Chương 15

Đối với việc cô dọn lên lầu hai, lúc sáng sớm quản gia Đường không phát biểu bất cứ ý kiến gì, nhưng tất cả những người trong lâu đài và cả những người đang xem phát sóng trực tiếp đều xác định một điều.

Thời Giản bị theo dõi.

Không sống được bao lâu nữa.

Thời Giản - người không còn nhiều thời gian sống, nằm nghiêng trên giường lớn mềm mại, tay đắp chéo đặt trên bụng, tóc dài mềm mượt tản ra trên gối, nhìn như tùy ý, trên thực tế mọi thứ đều đã được sắp xếp, tiêu hao không ít tâm huyết của Thời Giản.

Bên trái gương mặt cô, một bông hoa tường vi kiều diễm ướŧ áŧ được cài trên tóc. Màu đỏ rực rỡ của hoa tường vi làm nổi bật làn da trắng như tuyết của Thời Giản. Môi đỏ răng trắng, khuôn mặt dáng mày đẹp như tranh vẽ.

Đôi mi nhỏ dài cong vυ"t khẽ run, đẹp đẽ như hiện trường chụp tạp chí nổi tiếng.

Đêm khuya 12 giờ, tiếng chuông gõ vang lên mười hai lần, cửa phòng của cô bị đẩy ra, một tiếng “kẽo kẹt” vang lên.

Đối phương dường như đã rất nóng lòng chờ đợi khoảnh khắc này.

Quản gia Đường không thèm ngụy trang bước vào, hiện ra hình dạng không còn giống con người nữa.

Cổ duỗi ra cực kỳ dài, đôi mắt màu cam vàng tràn đầy sự hưng phấn được đi săn, miệng vỡ ra, nước miếng thi nhau chảy ra ngoài, lầm bầm: “Là ai không ở yên trong phòng lúc 12 giờ.”

“Thì ra là điểm tâm nhỏ của tôi.”

“Thơm quá nha điểm tâm nhỏ.”

Quản gia Đường còn bày ra vẻ mặt say mê, ngửi ngửi không khí.

Số lượng người trong livestream tăng vọt, vượt qua mức 5000 người. Con số này đối với một streamer mới được coi như kỳ tích, rốt cuộc phó bản cho người mới không có nhiều lưu lượng.

Có thể đạt thành tích xuất sắc như thế, một là do nhan sắc của Thời Giản quá đỉnh cao, hai là cô tìm đường chết đến trình độ này, hẳn sẽ lập tức đi chầu trời rồi.

Đại khái đây là những hình ảnh cuối cùng.

Không chỉ riêng 5000 khán giả trong livestream của Thời Giản nhìn thấy toàn bộ quá trình, khán giả trên kênh công cộng cũng đang chứng kiến tất cả.

Toàn bộ khán giả rõ ràng nhìn thấy ánh mắt hưng phấn của quản gia Đường khi nhìn đến hoa tường vi cài trên tóc Thời Giản nháy mắt trở nên mờ mịt.

“Hoa tường vi này mi lấy từ đâu ra?”

Những khán giả còn lại cũng tò mò.

Nhưng nhanh chóng đã có đáp án: [Tôi biết, streamer lấy ở trên bàn cơm.]

Những khán giả vẫn luôn ngâm mình trong livestream chính mắt nhìn thấy Thời Giản đi đến bàn cơm, cẩn thận chọn lựa kỹ càng một đóa hoa tường vi đẹp nhất làm vật trang trí cho chính mình.

Mỗi ngày trên bàn cơm của mọi người đều cắm hoa tường vi vừa được ngắt xuống.

Thời Giản tận dụng hết công dụng của đóa hoa.

Quản gia Đường: “…”

Sắc mặt ông ta đổi rồi lại đổi, cuối cùng vẫn là hừ lạnh một tiếng, không quan tâm việc nhỏ không đáng kể này, đi về phía giường của Thời Giản.

Ăn cơm.



Thời Giản có thể cảm nhận được quản gia Đường đang tới gần cô. Thời Giản run run rẩy rẩy mở mắt ra, cho dù sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn bị quái vật trước mặt dọa sợ.

Má ơi, thế này quá khiêu chiến trái tim rồi!

Thời Giản biết khán giả trong livestream đều đang nhìn mình, cô hiện tại cũng đang cực kỳ xinh đẹp, vì thế Thời Giản nỗ lực quản lý tốt biểu cảm và khống chế tay chân, phòng ngừa bản thân thét chói tai xin tha, nhưng mà vẫn nhịn không được lẩm bẩm trong miệng.

Dường như lẩm bẩm có thể làm sợ hãi biến mất.

Thời Giản nhắm mắt lại, cái miệng nhỏ lải nhải: “Ông đánh răng chưa, sao miệng bẩn thỉu dữ vậy?”

Là một con quái vật lớn chừng này rồi vẫn còn chảy nhiều nước miếng như vậy, ghê tởm quá đi?

Thời Giản còn không quên nói điều kiện, thương lượng: “Nuốt tôi một cách hoàn chỉnh được không, bắt đầu nuốt từ đầu …”

Nếu một nửa thân thể còn bên ngoài, cô cũng không dám bảo đảm còn có thể quản lý biểu cảm hay không, không biết có mất khống chế hét lên hay không.

Quản gia Đường: “…Mi ồn quá.”

Ông ta đã đi tới đầu giường, vươn tay lên bẻ mặt Thời Giản, muốn nhìn bộ dạng kinh hoàng thất thố của Thời Giản, việc ông ta thích nhất chính là xem đồ ăn sợ hãi tột độ, sau đó ăn họ.

Giống như là tiết mục nhỏ trước bữa cơm.

[Aaaa, cứu mạng, không dám nhìn nữa!]

Những người nhát gan trong livestream đã sợ quá che mắt mình. Giây tiếp theo, nghe “bang” một tiếng, một cái tát hung hăng đánh vào tay quản gia Đường, hơn nữa một chân còn đá vào thân dưới của đối phương.

Một cú đánh gà trí mạng.

Thời Giản, người vừa rồi còn run bần bật chờ chết, nhảy dựng lên từ trên giường, cô giận tím mặt, chỉ trích quản gia Đường.

“Đừng có lay tôi, đổi vị trí đi, mặt bên trái của tôi lên hình đẹp hơn mặt bên phải đó!”