- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Tôi Là Phản Diện, Nên Cho Tôi Từ Chức Chứ?
- Chương 1
Tôi Là Phản Diện, Nên Cho Tôi Từ Chức Chứ?
Chương 1
Han Cha-soo là nhân vật phản diện trong hơn 800 chương .
Kẻ là hiện thân của mặc cảm tự ti, mang tâm lý ghen tị và đố kị với nhân vật chính, thợ săn hạng S Jung Yi-Heon.
[Tao cũng có thể đạt được những thành tựu như mày, nếu ta sinh ra với mọi thứ như mày…! Tao không giống mày!]
[Người may mắn như mày không biết nỗi khổ của những kẻ nghèo hèn như tao!]
Nhân vật được xây dựng theo mô tuýp kinh điển, thật đáng ngạc nhiên khi hắn lại trở nên đáng nhớ với khá nhiều độc giả.
Tại sao ư?
Bởi vì anh ấy là lý do khiến em trai của nam chính chết bất đắc kỳ tử đầu truyện.
Nam chính Jung Yi-Heon có việc đột xuất nên công việc dọn hầm ngục lúc đó được anh trai anh ta đi thay, người sau đó đã chết mất xác trong hầm ngục.
[Cấp độ đó thì ba mươi người có thể giải quyết được. Đi điều tra. Ngay lập tức.]
Cùng với đó, nhân vật chính vốn là người chính trực đột nhiên trở thành kẻ tàn bạo….
[Han Cha-soo? Seo-heon chết vì thằng khốn làm sai lệch hiệu quả thuốc này, là thế hả?]
[Xin lỗi, lẽ ra trước đó tôi nên kiểm tra kỹ lưỡng….]
[…Chặt tứ chi rồi ném hắn vào hầm ngục].
[Cái gì?]
[Chơi đùa với sinh mạng. Để tôi nếm thử cảm giác đó đi].
Han Cha-soo bị tra tấn bởi đủ đủ loại hình mà con người có thể nghĩ ra, khiến hắn sông dở chết dở.
"M* kiếp…”
Tôi là đang chửi cái xác ngoài này.
--------------------------------------------------------------------------------
Đã một giờ trôi qua kể từ khi tôi tinh dậy trong quang cảnh xa lạ.
Có nghĩ nát óc tôi cũng không thể lý giải nổi nguyên do bản thân ở đây.
Tôi chắc chắn mình đã ngủ quên trong lúc đọc tiểu thuyết ở phòng nơi trú ẩn.
"Thật lố bịch."
Tôi không khỏi thở dài.
Bỗng dưng đâu xuyên vào tiểu thuyết chưa đủ tệ hay sao, lại còn phản diện.
Tôi lại thở dàì, nhìn căn phòng tứ tung ngũ hành như vừa được trộm ghé thăm.
Tôi ngớ người trước khuôn mặt lạ lẫm trong gương và đi tìm kiếm manh mối về bất cứ thứ gì có thể.
“Han Cha-soo, mày đang trong thân xác của Han Cha-soo….”
Trần nhà trắng xóa không tì vết đối với tôi thật xa lạ.
Trong đầu tôi ôn lại tất cả những gì tôi đã đọc được.
Han Cha-soo, nhà nghiên cứu tại Đội Sản xuất Thuốc số 1 của Hiệp hội Thiên Linh.
Một nhân viên bình thường không có tiếng tăm gì trong công ty.
Hắn không thể hòa hợp với mọi người, không thể được thăng chức, làm thêm giờ mỗi ngày và có thể sẽ nghỉ hưu với tư cách là một nhân viên làm công ăn lương tẻ nhạt.
“Nhưng thực ra hắn là một tên điên mặc cảm tự ti.”
Thật là một cuộc sống mệt mỏi.
”Sao lại phải thế, anh có thể sống cuộc đời ấm no mà.”
Những thợ săn có kỹ năng chế tạo thuốc kiếm được mức lương mà bất kỳ tập đoàn lớn nào cũng phải ghé mắt.
Điều tương tự áp dụng với Han Cha-soo, một thành viên của Hội Thiên Linh.
‘Han Cha-soo là hạng B nhỉ?’
Tôi không nhớ vì chi tiết đó chẳng quan trọng trong truyện.
Tôi mở cửa sổ trạng thái để kiểm tra.
Và phải cảm thấy xấu hổ với nó.
