Chương 7: Thu lưới thành công

Hướng ánh mắt đến vị trí của thứ vừa vụt qua mắt mình, Kyrou nhận ra rằng đấy chính là Dapainlei. Tuy nhiên có điểm đặc biệt ở đây, đó là thể xác của hắn không rõ ràng, nó dường như được cấu thành chỉ từ thứ có màu sắc xanh lam.

Đi đến vị trí gần Dapainlei, Kyrou đưa ánh mắt của mình xuống nhìn hắn, trong khi hắn cũng vừa ngẩng đầu lên nhìn anh. Ánh mắt của hai người khi vừa chạm nhau trong tích tắc, Kyrou liền nói.

"Vậy ra đây là linh thể của ngươi sao? Nó dường như không điểm khác biệt so với thể xác trong ký ức của ngươi để lại nhỉ."

Chẳng để lời nói của Kyrou vào tai, Dapainlei chỉ đưa ra thắc mắc của bản thân với anh. Hắn giờ đây tinh thần đã rơi vào khủng hoảng.

"Tên khốn kiếp! Rốt cuộc là bằng cách nào, vì điều gì mà ta không thể đoạt xác của ngươi?"

Trước lời nói như vậy của Dapainlei, Kyrou biết rằng bản thân chưa chạm đến ngưỡng được coi là mối nguy hại đối với hắn. Anh vì vậy liền thay đổi thái độ, lập tức trừng đôi mắt của mình nhìn vào Dapainlei, đồng thời tỏ ra sự uy hϊếp.

"Này! Thay vì thắc mắc mấy vấn đề linh tinh như vậy, ta nghĩ ngươi nên quan tâm hơn đến việc linh hồn của bản thân đang chết dần trong thể xác của ta đấy!"

Lời nói này của Kyrou đã đánh thẳng vào tâm trí của Dapainlei, khiến những cảm xúc đang dâng trào trong hắn giờ đã vụt tắt và chỉ còn lại nỗi sợ.

Tính mạng của Dapainlei hiện đang nằm trong tay Kyrou, do linh hồn hắn chưa thực sự xâm nhập vào được thể xác của anh. Vì vậy thời gian cứ trôi như này, chính là cái chết đang dần đến với Dapainlei, bởi linh hồn hắn lúc này chưa được cố định tại một thể xác hoặc trong một vật thể nhất định.

Nên giờ đây, vấn đề mà Dapainlei đang quan tâm, đấy là phải đảm bảo được sự tồn tại của bản thân có thể tiếp tục. Nhưng thông qua cách cư xử và hành động của Kyrou, hắn hiểu được anh là loại người như thế nào. Việc đưa ra những đề nghị với Kyrou trong tình cảnh này, sẽ khó mà được anh chấp nhận. Do đó hành động duy nhất mà Dapainlei có thể làm trong lúc này, là buộc phải tỏ ra nhu nhược. Kẻ yếu thế, thì không thể đấu với kẻ mạnh.

"Ngươi là kẻ đã dồn ta vào bước đường khốn cùng, nhưng hiện tại lại không có ý định diệt trừ. Nên chắc hẳn việc giữ ta lại là có mục đích nhỉ?"

Hướng mình đi về phía tủ sách bên tay phải, Kyrou đồng thời đáp.

"Cũng không hẳn. Ta còn phải xem công dụng mà ngươi mang lại nữa."

Một dòng suy nghĩ xuất hiện trong đầu Dapainlei sau khi nghe Kyrou nói.

"Công dụng? Ý chỉ mình như thứ công cụ của hắn ư? Sao cũng được. Chết rồi thanh danh có để làm gì."

Dapainlei lúc này mới bắt đầu đứng dậy, hắn quay mặt đến phía Kyrou để hỏi về điều kiện.

"Nói ngay mục đích mà ngươi muốn đi. Ta biết rằng bản thân ta có thứ công dụng mà ngươi nhắm đến."

Thấy Dapainlei dứt khoát về hành động như vậy, Kyrou cũng liền xuôi theo.

"Lập lên một khế ước, trong đó với điều khoản mọi hiệu lệnh của ta, dù là việc gì ngươi cũng phải thực hiện. Hiểu đơn giản chính là ta chủ, còn ngươi tay sai. Và đổi lại với điều đó, thể xác của ta, linh hồn ngươi được quyền cộng sinh."

