“Tám giờ chương trình phỏng vấn, mười giờ rưỡi buổi họp báo ra mắt bộ điện ảnh mới, mười một giờ phóng viên phỏng vấn, hai giờ chiều…”
Đại thần tượng cắt ngang lời quản lí: “Hoãn”
“Ngươi nói cái gì hoãn.”
“Phỏng vấn, ta muốn ngủ bù.”
Quản lí hiểu rõ nhưng là một mặt đồng cảm một mặt nói lý: “Đây là chúng ta tuần trước đã quyết định thông báo phỏng vấn, một là cái tiết mục này có khán giả cố định, tỉ lệ người xem ti vi cao có thể giúp ngươi tuyên truyền cho bộ điện ảnh mới; thứ hai đây là công ty chúng ta tài trợ, còn có người mới cần ngươi dẫn dắt. Ngươi có thể nói cho ta biết ngươi đột nhiên nói không làm, lý do là gì?”
“Nhóm TFBOYS cũng có mặt ở đó.” Đại thần tượng mở mắt ra, biểu tình không thay đổi.
*tên nhóm là ta tự thêm a(▰˘◡˘▰) *
Quản lí kinh ngạc nói: “Ta nhớ các ngươi không có đυ.ng chạm gì a.”
Đại thần tượng nói: “Ngày hôm qua Điềm Tâm khen bọn họ soái.”
Quản lí ngay lập tức quay đầu nhìn ta.
Dưới tầm mắt áp đảo của quản lí, ta khó giải thích được mà có chút khẩn trương nói: “Quả thật rất tuấn tú a.”
Quản lí: “Thế nhưng soái không bằng đại thần tượng của chúng ta có đúng hay không!”
“Hừm…” Ta ở trong lòng so sánh một chút, “Bọn họ soái hơn nhiều a.”
Quản lí: “…”
Đại thần tượng ném kịch bản: “Không diễn, không diễn, sau này có ta sẽ không có bọn họ!”
Quản lí: “Ngươi là một nam nhân thành công, một nam nhân có lòng trách nhiệm, một nam nhân…”
Đại thần tượng nâng cằm của ta lên: “Từ nay về sau trong mắt của ngươi chỉ cho phép có ta, nụ cười của ngươi cũng chỉ có thể thuộc về riêng ta.”
Ta bẻ tay hắn xuống, liền hướng trên mặt dán một cái.
Quản lí: “Người thành thục mà thận trọng nhất định phải có đầy đủ tinh thần nghề nghiệp… Các ngươi có nghe ta nói không hả?”
Đại thần tượng: “Ai da…ai da..đau đau!”