Thời Thư xuyên không từ thời hiện đại đến một triều đại lạc hậu xa xưa. Để sinh tồn, cậu phải làm việc đồng áng, dọn phân gà, cho lợn cho bò mỗi ngày trong một ngôi làng nhỏ. Cậu cần cù chăm chỉ, cuối …
Thời Thư xuyên không từ thời hiện đại đến một triều đại lạc hậu xa xưa. Để sinh tồn, cậu phải làm việc đồng áng, dọn phân gà, cho lợn cho bò mỗi ngày trong một ngôi làng nhỏ. Cậu cần cù chăm chỉ, cuối cùng cũng hòa nhập hoàn hảo với cuộc sống cổ đại sau ba tháng.
Cậu cảm thấy bản thân thật sự quá giỏi! Thế nhưng, khi đang cắt cỏ cho lợn bên bờ sông, cậu vô tình va phải đội hộ tống của Lương Vương, còn bị lôi đi xử trảm ngay lập tức.
Thời Thư: "?"
Thời Thư: "Chó má!"
Thời Thư: "Cái xã hội phong kiến chết tiệt này!!!"
Ngay khi cậu đang chửi rủa xã hội phong kiến bằng tất cả sự phẫn uất của mình, một người đàn ông mặc trang phục sang trọng, tuấn tú xuất trần đứng bên cạnh Thế tử Lương Vương bước ra, bình tĩnh đánh giá cậu một lúc, rồi chậm rãi nói: "Học tập tư tưởng mới?"
Thời Thư: "... Phấn đấu trở thành thanh niên mới?"
Vẻ mặt Tạ Vô Sí không chút thay đổi: "6."
Triều đại này, không ngờ, lại có, nhiều hơn, một, người xuyên không.
-
Cùng xuyên không đến thời cổ đại nhưng số phận lại khác nhau, Tạ Vô Sí đã cứu mạng Thời Thư. Thời Thư cảm kích muốn kết bạn tán gẫu với hắn: "Tôi đã nắm được mạch sống của ngôi làng này rồi, anh có muốn đến đây hòa nhập với tôi không? Ăn no đến chết luôn."
Tạ Vô Sí nhìn chàng trai tuấn tú ăn mặc lam lũ trước mặt, thản nhiên nói: "Cảm ơn. Tôi đang làm quân sư bên cạnh Lương Vương, cuộc sống cũng khá tốt."
"..."
Cảm nhận được sự chênh lệch về trí tuệ, Thời Thư nhịn không được hỏi: "Vậy sau này anh muốn làm gì?"
"Xã hội cổ đại, đã đến rồi thì..." Tạ Vô Sí bình tĩnh nói, "Tất nhiên là phải làm hoàng đế một lần cho biết chứ."
Thời Thư, người chỉ biết toàn tâm toàn ý cắt cỏ cho lợn ăn: "......"
-
Tạ Vô Sí quả nhiên là người mưu trí, tâm ngoan thủ lạt.
Thời Thư kinh hoàng bám theo hắn làm đàn em, tận mắt chứng kiến hắn từ một người tay trắng tay, không hộ khẩu ở thôn Tân Thủ, tích lũy thế lực, mở rộng lãnh thổ, dần dần trở thành hùng chủ có thể tranh giành thiên hạ.
Ngay cả Thời Thư cũng được thơm lây, thuận buồm xuôi gió.
Nhưng rồi một ngày nọ, Thời Thư phát hiện ra đây là một hệ thống xuyên không tập thể, chỉ có người cuối cùng đạt được danh hiệu "Thiên hạ cộng chủ" và gϊếŧ sạch những người xuyên không khác mới có thể trở về thế giới ban đầu.
"..."
Một chữ thôi: Toang.
Thời Thư nhìn bản thân tay không tấc sắt, chỉ biết ôm đùi người khác, rồi lại nhìn Tạ Vô Sí bên cạnh, người sắp trở thành hoàng đế với tài trí hơn người, gϊếŧ người như ngóe.
—— Cậu còn chưa biết quy tắc này mà.
Thời Thư hít sâu một hơi.
Đêm hôm đó.
Thời Thư cầm một con dao găm, ăn mặc mát mẻ, bờ vai trắng nõn hơi lộ ra, e dè bò lên giường của Tạ Vô Sí.
* Lưu ý: Công có chứng nghiện tìиɧ ɖu͙©, thân tâm đều sạch sẽ.