Với điều kiện trên, vấn đề đáng lo ngại của Dapainlei sẽ tạm thời được giải quyết. Nhưng nếu thực sự chấp nhận khế ước, hắn sẽ phải tuân theo quy định trong đó. Mà việc làm như vậy, chính là trở thành con rối của Kyrou, Dapainlei sẽ bị anh tùy ý điều khiển.

Tuy vậy ở trong tình cảnh như hiện tại, Dapainlei đã chẳng còn lựa chọn nào là tốt hơn. Bởi nếu là với một ai đó khác, hắn sẽ lựa chọn ngay hành động đối cứng. Chứ còn kẻ như Kyrou, người vốn đã đọc được hết điểm yếu của hắn. Thì việc lựa chọn hành động trên, cũng chẳng dẫn đến được ý nghĩa gì.

"Chấp nhận điều kiện thì cũng được thôi. Nhưng… liệu có điều gì để đảm bảo rằng ta có thể tồn tại sau khi cộng sinh trong thể xác của ngươi không?"

Nghe Dapainlei nói, Kyrou liền hướng ánh mắt trở lại phía hắn cùng với thắc mắc.

"Ý ngươi là sao?"

Trước sự khó hiểu của Kyrou, Dapainlei cũng tỏ rõ ý.

"Loại người như ngươi, khó hiểu vô cùng. Nếu ta cộng sinh trong thể xác của ngươi, biết đâu lại là đang đi vào kế hoạch nào đó mà ngươi bày ra. Thực sự cái chết, nó đang quá gần với ta."

Qua lời nói của Dapainlei, Kyrou bỗng nhếch mép cười. Anh sau đó lập tức di chuyển đến phía hắn.

Nhìn Kyrou đang tiến gần đến phía mình, Dapainlei cũng phải tự động lùi lại đôi bước. Bởi trước mắt hắn lúc này anh giống như con thú săn mồi, còn hắn đang trong vai con mồi. Hành động lùi bước theo bản năng, chính là biểu hiện rằng bản thân đang gặp nguy hiểm. Suy ra giờ đây, Kyrou đã là mối nguy hại đối với Dapainlei.

"Nghe này Dapainlei. Ngươi nên biết rằng ngay tại giây phút này bản thân ngươi đã chết rồi. Việc ta đưa ra điều kiện kia, cũng chỉ là muốn cứu vớt ngươi mà thôi. Vì thế ngươi chỉ có thể lựa chọn tin tưởng, là liệu mình sẽ còn sống được bao lâu. Bởi vậy khi ngươi làm việc cho ta, ta sẽ cho ngươi sự sống, nhưng nếu như trong một số trường hợp ngươi không thực hiện cái gọi là làm việc đó, rồi dẫn đến ta chết, thì ngươi cũng chỉ chịu chung kết cục. Đấy chính là cộng sinh, ngươi hiểu chứ. Còn chuyện mọi mệnh lệnh của ta ngươi đều phải thực hiện, nó vốn chỉ là một thứ để trao đổi, giúp ngươi có được quyền cộng sinh."

Khi lời nói của Kyrou vừa kết thúc, thì đồng thời cũng là lúc Dapainlei lên tiếng.

"Vậy chỉ để cho cái thứ gọi là quyền cộng sinh, ta buộc phải chịu sự chi phối từ ngươi? Hình như cái giá ta phải bỏ ra để trao đổi có hơi lớn quá rồi đấy."

Kyrou nghe vậy liền thêm lời.

"Đúng là có phần lớn thật. Như riêng với kẻ sắp chết như ngươi thì ta lại thấy rất hợp đó chứ."

Dường như không thể chịu thêm bất kỳ sự vô lý nào từ Kyrou, Dapainlei đã buộc phải chuyển thái độ.

"Ngươi nói ta là kẻ sắp chết ư? Nhưng ngươi cũng nên nhớ ta có thể kéo ngươi theo cùng đấy!"

Trước sự đe dọa từ Dapainlei, Kyrou vẫn tỏ ra một cách thoải mái.

"Ồ. Cũng là một cách để thử đấy. Nếu như ngươi thực sự không còn muốn sống."

