Chương 7: Ký chủ, vậy đêm nay cô là muốn chuẩn bị vào mộng của ông ấy sao?

Nhưng mà Lục Ninh vẫn là có chút không rõ ràng, cô đây là muốn mượn công đức của đối phương dùng một chút sao?

Hệ thống công đức nước mắt chảy thành sông: 【 Loại công đức này, cô muốn mượn cũng không mượn nổi. 】

Lục Ninh:???

【 Cô chỉ có thể dùng chung. Có lẽ cô đã chơi qua trò chơi nhỉ, trong trò chơi các lão đại Vip10 có thể cùng bạn tốt dùng chung trang phục, mặc dù trước nay cô không có nạp quá một mao tiền, nhưng mà, chỉ cần cô có một người bạn tốt là Vip10, cô cũng có thể thụ vinh quang hưởng thụ trang phục cấp cao. Nếu muốn làm bạn tốt của người đó, cô cảm thấy bước đầu tiên mình phải làm cái gì? 】

Cái này thì Lục Ninh hiểu: “Thêm vip 10 làm bạn tốt."

Nếu không phải là bạn tốt, thì tự nhiên sẽ không thể cùng lão đại vip10 dùng chung trang phục, cùng dùng chung công đức cũng là như vậy.

Thanh âm của Hệ thống công đức mang theo vài phần tán thưởng: [ Chính xác ]

Biết lúc sau chính mình nên làm cái gì, Lục Ninh thực nhanh đã nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, hơn nữa dựa vào hệ thống công đức đã thành công vào mộng của Cảnh Dịch.

________

Vừa vào trong mộng của đối phương, Lục Ninh liền phát hiện chính mình đang ở một gian phòng sáng sủa, nhìn qua hình như là phòng nghỉ, Lục Ninh tùy ý mà đánh giá mọi nơi một chút. Không có gì đặc biệt, chỉ là một gian phòng sạch sẽ. Nhưng mà thực nhanh cô liền không còn tâm trạng mà chú ý bốn phía nữa, bởi vì cô bị một chùm ánh sáng lấp lánh ở cách đó không xa hấp dẫn.

Đó chính là công đức của người thập phần lương thiện sao?

Nhìn lại, quả thực là có thể sánh vai cùng thái dương, quả thực rất lóa mắt khiến người ta không thể nhìn thẳng.

Bởi vì này một chùm ánh sáng này, Lục Ninh thực nhanh đã tìm thấy mục tiêu, việc này quả thực cũng quá dễ dàng, chẳng khác nào trên đỉnh đầu viết bốn cái chữ to “Người rất lương thiện".

Nàng theo bản năng mà đi tới chùm ánh sáng kia.

Giây tiếp theo, ở trong mơ vang lên một âm thanh êm tai như mưa lạc rêu xanh thấm lạnh nói: “Tiểu Mục?"

Tiểu Mục? Tiểu Mục là ai?

Lục Ninh không rõ ràng lắm, nhưng mà việc này đối với cô cũng không quan trọng, lần này cô đi vào giấc mộng là cùng người lương thiện kia thêm bạn tốt: “Cái kia, tôi......"

Nhưng mà cô chỉ kịp nói được mấy chữ, ở cánh cửa liền có một thân ảnh bụ bẫm xông vào, người đó như hét lên mà nói: “Cảnh ca, cà phê đã mua tới!"

Lục Ninh ở một bên tinh tế đánh giá. Tiểu Mục là một cái nhìn qua là một nam nhân trẻ tuổi khờ khạo, gương mặt khá bụ bẫm, nhìn tương đối hiền lành, phỏng chừng là trợ lý của Cảnh Dịch.

Sau khi hắn ân cần mà đưa cà phê cho Cảnh Dịch, dùng tay áo xoa mồ hôi trên đầu mình. Lúc này, hẳn như là mới phát hiện sự tồn tại của Lục Ninh, vẻ mặt tò mò hỏi, “Cô là ai a?"

Lục Ninh ho nhẹ một tiếng: “Tôi là trợ lý mới tới."

Tiểu Mục nghiêng nghiêng đầu: “Chỉ là, chúng ta hình như không có chiêu mộ trợ lý a."

Lục Ninh sắc mặt không thay đổi nói: “Có thể là anh nhớ lầm đi.”

Tiểu Mục a một tiếng: “Không thể nào.”

Vào giờ phút này, Lục Ninh phát huy ra kỹ thuật diễn hoàn mỹ: “Chắc chắn là anh nhớ lầm."

Đáng tiếc kỹ năng diễn xuất dường như không có tác dụng mấy. Ngay lúc cô và Tiểu Mộ đang nói chuyện, một giọng nói lạnh lùng dễ chịu lại vang lên, không nhanh cũng không chậm nói: "Xin lỗi, tôi không chiêu mộ trợ lý, mời cô rời đi."

Lục Ninh:???

Theo những lời này, cảnh tượng trước mặt Lục Ninh bắt đầu trở nên hư ảo.

Lục Ninh trừng lớn mắt, cô lạ muốn nói cái đó, nhưng mà cảnh trong mơ rất nhanh liền vỡ thành từng mảnh.

Điều này có nghĩa là việc đi vào giấc mộng đã kết thúc.

___

Tại thời điểm Lục Ninh một lần nữa tỉnh lại, thì trời đã sáng. Từng nắng xuyên thấu qua bức màn chiếu vào trong phong, như muốn nói rằng hiện tại thời gian này đã không còn sớm.

Lại nghĩ tới cảnh tượng trong mộng, cô xoa đôi mắt vẫn còn buồn ngủ hỏi: “Thế nào, đã thêm được bạn tốt sao?"

Công đức hệ thống trầm mặc vài giây, không đáp hỏi lại, 【 Cô nói thử xem?】

Nghĩ đến câu nói kia của Cảnh Dịch: “Mời cô rời đi”, đáy lòng Lục Ninh có dự cảm không lớn: “Không thể thêm bạn tốt?"

【Đúng. 】 Có lẽ ý thức được ngữ khí của mình quá lãnh đạm, hệ thống công đức vội nói: 【 Thật ra cũng rất bình thường, cô nghĩ lại xem, trong trò chơi người muốn thêm bạn với đại lão vip10 có rất nhiều, vì tránh cho bị quấy rầy, có một số đại lão dứt khoát đóng chức năng thêm bạn tốt. Vận khí cô cũng không kém, ít nhất hiện tại cô còn có thể chủ động xin làm bạn tốt của đại lão, đúng hay không? 】

Từ trước tới nay, Lục người chưa bao giờ bị từ chối Ninh cũng không cảm thấy được an ủi.

Cô nói: “Hay là đổi một người khác đi.”

Hệ thống công đức cũng không nói thêm cái gì, sau khi tìm tòi một phen, nó nói: 【 người lương thiện xung quanh rất nhiều, nhưng mà người thập phần lương thiện chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, ngoại trừ Cảnh Dịch, còn có một ông cụ. Nhưng mà ông ấy tuổi đã lớn, không theo kịp trào lưu. Ký chủ, vậy đêm nay cô là muốn chuẩn bị vào mộng của ông ấy sao?】