Diệp Thu Oánh xuyên không, trở thành một bé gái mồ côi không xu dính túi ở thập niên tám mươi. Là một kỹ sư cơ điện cao cấp, Diệp Thu Oánh cảm thấy làm thợ hành nghề sửa chữa kiếm sống cũng rất tốt. Cô mở một gian hàng để thu thập các thiết bị cũ, tháo dỡ và bán các thiết bị nhỏ tự chế rồi sống một cuộc sống thoải mái. Nhưng cô không ngờ sau một lần sửa xe cho người ta lại bị người ta bám lấy không tha? Anh quản mọi việc, quản việc ăn uống còn muốn xen vào chuyện đi ngủ của cô? *** Là trưởng khoa bộ phận kỹ thuật của một xưởng lớn thuộc sở hữu nhà nước, không phải Thẩm Hành chưa từng nhìn thấy nữ kỹ thuật viên nào, nhưng khi nhìn thấy thân hình gầy gò của Diệp Thu Oánh không hề do dự cầm máy hàn leo vào nồi hơi, tim anh đập loạn xạ. Cô gái này cũng mạnh mẽ quá rồi? Kể từ đó, Trưởng khoa Thẩm cứ hai ba ngày lại đến nhà Diệp Thu Oánh với danh nghĩa chiêu mộ nhân tài. Nhưng anh không thể tưởng tượng được đồng chí tiểu Diệp, người luôn rõ ràng trong công việc, lại là một người không thể tự thu xếp được sinh hoạt hàng ngày, ăn bữa nay lo bữa mai. Trước sau nhà trống vắng, bếp lạnh lẽo có thể đói chết quỷ. Thẩm Hành nhìn chằm chằm người đang làm việc với các thiết bị điện tử, đeo tạp dề lên – tất cả đều nhằm mục đích chiêu mộ nhân tài! Ai có thể ngờ rằng trưởng khoa Thẩm luôn lạnh lùng, kiềm chế, dáng vẻ như hoa trên núi lại thực sự là một người bạn trai hệ phụ huynh, có thể dọn nhà nấu cơm?