Dứt lời, Kyrou cũng đồng thời quay đi, anh lại tiến về phía tủ sách ban nãy. Nhưng chân còn chưa kịp bước đến vị trí đó, thì bất ngờ có một thứ gì đấy màu cam hình dạng thanh kiếm lao sượt ngang đầu phía bên phải Kyrou, rồi đâm vào tủ sách trước mặt anh. Sự va chạm của thanh kiếm đã phá hủy tủ sách, cùng với đó là một khoảng diện tích rất lớn theo hướng thanh kiếm lao đi đã tan biến. Dẫu vậy, căn phòng cũng không bị ảnh hưởng do tác động.

Đầy bất ngờ với những gì vừa xảy ra trước mắt, tuy nhiên nó cũng không thể khiến Kyrou cảm thấy hoảng hốt hay lo sợ. Ngược lại anh đã chủ động hướng mình trở về phía Dapainlei, cùng với ánh mắt biểu lộ sự chờ đợi. Bởi Kyrou lúc này biết, đây đã là thời điểm để thu lưới.

Liếc nhìn qua ánh mắt của Kyrou trong giây lát, sau đó Dapainlei lại ngẩng mặt lên nhìn đối diện với mặt trên của căn phòng. Hắn trong tình cảnh này mới hiểu, bản thân giờ đây thực sự đã không còn lối thoát.

"Hừm. Thật sự không ngờ lần đầu tiên trong cuộc đời, một sự sống kéo dài suốt gần 600 năm, ta lại phải chấp nhận rằng bản thân đã thua cuộc."

Khi đã trút hết những suy tư trong lòng, Dapainlei mới hướng mình trở lại về phía Kyrou, hắn lúc này đã có quyết định.

"Thôi được. Khế ước này, ta chấp nhận."

Bỗng một cuộn giấy bất ngờ xuất hiện tại khoảng không và được đặt vào lòng bàn tay của Dapainlei. Nhưng chẳng suy nghĩ lấy một giây, hắn đã ném cuộn giấy cho Kyrou.

Về phía của Kyrou, anh khi thấy vậy liền đưa tay bắt lấy cuộn giấy, đồng thời là một bảng thông báo hiện lên trước mặt anh. Nhìn vào nội dung của bảng thông báo, nó ghi rằng Dapainlei đã đưa ra một khế ước với Kyrou. Để biết được chi tiết thông tin của khế ước, anh tiếp tục ấn vào khung thêm thông tin. Tại đây, điều khoản của khế ước, hoàn toàn không một khác biệt so với những gì trước đó hai người đã bàn.

Miệng của Kyrou lúc này như muốn nở rõ một nụ cười, tuy nhiên cái biểu cảm đó đã bị anh nén lại. Rốt cuộc thì sau cùng, Kyrou cũng đã lấy được một quân bài cực kỳ mạnh. Nhưng còn điểm đặc biệt đáng chú ý hơn ở đây, đó là việc anh sở hữu được quân bài này không hề phải đánh đổi bất cứ thứ gì.

Ban đầu tưởng như khế ước mà hai người lập ra sẽ áp dụng đối với cả hai, nhưng thực chất không phải vậy, và chỉ có mỗi Dapainlei là người sẽ phải tuân theo nó. Bởi Kyrou lúc này vẫn đang giữ chức năng chặn quyền truy cập thông tin, do đó khế ước sẽ không thể áp dụng quy chế với anh vì nó không lấy được thông tin nhân vật của anh.

Mà khế ước do bộ phận phát triển trò chơi tạo ra lại là câu lệnh hoạt động theo một chiều và chạy liền mạch, nên dù khi không lấy được thông tin nhân vật của người chơi là Kyrou, thì nó vẫn tiếp tục hoạt động mà bỏ qua bước đó cho đến khi kết thúc câu lệnh.

Vậy nên khi kết quả được trả ra, tức là lúc Kyrou chấp nhận khế ước, thì sẽ chỉ có mỗi Dapainlei là người phải tuân theo điều khoản của khế ước.

Nếu nói rằng đây là lỗ hổng của trò chơi, thì quả thực đúng là vậy. Tuy nhiên chắc chắn sẽ không có ai khác ngoài Kyrou hiểu được cách thức để sử dụng nó. Bởi muốn biết được khi thứ này tác động với thứ kia sẽ xảy ra kết quả gì, liệu có biến động hay chỉ khiến nó ngừng hoạt động, thì phải hiểu được quy trình hoạt động của hệ thống trên và hệ thống dưới.

