Trước lũ lụt tận thế cần chuẩn bị nhiều thứ, e rằng tủ lạnh không thể nhét vào hết được.”

“Mỗi khi ngài sống sót qua một ngày sẽ thưởng cho mười mét vuông không gian thời gian ngừng trôi, bởi vì ngài là người mới, hôm nay đặc biệt thưởng cho không gian bắt đầu với một trăm mét vuông.

Nguyễn Ngưng gật đầu, suy nghĩ giây lát, quyết định mục tiêu hàng đầu sau khi xuyên việt.



Bước đầu tiên khi xuyên là rời xa nam chính.

Kiếp trước nam chính chết vì nguyên chủ, khi sống lại chắc chắn gai mắt với cô, Nguyễn Ngưng không hứng thú ở chỗ này làm bia ngắm.

May mắn đây là nhà thuê, Nguyễn Ngưng lật xem tài khoản ngân hàng trên di động, tuy không phải giàu nứt vách nhưng muốn thuê chỗ khác không khó khăn.

Nguyễn Ngưng nhanh chóng dùng điện thoại lật ra bản đồ địa phương, chọn mấy chung cư cao cấp ở khu vực cao, cô gọi điện thoại cho bên trung gian nói muốn thuê nhà, tiền thuê đắt chút không sao, nhưng bắt buộc hôm nay phải ký hợp đồng.

Bên trung gian nhanh chóng nhắn tin, nói là có căn hộ phía đông trên tầng mười tám có thể đến xem, chủ nhà đang ở nước ngoài, mọi thủ tục giao cho bên trung gian giải quyết.

Nguyễn Ngưng bỏ tất cả vật phẩm thuộc về mình ở chỗ này vào không gian, đi taxi đến chỗ hẹn.

Quá trình thuê nhà rất đơn giản, không có cò kè mặc cả, dù sao trả tiền cọc một tháng, đóng hai tháng tiền nhà, suy xét đến mười ngày sau là tận thế, ước chừng Nguyễn Ngưng không có cơ hội giao tiền thuê tháng thứ bốn.

Bên trung gian nhanh nhẹn giao chìa khóa cho cô.

Nguyễn Ngưng suy nghĩ một hồi, trước lạ sau quen, tiện thể nhờ người này thuê giùm mình một nhà kho cũ nát ở ngoại ô, làm nơi trung chuyển mua vật tư.

Hai người chia tay nhau ở chỗ nhà kho, Nguyễn Ngưng lập tức thuê xe chạy đến chợ bán vật liệu xây dựng, tìm một cửa hàng bán cửa sổ, yêu cầu ông chủ đi nhà mới thuê của mình đo kích cỡ.

Trừ lắp thêm cửa chống trộm, Nguyễn Ngưng còn muốn lắp thêm thủy tinh phòng trộm dày chắc nhất.

Ông chủ đo kích cỡ cửa sổ xong thành khẩn kiến nghị.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin