Chương 8

Chương 8: Em gái bệnh kiều vs Anh trai trung khuyển nhà bên (8)

Lý trí của Bạch Dục lập tức quay lại, ánh mắt lại liên tục thay đổi lần nữa, cuối cùng sự do dự biến mất, trong ánh mắt đầy ắp vẻ chua xót mơ hồ.

“Đại Bạch, anh Hoài bỏ A Li lại một mình, anh đưa A Li về nhà được không, A Li buồn ngủ quá……”

Cô lại ngẩng đầu, nụ cười si mê trên mặt Lạc Li đã biến mất, cô ngáp một cái, hai mắt ngập nước nhìn Bạch Dục đầy mông lung, bộ dạng đáng thương như sắp ngủ gật.

“Được……”

Giọng Bạch Dục khàn khàn kỳ lạ, anh nâng lên tay, lòng bàn tay có vết chai mỏng nhẹ nhàng lau đi nước mắt vương trên khóe mắt cô.

Cô còn chưa kịp cảm nhận dư vị, Bạch Dục đã bế cô lên như bế trẻ con, chậm rãi đi vào thang máy.

Sức mạnh bạn trai MAX, công phu nhất định cũng rất tuyệt vời!

Tô Lạc Li tựa cằm trên vai anh, hưng phấn liếʍ môi.

438, 【……】

Biếи ŧɦái!

Sau khi hai người rời đi không lâu, trò hay trong hai căn phòng khác nhau chính thức trình diễn.

Đêm nay đã được định sẵn là một đêm hoa lệ hoang đường mà kí©h thí©ɧ!

——————

“Nhóc con, đến rồi.”

Cửa biệt thự nhà họ Giang, Bạch Dục chọc chọc khuôn mặt mềm mại của Lạc Li, giọng nói anh đầy trìu mến.

“Ưm……”

Lạc Li lẩm bẩm một tiếng, vừa dụi mắt vừa ngẩng đầu, môi cô vô tình lướt qua đôi môi mỏng của anh như lông vũ, ánh mắt Bạch Dục lập tức tối sầm.

“Cảm ơn Đại Bạch, ngủ ngon, mai gặp lại.”

Hiển nhiên, Lạc Li cũng không phát hiện ra bản thân cô đã làm gì, cô đặt một nụ hôn chúc ngủ ngon lên má Bạch Dục, rồi để người giúp việc đứng chờ bên cạnh xe đỡ xuống.

Sau đấy mới vẫy vẫy tay với người trong xe, nhảy nhót đi vào cửa nhà họ Giang.

Bên trong xe, tầm mắt Bạch Dục nóng rực, lộ ra ánh nhìn chăm chú mê ly, như hình với bóng.

Mãi cho đến khi bóng dáng Tô Lạc Li biến mất, anh mới thở dài nói với người lái xe: “Đi thôi.”

Mà Lạc Li nằm trong phòng, trên mặt cô làm gì có tý buồn ngủ nào, đôi mắt hạnh trong veo đầy sắc xuân, cảm thán: “Thật ngọt nha……”

【……】

Bộ dạng mê trai đáng khinh của ký chủ quá đáng sợ!

Không biết, nếu BOSS phản diện biết bản thân bị người khác ác ý ăn đậu hũ, sẽ có tâm trạng như thế nào.

Lúc tắm rửa, Lạc Li tắm nước lạnh.

【Em gái, cô lại làm gì thế?!】

“Trời sắp giáng sứ mệnh cho người này, nhất định phải chịu nỗi khổ về tâm chí, mệt nhọc về gân cốt, đói khát về thể xác, thiếu thốn về vật chất, rối loạn về việc làm, cho nên phải kiên nhẫn mới làm được những việc chưa từng làm được.”

Lạc Li lộ ra một nụ cười thâm thúy trả lời.

【 Nói tiếng người! 】

438 trợn mắt.

“À, cơ thể mất khống chế, nên tôi cần hạ nhiệt vật lý để khống chế dao động trong lòng!”

What?

【 Em gái, cô làm thế sẽ bị bệnh……】

“Bị bệnh, mới có thể làm bệnh kiều……”

Dòng nước lạnh lẽo khiến Lạc Li run lẩy bẩy.

【……】

Lại nghe thấy mấy câu không nên nghe, tốt nhất nó vẫn nên yên lặng!

Lạc Li tắm nước lạnh xong đi ra ngoài mở máy tính lên, ngón tay nhanh chóng đánh chữ, từng hàng số liệu xuất hiện, sau đó bóng dáng cô xuất hiện trong video.

Đó là cảnh cô đổi biển số phòng 600 thành 009.

Cô không chút do dự xóa hết mọi dấu vết về sự xuất hiện của cô, sau đấy cô mới chậm rãi tắt máy tính.

【 Em gái…… Cô lại làm gì thế, nguyên chủ không biết kỹ thuật hacker, tự tiện OOC sẽ khiến vị diện sụp đổ! 】

Giọng nói cảnh giác của 438 lại vang lên lần nữa.

“Trời biết đất biết mi biết tôi biết, người khác không biết thì không tính là OOC.”

Lạc Li cười đầy thần bí, tắt đèn đi ngủ.

Ngày mai có một vở kịch lớn, cô phải giữ vững tinh thần để biểu hiện thật tốt!

——————

Qua một đêm, trò hay chính thức bắt đầu.

Phòng 009.

Tống Thiên vùi mặt trong lòng người đàn ông khẽ nhếch môi, trái tim đầy ắp niềm vui.

A Hoài, em về rồi!

Lần này…… Em sẽ không bỏ lỡ anh nữa!

Hai người gọi tên đối phương gần như cùng một lúc.

“A Hoài……”

“Tuyết Nhi……”

Giây tiếp theo, hai người sững sờ, đồng thời nhanh chóng đẩy nhau ra, vừa kinh ngạc vừa giận dữ ngồi dậy nhìn chằm chằm vào nhau.

Tống Thiên?!

Lục Tinh Thần?!

Rốt cuộc…. Chuyện này là sao?!

Trong nháy mắt, Tống Thiên cảm thấy trời đất quay cuồng, trời như sắp sập.

Rõ ràng cô ta hẹn Giang Hoài, vì sao cuối cùng lại biến thành Lục Tinh Thần, rốt cuộc là sai ở đâu!?

Giờ phút này, cô ta có ý muốn gϊếŧ người.

Lục Tinh Thần, người đàn ông mà cô ta hận đến tận xương tủy.

Kiếp trước, cô ta dâng hiến hết tất cả vì hắn nhưng đến cuối hắn lại cấu kết với Tống Tuyết phản bội cô ta, cướp đi tất cả mọi thứ thuộc về cô ta, hại cô ta chết thảm.

Cô ta muốn hét lên thật to, muốn không màng tất cả đâm chết tên khốn nạn trước mặt, nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng sự xúc động, khó khăn lắm cô ta mới được sống lại, không thể phá hỏng thế cục được!

Tống Thiên còn chưa kịp tỉnh táo lại sau cú sốc.

Cửa phòng bị người ta đạp ra, Giang Hoài bước vào với vẻ mặt u ám, Tống Tuyết khóc sướt mướt đi theo phía sau.

Nhìn thấy đôi nam nữ trên giường, đột nhiên đồng tử của Giang Hoài co rụt lại, những dấu vết trên người Tống Thiên khiến anh ta vô cùng đau lòng!

Cô ta…… Bẩn thỉu!

A.

Đây là bất ngờ dành cho anh ta à?

Vì khiến anh ta hoàn toàn hết hy vọng, mà đẩy em gái mình cho anh ta?!

“Tống Thiên, cô…… Được lắm!”

Sắc mặt anh ta cực kỳ u ám, có khi giờ phút này anh ta còn ý định muốn gϊếŧ hai người, nhưng Giang Hoài vẫn không thể nói được câu tàn nhẫn nào với Tống Thiên.

Anh ta chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói ra mấy chữ này rồi xoay người rời đi.

Trong mắt Tống Tuyết đang giả vờ khóc lóc đứng bên cạnh xuất hiện một tia đắc ý.

“Không phải như thế, A Hoài anh nghe em giải thích……”

Trong mắt có sự bối rối không tài nào che giấu nổi, ánh mắt thất vọng và đau lòng của Giang Hoài đâm sâu vào lòng Tống Thiên, cô ta muốn đuổi theo.

Lại bị Lục Tinh Thần có vẻ mặt u ám không kém gì giữ lại.

“Lục Tinh Thần anh thả tôi ra!”

Tống Thiên không tài nào thoát ra được, sắc mặt cô ta trắng bệch như giấy.

“Thả ra? Dựa vào cái gì, Thiên Thiên, em đừng quên, em là vị hôn thê của anh, hôm nay là ngày chúng ta đính hôn!”

Lục Tinh Thần nheo mắt nguy hiểm, nói đầy xấu xa.

Trước kia, Tống Thiên yêu phần gian tà và bá đạo này của hắn.

Nhưng hôm nay, hành động của hắn khiến cô ta ghê tởm đến buồn nôn.

“Anh câm miệng, tôi không bao giờ lấy anh đâu, Lục Tinh Thần tôi giải trừ hôn ước với anh!”

Câu nói của cô ta khiến Lục Tinh Thần nghi ngờ.

Trước kia cô ta u mê hắn đến choáng váng, đừng nói giải trừ hôn ước, cho dù hai người cãi nhau cô ta cũng không chịu nổi, dỗ dành đủ kiểu cầu xin hắn đừng tức giận.

Hôm nay cô ta uống lộn thuốc à?

Giải trừ hôn ước?

A.

Sao hắn có thể cho cô ta có cơ hội này!