Bằng cách đó, Kyrou đã sử dụng khả năng của Behivor để tác động đến nhân vật Dapainlei, khiến một số câu lệnh của nhân vật này bị ngừng hoạt động hay bị biến động theo đúng ý muốn của anh. Điều này ắt hẳn sẽ dẫn đến một biến động, nhưng nó chỉ ảnh hưởng đối với hệ thống dưới, bởi hệ thống trên không bao giờ bị tác động.

Vậy là bộ phận phát triển trò chơi đã có một lỗi sai ở đây, khi họ đã quá cố gắng làm cho mọi thứ phải hoạt động một cách hợp lý, dẫu biết trong điều kiện như thế khả năng là không đủ. Nhưng chuyện này cũng chẳng đáng để được Kyrou quan tâm, bởi phạm vi hoạt động của anh chủ yếu là nằm trong hệ thống trên.

Gạt đi những suy nghĩ của bản thân sang một bên, Kyrou trở lại với bảng thông báo trước mặt. Không do dự thêm một giây, anh đã lập tức chấp nhận khế ước, sau đó mới tắt đi chức năng chặn quyền truy cập thông tin.

Xong xuôi mọi việc, Kyrou hướng ánh mắt về phía Dapainlei mà nói.

"Khế ước ngay tại giây phút này đã được cả hai ký kết, nên linh hồn ngươi đã trở lại trạng thái ổn định, vì thế vấn đề đó ngươi không cần phải lo lắng nữa."

Trước lời nói của Kyrou, Dapainlei lập tức tập trung bản thân để cảm nhận sự tồn tại của linh hồn mình đang ở trong thể xác của anh. Và đúng như lời Kyrou nói, hắn nhận thấy rằng linh hồn của mình đã không còn dấu hiệu suy yếu dần. Lúc này Dapainlei mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, liền hướng ánh mắt của mình đến phía Kyrou rồi gật đầu một cái, như muốn nói rằng đã hiểu ý.

Tuy nhiên Dapainlei lại không hề hay biết, rằng sự thật trước mắt chỉ là giả dối. Bản thân hắn đã tưởng mình tạm thời sẽ không phải đối mặt với nguy hiểm nữa, thì chính hắn lại vừa mới vướng vào kế hoạch không lợi đối với hắn của Kyrou. Mặc dù trước đó Dapainlei có nghĩ tới trường hợp này, chỉ là anh đã khiến hắn không thể không sa vào nó.

Khi Dapainlei nghĩ rằng linh hồn mình đang cộng sinh với linh hồn của Kyrou trong thể xác anh, thì thực chất lại là linh hồn hắn đang xâm nhập thể xác của anh. Nên nếu trong tình thế này mà Dapainlei chưa chấp nhận khế ước, hắn đã có thể tiếp tục thực hiện công việc đoạt xác. Nhưng một khi đã chấp nhận cộng sinh, Dapainlei vĩnh viễn sẽ không thể thực hiện bất kỳ ý đồ nào khác với thể xác của Kyrou, nếu như khế ước không được cả hai đồng ý hủy bỏ.

Và với tình trạng linh hồn xâm nhập thể xác như Dapainlei, chỉ cần Kyrou bật lại chức năng ngăn chặn quyền truy cập thông tin, thì linh thể hắn sẽ không thể hợp lại với linh hồn nữa, nếu như linh thể đang trong trạng thái tách rời. Mà khi linh thể bị tiêu diệt, linh hồn cũng sẽ tan biến. Từ điều này, anh có thể gián tiếp gϊếŧ chết Dapainlei bằng cách khiến linh thể của hắn bị tiêu diệt. Vì vậy tình trạng linh hồn thực chất của Dapainlei lúc này, chính là đang ký sinh trong thể xác của Kyrou.

Giờ đây với sự việc đã diễn ra theo đúng ý, Kyrou hiện tại đã có thể giải quyết những vấn đề riêng của mình.

"Vậy là bây giờ chúng ta đã chung một thể. Nên một số thắc mắc hiện tại, ta muốn hỏi ngươi."

Nghe Kyrou nói vậy, Dapainlei cũng theo ý.

"Thắc mắc? Nó là những chuyện gì?"

