Chương 10

Lục Quỳnh chẳng buồn để ý tới hệ thống nữa, cô bày ra vẻ mặt “ông già coi điện thoại trên tàu điện ngầm” (một meme nổi tiếng trên mạng xã hội Trung Quốc) rồi cảm thán với Cao Thần:

"Cậu mắc dịch mắc gió gì vậy? Người ở thành phố các cậu cứ thích chơi trò tìm một người mấy trăm mấy chục ngàn lần giữa một bầy người thế này sao? Một lúc nào đó bỗng quay đầu lại, người đó vẫn đối đãi với cậu giống như lúc trước cũng không hề hấn gì sao?"

Cao Thần phản bác với vẻ không vui cho lắm:

"Xảo Xảo là một cô gái tốt, chuyện hôm đó chỉ là hiểu lầm."

Lục Quỳnh: "..."

Lục Quỳnh vô cảm gật đầu:

"Cậu thấy vui là được rồi."

Thấy cô không định khuyên nhủ Cao Thần nữa, hệ thống nhịn không được bèn hỏi cô:

"Chị không định tiếp tục cứu vớt anh ta nữa sao?"

Mặt Lục Quỳnh không thay đổi cảm xúc, cười cười nói:

"Mỗi người có cuộc sống của riêng mình. Lâu lâu tao nhắc nhở anh ta chút thôi chứ tao còn lựa chọn dùm anh ta được chắc? Chính anh ta muốn sa vào con đũy tình yêu, làm nam hai dịu dàng trong trò chơi này thì liên quan gì tới tao?"

Hệ thống ngạc nhiên hỏi lại:

"Tự nhiên chị đứng đắn như vậy làm tôi không quen cho lắm."

"Ờm." Lục Quỳnh cà lơ phất phơ nhấc chân lên bắt chéo chân, nói: " Ý của tao là, sau này nước mắt mà anh ta bị Quý Xảo Xảo ngược rớt ra chính là số nước đang úng trong đầu anh ta hiện tại."

Lục Quỳnh không để bụng mấy chuyện vặt vãnh này. Chờ mãi mới tới lúc được tan học, cô xách chiếc túi xách Chanel nhỏ của mình lên rồi đi ra bên ngoài. Từ trong đám người đông đúc ngoài hành lang, chuẩn xác tóm lấy một anh chàng đeo kính gọng vàng rồi kéo cậu ta ra xa khỏi đám người. Chàng trai đi theo đằng sau Lục Quỳnh hoảng hốt la lên:

"Cậu đang làm cái quái gì vậy!"

Lục Quỳnh thấy xung quanh không có ai mới buông tay cậu ta ra, hỏi:

"Nghe nói anh là bà tám trong trường đúng không?"

Trong truyện vườn trường Mary Sue thời kỳ đầu sẽ luôn có một nhân vật: trên thì biết hết tất cả drama trong trường; dưới thì có thể tìm tòi và định vị tựa như một quyển bách khoa toàn thư. Bộ này cũng không ngoại lệ, Lưu Thành chính là bà tám biết hết mọi chuyện trong ngôi trường này.

Lưu Thành nhìn kỹ Lục Quỳnh mới nhận ra cô, nói:

"Là em Lục Quỳnh khoá dưới à!"

Dạo gần đây Lục Quỳnh cực kỳ nổi tiếng. Đầu tiên là cắt đứt quan hệ không chút lưu luyến với hotboy Chu Minh Hãn ngay trên sân khấu của trường rồi tiến hành khẩu chiến; Ra vào phòng giám thị mà không hề hấn gì thậm chí còn xúi giục được thầy giáo vụ Lưu; Kế tiếp công khai lấy một địch hai trên sân thể dục phanh phui những chuyện chấn động khiến Chu Minh Hãn và Quý Xảo Xảo không thể chối cãi; Cuối cùng, có thể thoát thân an toàn khi bị trùm trường Âu Dương Dục chặn đường. Mỗi một chuyện đều khiến cô gái vốn dĩ bình thường không có gì nổi bật bỗng nhiên trở nên bí ẩn khó tả.