[ Tên: Han Cha-soo (cấp A)
Danh hiệu: Sát thủ thất bại, Ngôi sao bị đánh cắp, Kẻ nổi loạn
Đặc tính: Sát thủ, Cận chiến
Kỹ năng:
Ngụy trang (A): Kích hoạt
Tái tạo (B)
Lén lút (B)
Ẩn náu (C)
Hạ độc (A)
Hiện diện mờ nhạt (A)
Khıêυ khí©h (A)
*Kỹ năng ‘Ngụy trang’ đang được kích hoạt.
*Một số thông tin nhất định được hiển thị khác với những thông tin khác.
*Các hành động không phù hợp với danh tính ngụy trang của bạn sẽ bị phạt.]
"...Một người chế thuốc à".
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi ngồi tra cứu cửa sổ trạng thái một lượt.
Từ đặc điểm sát thủ đến chế thuốc.
Tên này không phải vào hội rồi phát điên vì mặc cảm tự ti, hắn là thần kinh bẩm sinh.
“Vậy ra đây là cách hắn qua mắt người khác lâu như thế.”
Lý do khiến hắn thoải mái động tay chân mà không sợ hãi.
"Mình có phần nắm chắc".
Nghĩ lại thì không thiếu phản diện mặc cảm tự ti đã làm được điều tương tự.
Hắn không chỉ làm xáo trộn thuốc, mà còn cả cả gan táy máy đến trang bị của nhân vật chính.
Nhưng tại sao trước giờ đều chót lọt nhưng lại đột ngột bị bắt quả tang ?
Ờm thì, có lẽ để chạy tình tiết.
Tôi búng tay đóng cửa sổ trạng thái.
Bị bắt quả tang khi đang làm việc hại người hại mình ngay giữa câu chuyện hoàn toàn là xui xẻo.
Những loại thuốc mà hắn ta mày mò thường chỉ kém chất lượng một chút thôi.
Ví như ăn bớt 6% hiệu quả thuốc trị thương.
Hoặc thuốc kháng bệnh bị giảm thời gian hiệu quả xuống 4,5%.
Đó là một mánh khóe mà một Thợ săn hạng S như Jung Yi-Heon mới có thể thực hiện.
Đó là lý do tại sao Han Cha-soo ngày càng được nước lấn tới.
"Cũng là lý do tai nạn xảy ra".
Thợ săn Hỏa Ngục hạng A.
Anh ta chiến đấu với một frost giant và bị gϊếŧ bởi lọ thuốc kháng băng chất lượng kém mà Han Cha-soo đã chế tạo.
Loại thuốc có thời gian và hiệu lực bị giảm đi 8%. Đó là một sai số nhỏ trong điều kiện bình thường.
Tuy nhiên, ngày hôm đó, Frost Giant vào trạng thái cuồng nộ không rõ lý do.
Cả đội hoảng sợ nhưng vẫn gắng bình tĩnh để rút lui.
Mặc dù cái lạnh mà Frost Giant mang lại gấp ba lần so với trước, nhưng vẫn có thể kiểm soát được nếu dùng thuốc kịp thời.
Vấn đề ở đây là thuốc.
8% nhìn thì không nhiều.
Nhưng trong tình thế sinh tử thì khác. Khi chỉ tích tắc có thể quyết định sống còn.
Phải chiến đấu khi mà tay chân tê cóng và cơ thể dần dần trở nên kiệt quệ, thì con số 8% đó như lưõi dao trên đỉnh đầu.
Cuối cùng, đội đột kích bị mắc kẹt trong tuyết vì thuốc mất hiệu lực nhanh hơn dự kiến.
Jung Yi-heon, người đã cử em trai mình đi thay, phải quằn quại tự trách.
Anh ta nghĩ rằng mình đã gửi em trai tới chỗ chết.
Nhưng dù có nghĩ thế nào, đáng ra mọi chuyện không nên chuyển biến theo hướng xấu như vậy.
Đội đột kích có thể không hạ được Frost Giant nhưng họ có đủ nguồn lực để rút lui an toàn.
Chính vì lẽ đó, Jung Yi-heon đã điều tra kỹ lưỡng cái chết của em trai mình… và kết quả là Han Cha-Soo đã bị lộ.
Sau tất cả những việc hèn hạ hắn đã làm.
Được rồi, mình đã biết mình phải làm gì.
“Mình không thể nán lại thêm nữa”
Phải rời công ty thôi.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Tôi Là Phản Diện, Nên Cho Tôi Từ Chức Chứ?
- Chương 1