Tiếp tục câu chuyện, Kyrou nói.

"Rõ ràng ngươi có khả năng để trực tiếp đoạt xác của ta. Vậy việc gián tiếp đoạt xác ta qua truyền thừa kia rốt cuộc có ý nghĩa gì?"

Lời nói này của Kyrou làm cho Dapainlei phải ngớ người trong giây lát, nhưng rồi hắn cũng nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường.

"Ồ. Vậy ra ngươi từ đầu đã thấu kế hoạch của ta, nên đó là lý do tại sao ngươi có những cư xử như thế. Còn chuyện đoạt xác kia, vốn dĩ ta muốn dụ ngươi chấp nhận truyền thừa, là để ngươi có thể thừa hưởng tất cả sức mạnh của ta. Khi ấy mới thông qua đó đoạt xác, ta sẽ lấy lại được tất cả sức mạnh của mình. Chứ nếu trực tiếp đoạt xác, ta chỉ có thể hợp nhất sức mạnh của linh thể với thể xác của ngươi, và kết quả chỉ là lấy được 1/7 sức mạnh. Do đó, ta hiển nhiên không ưu tiên việc trực tiếp đoạt xác."

Từ lời giải thích của Dapainlei, Kyrou khi này mới rõ ý phần nào.

"Không ngờ bộ phận phát triển trò chơi còn lập trình theo kiểu cách như vậy. Chuyện này khiến mình quả thực có chút không đoán được ý. Thế nhưng nếu là vậy, thì việc mình suy luận ra mấy trường hợp tác động đến Dapainlei chẳng phải dư thừa rồi còn gì. Vì sau cùng, kết quả vẫn chỉ là bỏ chức năng chặn quyền truy cập thông tin thì bị đoạt xác, hoặc nếu giữ sẽ được an toàn. Đây là suy luận nhiều nên dẫn đến vô nghĩa sao?"

Kyrou nhận ra rằng bản thân đôi lúc dường như đã làm quá lên khi suy luận trong một số tình huống. Nguyên nhân cũng chỉ bởi anh nhầm với cái thực.

Riuverseul tuy mang trong mình lớp vỏ bên ngoài là yếu tố thực tế, song sự cấu thành bên trong vẫn chỉ là ảo. Một phần nhân vật đúng là có hệ thống tự biết cách tạo ra lựa chọn phù hợp để ứng phó với sự tác động của người chơi, nhưng phần còn lại sẽ là nhân vật được lập trình hoạt động theo mục đích sẵn. Bởi những nhân vật hoạt động theo mục đích sẵn đó, chúng là các móc xích để kết nối sự kiện trong trò chơi, do đó sẽ không có sự biến động.

Điều này Kyrou sẽ cần phải chú ý hơn. Nếu không sau này lại cho ra những suy luận vô nghĩa, trong khi bản thân tưởng rằng chúng có giá trị, thì việc này ắt sẽ dẫn đến những tai hại.

Gác qua tình tiết đó, coi như giải quyết xong thắc mắc đầu tiên, Kyrou tiếp tục với vấn đề tiếp theo của mình.

"Tiếp tục với vấn đề tiếp theo đi vậy. Giờ thì ngươi hãy kể lại tiểu sử của mình, cả sự việc khiến ngươi lâm vào hoàn cảnh này nữa."

Biết rằng Kyrou khi này đang muốn thông qua quá khứ của mình để hiểu rõ về tình hình địa vực Luthelnic trước kia. Nhưng đây cũng không phải điều gì ảnh hưởng đến Dapainlei, cho nên hắn không phàn nàn lấy một ý, mà liền xuôi theo yêu cầu của Kyrou.

Theo lời kể của Dapainlei, trước cả khi sự tồn tại của hắn được hình thành, địa vực Luthelnic vốn chẳng có tên gọi nào hết, mà nó chỉ là một bề mặt có diện tích lớn được bao bọc xung quanh bởi khoảng không mù mịt. Bên cạnh đó, còn có rất nhiều địa vực khác, chúng cũng đều bị một khoảng không mù mịt bao bọc xung quanh.

Các địa vực vốn không có đoạn đường nối liền với nhau, khoảng cách giữa chúng cũng là không rõ. Chỉ có một cách đặc biệt để di chuyển qua lại giữa các địa vực, đó là thông qua những lỗ hổng không gian.

