Chương 6: Nếu đối phương không biết cô, hơn nữa chỉ là ở trong mộng lôi kéo làm quen, cũng không phải là không thể.

Nhưng mà gương mặt của Mộ Bảo Châu lớn lên là thật sự rất đẹp, nói một câu quốc sắc thiên hương không quá một chút nào, vừa xinh đẹp mà vừa ngọt ngào. Cô ta cũng sẽ giả nhu nhược đáng thương, đem phụ thân và trúc mã của nguyên chủ xoay vòng vòng.

Một người thẳng tính như nguyên chủ sao có thể đấu lại đỉnh cấp trà xanh?

Rõ ràng nguyên chủ mới là chân chính là phú nhị đại, nhưng mà ở bên cạnh Mộ Bảo Châu, lại giống như phụ trợ cho cô bé lọ lem.

Lúc này, hệ thống công đức vẫn luôn yên lặng ăn dưa xem diễn đã online.

【 Gương mặt của cô ở đời trước so Mộ Bảo Châu càng đẹp mắt hơn.】

Lời này Lục Ninh cũng đồng ý.

Kỳ thật nguyên chủ lớn lên cũng không tính kém, cùng bề ngoài của cô ở đời trước có năm phần tương tự, tuy rằng ngũ quan không quá tinh xảo, nhưng cũng coi như là mỹ nhân thanh tú. Chẳng qua diện mạo của Mộ Bảo Châu quá mức xinh đẹp, cho nên diện mạo của nguyên chủ thực không đáng nói.

【 Kiếm lấy điểm công đức, cô không chỉ có thể thoát khỏi vận đen, còn có thể một chút khôi phục dung mạo đời trước. 】

Lục Ninh nằm trên giường làm cá mặn.

Kiếm lấy công đức nói thì đơn giản, làm lên lại không dễ dàng. Hơn nữa muốn kiếm lại công đức đã bị Mộ Bảo Châu cướp đi, không phải bảy tám năm là kiếm được lại.

Tiền đề còn phải không ngừng kiên trì mà làm việc tốt.

Hệ thống công đức chà xát tay:【 Kỳ thật cũng không phải là không có lối tắt để đi.】

Lực chú ý của Lục Ninh bị hấp dẫn vài phần: “Lối tắt? Thí dụ như?"

Hệ thống công đức không đáp, mà lại hỏi: ( Cô biết người có công đức nhiều nhất là ai sao?】

Bình thường Lục Ninh cũng không quá hiểu biết vấn đề này, nàng suy đoán nói: “Hòa thượng?”

【 Đúng, nhưng cũng không hoàn toàn đúng. Người có công đức nhiều nhất, là những người lương thiện, hắn có thể là hòa thượng, cũng có thể là những người khác, chỉ cần là người lương thiện, không thể làm bất cứ chuyện xấu gì. Làm người lương thiện mười phần, mới tích lũy đủ công đức, cũng có được chân long mệnh cách.】

【 Chân long mệnh cách, đặt ở thời trước, đều là tướng mệnh của đế vương. Cô cứ ngẫm lại, nếu là có thể được bảo hộ dưới cánh tay của đế vương, ai còn có thể xúc phạm tới người đế vương để ý? 】

Lục Ninh nhíu mày: “Cho nên, bên cạnh tôi có người sở hữu chân long mệnh cách sao?"

Không phải cô chỉ muốn chạy lối tắt, mà là tình huống trước mắt đã cấp bách.

Cô mới té ngã một cái đã thấy chảy máu, ngày hôm qua cô mới vừa đem tài sản nguyên chủ thích góp đều quyên góp ra ngoài, bất quá số tiền cùng không tính là nhiều, cho nên hiệu quả không rõ ràng.

Nếu lại không nghĩ ra biện pháp, về sau khả năng cô sẽ ngày càng gặp nhiều nguy hiểm.

【 Bên cạnh cô thì không có. 】

Lục Ninh trở mình: “Vậy ngươi nói để làm gì”

【 Nhưng mà trong giới giải trí thì có a. Chỉ cần có thể được người có chân long mệnh cách che chở, cho dù Mộ Bảo Châu dùng hết công đức cũng không có biện pháp bắt cô .】

"Ai?"

【 Ảnh đế Cảnh Dịch. 】

Lục Ninh không biết người này, cũng là lần đầu tiên nghe thấy cái tên này. Không chừng là ở trong truyện gốc, vị này ảnh đế chỉ là một người qua đường. Gương mặt Lục Ninh vô ngữ mà nói gì: “Chỉ là hiện tại tôi đang quay chụp chương trình, hắn cũng không phải cố vấn, tôi có thể tiếp xúc với hắn như thế nào ?"

【 Chân long mệnh cách tính tình vốn đa nghi, nếu muốn tiếp cận hắn cũng không dễ dàng, hơn nữa hiện tại vận thế của cô cực kém, nếu cơ thể hắn không chứa nổi lượng công đức đó, một khi tới gần hắn ngược lại cô sẽ xảy ra chuyện. 】

Lục Ninh:...... Cho nên?

【 Cho nên cô chỉ có thể đi vào trong mộng của hắn lôi kéo làm quen, đến lúc đó cô đừng lo lắng, dù sao hắn cũng sẽ không biết cô là ai.】

Lục Ninh nhẹ nhàng thở ra, xem ra, gánh nặng thần tượng của cô có thể ổn định. Mặc kệ nói như thế nào, đời trước cô là đại mỹ nhân, trước nay đều là người khác đuổi theo nàng, trước nay cô chưa từng chủ động theo đuổi người khác bao giờ.

Nếu đối phương không biết cô, hơn nữa chỉ là ở trong mộng lôi kéo làm quen, cũng không phải là không thể.