Cuộc bình chọn cuối cùng cũng đã kết thúc. Bình chọn gì mà lâu thế không biết? Đã 8 giờ rồi. wuxiiiiii, trời cũng tối mất tiêu luôn. -_-;; Thế nào rồi cũng bị Cẩm Thánh lên lớp cho xem. Vì tôi đã tắt máy, không chừng giờ tên ấy đang điên lên cũng nên… T_T Vừa thông qua bình chọn kiểm tra của 50 ủy viên… Không khí khá ngượng ngập và lúng túng này đúng là lạ lùng thật. Có lẽ là do năm ngoái Y Giang Yến cũng tham gia chăng, vốn cũng đến gần mức người mẫu rồi, -_-;; hoặc có thể ý nghĩa của việc bảo tôi “đi thử để xem” là tạo cho tôi chút áp lực chăng?
Buồn ngủ quá, mau về nhà thôi. Hội trưởng nói trưa mai sẽ công bố kết quả trên đài! Sao cũng được, Nữ Thần thì cũng hơi hy vọng, còn áo cưới các loại thì cũng có thể… Hà hà~ tôi còn sợ cả đời mình sẽ không mặc nổi áo cưới, giờ lại thêm việc này thì càng sợ hơn.
Trường quả là rất gần nhà, tôi xuống trạm rồi ngân nga hát khẽ trên đường về nhà.
“Này!”
Úi!! Mẹ ơi T_T Làm tôi giật mình quá chừng, Khương Cẩm Thánh…
“Ôi… có chuyện gì thế? >_<;”
Tôi thấp giọng hỏi rồi gượng cười, nhưng, tên này vẫn nổi giận. Chắc là vì tôi tắt máy nên đến tìm tôi chăng.
“Chuyện gì à?”
Cẩm Thánh nhìn tôi bằng vẻ mặt khó hiểu.
“Ừ, chuyện gì í mà. ^_^;;”
Vẫn là câu trả lời vô duyên hết sức, T_T Bó tay thôi, là tôi sai mà!
“Tại sao lại tắt máy hả? Cũng không về nhà đúng giờ? Em muốn khiến anh lo chết phải không?”
“Đâu có, em cũng không thể cố ý tắt máy chỉ vì muốn anh chết đúng không! ^_^;;”
“Không được cười!”
“Ừ! (--)(_ _)(--)”
“Ăn cơm chưa?”
“Chưa.”
“Đến giờ mà vẫn chưa ăn cơm làm gì thế hả? A~ tăng huyết áp mất thôi. Đi!”
“Đi đâu?”
“Đi đâu? Đi đâu cái gì mà đi đâu? Đi ăn cơm! Không đói bụng hả?”
“Ừ, đói thật. TOT”
Tôi nắm tay anh, rất ngoan ngoãn đi theo đằng sau. Vốn chẳng bao giờ thấp giọng năn nỉ thế đâu, nhưng lần này thì tôi sai thực sự, vậy nên thế thôi, cũng là vì sắc mặt tên này quá khó coi chăng, -_-;; Còn nhớ không? Thiết Hựu nói Cẩm Thánh mà nổi giận thì khiến người ta sợ tới nỗi vãi ra quần luôn. Nên không cần nhìn cũng biết rồi chứ. TT_TT
Tên này dẫn tôi đến một quán ăn đắt tiền, quả thực rất ngon. Anh chọn món khá đắt tiền nên ngon quá chừng chừng luôn. Tôi ăn không còn biết kiêng kị gì nữa, Cẩm Thánh nhìn bộ điệu tôi ăn như rồng cuốn, mắng tôi đói thế này mà còn không chịu ăn để làm gì. Bị anh lên lớp đến nỗi ăn mà cũng suýt bị nghẹn nữa. - -;;
“Mau vào đi!”
“Ừ, cẩn thận nhé!”
“Được rồi.”
Bóng anh nhìn thật là đẹp trai. Hí~ tôi lau vội nước miếng. Đứng nhìn bóng anh thật lâu thật lâu, sau đó vui vẻ hí hửng vào nhà. Tên đẹp trai à, đi đường cẩn thận nhá~ ^------^