Trải qua một thời gian sau khi sự sống trên các địa vực được hình thành, vô số giống loài sinh vật đã xuất hiện và bắt đầu sự tồn tại của chúng. Tại địa vực Luthelnic, với khả năng thích nghi và sự phát triển về mặt trí tuệ, các giống loài sinh vật bậc cao đã chiếm ưu thế, bắt đầu bành trướng để mở rộng phạm vi cai quản các khu vực cho mình, đặc biệt là nhân loại.

Tuy nhiên bên ngoài địa vực Luthelnic, cũng tồn tại 2 địa vực có diện tích ngang bằng nó, và 2 địa vực này đều đã có giống loài sinh vật đứng đầu. Một bên với tên gọi là Whartei, còn bên lại là Ceatwei. Khác với những giống loài sinh vật bậc cao trên Luthelnic, 2 giống loài này không những sở hữu trí tuệ, chúng còn sở hữu sức mạnh siêu nhiên.

Biết rằng địa vực là có giới hạn, do đó nguồn tài nguyên và năng lượng sẽ không phải vô tận, nên giống loài Whartei và Ceatwei đã có những hành động. Chúng thông qua những lỗ hổng không gian để đi đến các địa vực khác, rồi tại đó bắt đầu cuộc xâm lăng. Nơi chúng đi qua đều không còn sự sống, vì đó đều là những tiểu địa vực tồn tại các giống loài sinh vật không có khả năng chống trả. Có những lúc Whartei và Ceatwei gặp mặt tại một địa vực, và cuộc chiến giữa cả 2 đã diễn ra. Nhưng khi giá trị tại địa vực đó hết, chúng cũng ngừng đấu tranh.

Chuyến đi của cả 2 cứ thế tiếp tục, cho đến khi chúng tìm đến được Luthelnic, một địa vực có nguồn tài nguyên và năng lượng dồi dào hơn gấp bội lần địa vực của chúng, nên hiển nhiên kho báu này đã bị chúng ghim chặt.

Một sự kiện lịch sử đen tối nhất của các giống loài sinh vật bậc cao trên Luthelnic đã diễn ra vào năm 593, khi hàng triệu sinh vật khoác trên mình bộ giáp màu trắng và hàng triệu sinh vật với hình thù kỳ dị đã tiến vào địa vực. Chỉ vỏn vẹn nửa tháng, 1/3 số lượng sinh vật bậc cao trên Luthelnic đã bị xóa sổ, dẫu số lượng của họ khi đó gấp khoảng 3500 lần tổng số lượng những sinh vật kia. Thế nhưng với thể xác yếu ớt, sinh vật của địa vực Luthelnic căn bản không có khả năng để chống lại những sinh vật mang trong mình sức mạnh hủy diệt.

Trước nguy cơ toàn sinh vật trên Luthelnic bị diệt vong, lẫn sự sụp đổ của địa vực, một giống loài sinh vật có ngoại hình gần giống với nhân loại đã xuất hiện tại địa vực này. Họ có khả năng giao tiếp với những sinh vật bậc cao trên Luthelnic, và tự gọi mình là Nahum, một giống loài sinh vật bậc cao tới từ đại địa vực Hexcytain.

Khác với mục đích của 2 giống loài Whartei và Ceatwei, Nahum lại tới đây để ngăn chặn sự xâm lăng trên địa vực Luthelnic, hiển nhiên trong đó bao gồm cả việc bảo vệ sinh vật của Luthelnic.

Mục đích trái ý, dẫn đến hành động và suy nghĩ khác biệt giữa 3 phe. Điều này vô tình gây ra chiến tranh giữa 3 giống loài là Whartei, Ceatwei và Nahum trên địa vực Luthelnic. Tuy nhiên Nahum là chướng ngại chung của Whartei và Ceatwei, nên chúng dồn nhiều sự tấn công hơn về phía họ. Dẫu vậy với sức mạnh áp đảo, Nahum có đủ khả năng để đẩy lùi 2 phe còn lại, nhưng việc tiêu diệt 2 giống loài ấy, là ngoài khả năng của họ.