"Anh Lưu ơi, em có chuyện muốn nhờ anh giúp ạ." Lục Quỳnh cười nói.

Lưu Thành chỉnh đốn lại quần áo, mỉm cười giống hệt hồ ly:

"Đàn em khóa dưới này, anh không giúp ai không công bao giờ đâu nhé."

Học viện kinh tế Lạc Già nêu cao tinh thần Độc lập - Tự chủ - Tự mình nỗ lực. Khuyến khích sinh viên không nên nhờ cậy người nhà trong khoảng thời gian theo học tại trường, dựa vào sức mình gây dựng sự nghiệp. Lưu Thành tích cực hưởng ứng và lựa chọn đi theo con đường buôn bán tin tức không mấy bình thường, trong vòng hai năm đã được chút thành tựu. Hoàn thành bước đầu tích lũy mạng lưới thông tin, nắm giữ rất nhiều drama trong trường. Đồng thời, Lưu Thành cũng là người sáng lập thông tấn xã trường học với hơn 200 thành viên được chọn lựa kỹ lưỡng. Có thể nói rằng tai mắt của Lưu Thành trải rộng khắp trường. Điều khiến Lục Quỳnh chọn Lưu Thành là mạng lưới ngầm và năng lực chấp hành của Lưu Thành.

"Tiền bạc không thành vấn đề." Lục Quỳnh mỉm cười xua tay.

Lưu Thành đảo mắt suy nghĩ, nhanh nhạy nhớ ra thông tin về Lục Quỳnh ở thông tấn xã vô cùng ít ỏi. Lưu Thành bèn nói:

"Thế này, em nói cho anh biết em đã bí mật làm gì để có thể sai khiến được thầy giáo vụ Lưu thì anh sẽ giảm giá cho em."

Lục Quỳnh nhún vai, đáp:

"Em tặng trường mình mấy toà nhà."

Lưu Thành: "..."

Hoá ra lý do chỉ đơn giản và hiển nhiên như vậy thôi sao? Lưu Thành còn tưởng Lục Quỳnh dựa vào cái miệng chẳng khác gì khẩu pháo hạng nặng của mình đại chiến 800 hồi mới thuyết phục được thầy giáo vụ đấy.

"Mà khoan…" Lưu Thành sực nhớ ra: "Chẳng phải nhà em… ở nông thôn sao?"

Lục Quỳnh cũng bất ngờ lắm, cô chắc chắn không ngờ tới nguyên thân có thể tàn nhẫn với bản thân nhường này. Giả làm con gái nhà bình thường thì thôi, còn thiết lập cho mình hình tượng cô gái nhà quê mới lên hết lòng phấn đấu ư?

Hệ thống bật cười thành tiếng, nói:

"Không phải vậy đâu! Lúc nguyên thân điền bảng, cô ấy điền nhầm thành hộ khẩu ở nông thôn. Sau đó Lưu Thành tình cờ nhìn thấy, rồi lưu vào hệ thống tình báo của mình luôn á."

Lục Quỳnh: "..."

Nhìn vẻ mặt Lưu Thành kiểu "có phải em đang gạt anh không", Lục Quỳnh nhún vai nói:

"Em nói thật đó, nhà em không phải ở nông thôn đâu. Nhà em… còn rất giàu có nữa là đằng khác. Bằng không sao em có thể mua Ferrari rồi ăn mặc sang chảnh được?"

Lưu Thành bán tín bán nghi, lẳng lặng giải thích:

"Bởi vậy trong trường mới đồn ầm lên rằng em có "bố đường"." Nói xong còn không quên bổ sung một câu: "Ai cũng nói bố đường của em tên Tiểu Thẩm Dương…"

Lục Quỳnh: "!!!" Người trong trường này bị làm sao í? Tự nhiên không có lý do gì lại đi bịa chuyện Lục Quỳnh và thầy Tiểu Thẩm Dương?