Chương 5: Có thể thấy được, nguyên chủ là thật sự rất yêu Bùi Hí, yêu đến thảm hại.

Sau khi nam nữ chủ “Lần đầu gặp mặt” chấm dứt, cuối cùng hai khách mời cũng xuất hiện.

Ba nam khách mời đều là cá trong ao của nữ chủ, hai nữ khách mời khác cùng lắm đều là làm nền thôi.

Lục Ninh vừa nhìn qua, phát hiện khách mời tham gia chương trình này không hổ là không phải người bình thường, giá trị nhan sắc đều thuộc hàng đầu, ngoại trừ nam nữ chủ ở ngoài, có loli, ngự tỷ, còn có tay chơi đua xe cùng với thiếu niên thấy rõ vẻ non nớt.

Tóm lại người xem thích loại hình nào thì đều có. Bá tổng, giáo thảo, phú nhị đại, tiểu kiều thê của bá tổng, tiểu loli, ngự tỷ đều có.

Nếu ba vị nam khách mời còn không đủ để nói chuyện với Mộ Bảo Châu, thì chuyện này sẽ càng thú vị hơn.

Ngày đầu tiên chủ yếu là cho nam nữ khách mời làm quen với nhau một chút, hơn nữa thời gian cũng không còn sớm, không sai biệt lắm nên đi ngủ, cho nên phát sóng trực tiếp rất nhanh liền kết thúc.

Lục Ninh không phản ứng với ánh mắt của hai cố vấn khác, đi lên lừa 3 của biệt thự tìm được phòng ngủ thuộc về chính mình.

Kết quả một đoạn đường ngắn ngủi như vậy, cô đã bị ngã như con cún gặm bùn.

Đầu gối trực tiếp bị đập vỡ.

Tô Tiểu ở bên cạnh còn âm dương quái khí mà nói: “Lục lão sư, tuy rằng không có tình yêu, nhưng cô cũng nên bảo trọng thân thể nha."

Lục Ninh lười phản ứng với loại tiểu nhân gió chiều nào theo chiều ấy này.

Chờ đến khi an toàn tới phòng ngủ của cố vấn, cô mới thở ra một hơi thật dài.

Miệng vết thương ở đầu gối cô cũng lười xử lý, trực tiếp thoải mái dễ chịu mà nằm lên giường.

Chẳng qua cô mới vừa nằm lên giường không bao lâu, liền có người tới quấy nhiễu thanh tịnh của cô.

Tiếng đập cửa không gián đoạn lách cách vang lên, giống như nếu cô không mở cửa liền không bỏ qua.

Lục Ninh vẻ mặt không kiên nhẫn mà rời giường mở cửa. Cô còn tưởng rằng là tổ tiết mục tới ban bố nhiệm vụ, không nghĩ tới đứng ở ngoài cửa không phải nhân viên công tác, mà là gương mặt không biểu tình của Bùi Hí.

Đêm hôm khuya khoắt, nam chủ tới tìm cô, chẳng lẽ không sợ nữ chủ hiểu lầm sao?

Có thể là bị cô đoán trúng, cho nên Bùi Hí chỉ đứng ở cửa cùng nàng đơn giản mà trò chuyện vài câu.

Bùi Hí ngữ khí lạnh nhạt: “Tôi khuyên cô vẫn là đừng uổng phí tâm tư lên người tôi.”

Lục Ninh nhất thời có chút khó lý giải: “Cái gì?”

Bùi Hí cười lạnh một tiếng, đôi tay ôm ngực, rũ mắt nhìn cô: “Hôm nay lúc cô ở phát sóng trực tiếp nói lời kia, còn không phải là vì hấp dẫn sự chú ý của tôi sao?"

Cái loại này lời nói? Là loại câu nói nào?

Nói đôi mắt của hắn như là đang co rút sao?

Lục Ninh vẻ mặt thiếu hứng thú mà nói: “Anh suy nghĩ nhiều.” Cô rõ ràng chính là ăn ngay nói thật.

Hiển nhiên là Bùi Hí không tin, trong lòng hắn rất rõ ràng Lục Ninh có bao nhiêu để ý đối với hắn, ái mộ hắn bao nhiêu. Bất quá hắn đối đãi với cô như thế, cô vẫn là muốn dính bên người hắn.

Sợ Lục Ninh làm sự việc gì, hẳn đành phải mặt lạnh nhắc nhở lại lần nữa: “Ngày mai tôi sẽ bắt đầu chính thức theo đuổi Bảo Châu, cùng cô ấy mở ra kịch bản hẹn hò, tôi không hy vọng cô sẽ ảnh hưởng đến tôi cùng cô ấy thể hiện cảm tình. Mà cô cũng sẽ nhìn thấy, tôi nhiệt tình theo đuổi cô ấy như thế nào, tôi sẽ cho cố ấy những thứ tốt đẹp nhất trên thế giới.”

Được Bùi Hí theo đuổi a, đó là điều nguyên thân cầu mà không được, còn đối Lục Ninh bây giờ, lại không đáng một đồng.

Lục Ninh cười lạnh một tiếng: “Liên quan đến tôi?” Nói xong, cô đóng cửa phòng lại.

Nhìn cửa phòng bị đóng lại, Bùi Hí nhíu mày lại.

Hắn không biết Lục Ninh lại đang làm xiếc gì, bất quá mặc kệ cô ta làm cái gì, là lạt mềm buộc chặt cũng được, là vì yêu sinh hận cũng thế, đều không thể ngăn cản hẳn cùng Mộ Bảo Châu ở bên nhau.

Sau khi đóng lại cửa phòng, Lục Ninh theo bản năng sờ lên vị trí trái tim của chính mình.

Giờ phút này, nơi đó cảm thấy thương tâm, khổ sở, tuyệt vọng.....

Đó là tình cảm của nguyên chủ vẫn còn lưu lại.

Có thể thấy được, nguyên chủ là thật sự rất yêu Bùi Hí, yêu đến thảm hại.

Nhưng dần dần, chút cảm xúc đó tiêu tán một chút, giống như nguyên chủ, hoàn toàn tiêu tan trong trời đất.

Lục Ninh thở dài một tiếng. Cô cảm thấy nguyên chủ cũng thật là thảm, nếu nữ chủ không có xuất hiện, nguyên chủ cùng Bùi Hí thanh mai trúc mã, cũng không phải không có khả năng. Nhưng cố tình, cha của nguyên chủ ở lúc cô ấy mười ba tuổi, nhận nuôi nữ nhi của hảo huynh đệ đã qua đời, cũng chính là Mộ Bảo Châu.

Cha của nguyên chủ cho Mộ Bảo Châu một gia đình, Mộ Bảo Châu không chỉ đoạt đi trúc mã của nguyên chủ, còn chia cắt tình thương của cha nguyên chủ đối với cô ấy, còn cướp đoạt mệnh cách của cô ấy

Cái gì là lấy oán trả ơn?

Đại khái đây chính là ví dụ thực tế của người lấy oán trả ơn.