Vào năm 653, khi những sinh vật xâm lăng đã bị đánh đuổi, tức chiến tranh cũng đến kết thúc, Nahum lúc này mới đưa ra một quyết định. Họ muốn mở ra một kỷ nguyên mới cho toàn sinh vật trên Luthelnic, bằng việc giúp những sinh vật đó sở hữu được khả năng giống như họ, để những sinh vật này có thể tự bảo vệ bản thân cũng như địa vực của mình.

Cứ như vậy sau một khoảng thời gian, trên phía bầu trời của địa vực Luthelnic, một luồng năng lượng được cấu thành từ nhiều màu sắc khác nhau đã giáng xuống bề mặt địa vực. Thế nhưng luồng năng lượng kỳ lạ đấy đã không tàn phá diện tích địa hình nơi tiếp xúc, mà nó lan ra và hòa tan vào khoảng không trong địa vực. Đây cũng chính là thời điểm mà một số sinh vật trên Luthelnic đã cảm nhận được một khả năng mới, đó là có thể sử dụng nguồn sức mạnh siêu nhiên. Tuy vậy số lượng sinh vật cảm nhận được khả năng ấy chỉ là hai từ ít ỏi, và việc họ thích nghi với nó cũng không phải điều dễ dàng.

Một thời gian dài trôi qua, vào khoảng năm 1004, những sinh vật sở hữu nguồn sức mạnh siêu nhiên trên Luthelnic đã dần có số lượng, dẫu so với tổng thể chỉ là thiểu số, nhưng gấp gần ngàn lần so với ban đầu. Mà trong đó những sinh vật bậc cao chiếm đại đa số, và số lượng nhân loại sở hữu sức mạnh chiếm ít nhất trong tổng số những sinh vật bậc cao, tuy nhiên về chất lượng lại là bậc nhất. Điển hình trong đó là dòng tộc nhân loại mang tên Lethievy.

Tại thời điểm ấy, Whartei và Ceatwei đã quay lại Luthelnic, chúng muốn tái xâm lăng địa vực này một lần nữa, bằng số lượng gấp mười lần trước, cũng tốt hơn cả về mặt chất lượng. Có điều khoảng cách thời gian đã làm thay đổi nhiều thứ, bởi giờ đây không chỉ có Nahum sẽ chiến đấu với 2 giống loài kia, mà những sinh vật của Luthelnic cũng sẽ tham chiến.

Tình thế đổi thay, khiến cho Whartei và Ceatwei chỉ có thể giữ thế cân bằng. Nhưng không giống với lần trước, khi chiến tranh này không chỉ có giống loài sinh vật bậc cao là Nahum, mà thêm đó còn có 2 giống loài sinh vật bậc cao khác là Oscylich và Scobzein của đại địa vực Hexcytain tham chiến. Đây giống như một kế hoạch dựng trước của các giống loài sinh vật bậc cao trên Hexcytain, và mục đích của họ là xóa sổ 2 giống loài Whartei với Ceatwei.

Thế nhưng tình thế một lần nữa lại biến động, khi từ đâu xuất hiện trên Luthelnic là một giống loài sinh vật với ngoại hình màu đen. Số lượng của những sinh vật này không nhiều, chỉ xấp xỉ gần 200 nghìn, tuy nhiên ở mặt chất lượng, dẫu có là 3 giống loài sinh vật kia của Hexcytain cộng lại, cũng chỉ tạm coi bằng một góc nhỏ.

Mục đích của những sinh vật có ngoại hình màu đen rất rõ ràng, khi chúng lần lượt tìm gϊếŧ những sinh vật là giống loài Nahum, Oscylich và Scobzein có mặt tại Luthelnic. Trước sức mạnh áp đảo, 3 giống loài sinh vật kia của Hexcytain đã phải tháo chạy trở về địa vực của mình, còn những sinh vật màu đen thì nhờ đó mà tìm đến được địa vực Hexcytain, bỏ lại chiến tranh trên Luthelnic còn đang dang dở.

Với tình huống như vậy, Whartei và Ceatwei tạm gác ý định xâm lăng Luthelnic để thoát thân, do lực lượng của cả hai đã suy yếu. Còn những sinh vật của Luthelnic thì không có ý định, và cũng không đủ khả năng để tiêu diệt 2 giống loài kia, nên họ bỏ mặc chúng tẩu thoát. Cứ như thế cuộc sống trên Luthelnic lại trở về như ban đầu, dẫu đã có những thay đổi lớn.