Sáng sớm tinh mơ đã ra khỏi nhà, mắt sưng húp như cá Kim Ngư, chạy đến trường học như một con điên. -_-;;
Hôm qua lúc về nhà rồi mở điện thoại, éc -_- hộp thư thoại 5 cái, tin nhắn 10 cái, cuộc gọi nhỡ 17 cuộc đang đợi chờ tôi. Nhưng tôi không thể gọi cho anh. Và cũng bắt đầu thấy ảo giác với gương mặt anh phớt qua trước mắt. Nếu không thì len lén đến lớp anh ấy nhìn trộm một cái cũng được? -O- Con ngốc hết thuốc chữa Phác Tuấn Hỷ! Bạn trai của tôi mà... Khương Cẩm Thánh chẳng phải bạn trai tôi sao? Tóm lại là đang lo lắng gì chứ, hả? Là bạn gái của anh, đến gặp mặt một cái có vấn đề gì sao? Ừ, quyết định rồi! Tôi phải đi gặp Khương Cẩm Thánh. >_<
Học sinh của Đại Lâm Công Cao đang lũ lượt kéo nhau đi về phía cổng trường, tôi cũng đứng ở đó đợi tên ấy. Đợi khoảng 10 phút, sau đó từ xa đã nhìn thấy bộ dạng đi học không giống ai của anh. Nhớ anh quá đi - -^
"Em nhớ anh. >_<"
"Mắt em bị sao vậy?"
"Ừ hả?"
"Mắt sao lại bị sưng đến thế này?"
"Hôm qua trước khi đi ngủ ăn mì gói ấy mà."
"Vậy tại sao không nghe điện thoại anh gọi?"
"Hử? À lúc em định nhấc máy thì pin không đủ nên tự tắt."
"Thế hả? Chơi với bạn vui chứ?"
"Ừ. "
"Thứ 7 tuần sau nhớ đừng làm việc gì khác nhé, rảnh đi với anh."
"Ừ! Em biết rồi, học vui nhé. ^^"
"Ừ."
Gặp mặt anh rồi tự nhiên thấy tâm trạng cũng tốt hơn. Xem ra thứ 7 tuần sau muốn hẹn hò với mình đây mà. Hei hei. Thứ 7 tuần sau. Hi hi. ^O^ Thứ 7 tuần sau... thứ 7... tuần sau... Ối, trời ơi!!! Thần thánh ơi! Hành hạ con đến thế sao!! -O-
"Thứ 7 tuần sau! Phải hủy bỏ các cuộc hẹn khác đó!"
Cuộc hẹn với Dân Hữu!! Tôi túm lấy đầu lắc qua lắc lại một lúc lâu. Đầu tôi bị úng nước hay tôi bị điên rồi? Tôi không gạt đi được hình ảnh tươi cười của Dân Hữu! Cùng đi Incheon nhé! Dân Hữu cười với tôi rất rạng rỡ. Dạo này Dân Hữu đang đau lòng lắm... Đau khổ quá , hu hu, T^T Vậy Cẩm Thánh thì sao đây... Đồ ngốc, đồ ngu, đồ đần, ********, ngu muội, ngốc nghếch ...
Ôi, xem ra phải hẹn lại Dân Hữu lần sau đi vậy. Không thể cứ lùi cuộc hẹn với Cẩm Thánh được nữa.