Sở Thiên Hà không hề phát giác ra sự lạnh nhạt của đối phương. Trong mắt anh ta, Vu Tâm Đồng yêu anh ta đến chết đi sống lại, thậm chí nguyện ý vì anh ta mà hãm hại vị ảnh đế đứng trên chóp kim tự tháp như Yến Chử, điều này càng khiến cho anh ta cảm thấy bản thân cao hơn Yến Chử một bậc. Mặc dù bây giờ tạm thời thất thế, nhưng công ty cũng nói rồi, đây chỉ là tạm thời mà thôi, đợi Yến Chử lui giới rồi, người xem cũng sẽ dần dần quên đi chuyện này, đó chính là lúc anh ta sẽ bắt đầu làm lại.
"Anh hỏi em, chuyện Yến Chử, còn có Vu Tâm Nghiên ở trong tổ chương trình [Thú cưng tiến lên trước] đó là do em tiết lộ đúng không?"
Sắc mặt Tống Đạt có chút khó coi, quay qua hỏi Vu Tâm Đồng.
"Tống ca, sao anh lại hỏi em chuyện này chứ, không phải lúc đầu chúng ta đã nói rõ sao, sự tồn tại của Vu Tâm Nghiên chính là đòn trí mạng của chúng ta, không thể tùy tiện nói ra mà."
Động tác sửa móng tay của Vu Tâm Đồng hơi ngừng lại, lúc ngẩng đầu nhìn Tống Đạt, vẻ mặt khôi phục lại sự tự nhiên.
"Thật sự không phải em?" Tống Đạt có chút nghi ngờ.
"Đương nhiên không phải em." Vu Tâm Đồng không thèm nghĩ liền lắc đầu.
"Nếu đã không phải do em, vậy tại sau [Thú cưng tiến lên trước] tiến hành quay bổ sung hậu kì lại không gọi em?" Tống Đạt có chút buồn bực ngồi xuống đầu còn lại của sofa, ánh mắt có chút trầm tư.
"Có lẽ biểu hiện của em đã đủ ưu tú rồi, không cần phải bổ sung phần quay nữa. Tống ca, anh cũng biết mà, Tân Địch của em đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp."
Vu Tâm Đồng thu lại ánh mắt, cô ta chắc chắn lúc bản thân tiết lộ tin tức là dùng chiếc điện thoại hoàn toàn mới, đồng thời sau khi dùng xong đã đập nát rồi vứt xuống cống, hơn nữa lúc đó cô ta còn dùng máy biến đổi giọng, căn bản sẽ không có người phát hiện ra cô ta.
Vốn dĩ cô ta cũng không muốn làm như vậy, nhưng ai bảo Vu Tâm Nghiên lại ăn hϊếp người quá đáng, tất cả mọi chuyện đều do cô ta ép thôi.
Còn về nữ fan cuồng điên khùng kia, cái này thì không hề liên quan tới cô ta, muốn trách thì trách nhân phẩm của hai vợ chồng kia quá tệ, động phải một người điên.
"Thật sự là như vậy sao...."
Tống Đạt vẫn còn chút không yên lòng, có điều sắc mặt của anh ta đã tốt hơn rất nhiều so với lúc mới đến, có lẽ thật sự giống như lời Vu Tâm Đồng nói, bởi vì biểu hiện của cô ta quá xuất sắc rồi, vì vậy không cần phải quay bổ sung nữa.
"Kính koong kính koong."
Chuông cửa lại kêu lên lần nữa, Vu Tâm Đồng nhíu mày, lẽ nào là Lưu tẩu để quên thứ gì sao?
Cô ta dùng chân đạp đạp Sở Thiên Hà ngồi bên cạnh, kêu anh ta nhanh chóng ra mở cửa.
"Có người tố cáo, nghi ngờ mấy người sử dụng và tàng trữ chất cấm, vui lòng hợp tác điều tra."
Trước cửa là bảy tám người cảnh sát trang bị súng, Sở Thiên Hà sợ đến ngây người, phản ứng đầu tiên chính là xông qua mặt mấy người cảnh sát định bỏ chạy.
Mà Vu Tâm Đồng và Tống Đạt cũng đều bị một màn này làm hoảng sợ, nhất thời không phản ứng kịp.
Khoảng thời gian này, Sở Thiên Hà sống không dễ dàng. Từ sau khi mối quan hệ giữa anh ta và Chu Càn của tuần san bát quái bị tiết lộ, weibo và Tieba của anh ta hầu như liên tục bị fan của Yến Chử công kích. Những năm nay anh ta cấu kết với Chu Càn đắc tội với không ít người, có những người đến tận khi đoạn tin nhắn giữa bọn họ bị phanh phui mới biết năm xưa bản thân đã bị anh ta hãm hại, cũng lập tức ào ào đứng ra lên tiếng, yêu cầu lời giải thích của Sở Thiên Hà.
Một số hoạt động của anh ta hiện tại đều bị ngừng lại, công ty giải thích là để anh ta tránh khỏi đầu sóng, trên thực tế chả khác nào đóng băng anh ta. Có điều hiện tại bên phía bọn họ cũng cố sống cố chết nói những đoạn tin nhắn kia là ngụy tạo, công ty đã tốn không ít tiền và sức lực trên người anh ta, vì vậy cũng không muốn mất trắng, nếu vận may đến, anh ta chưa chắc không thể vực dậy lần nữa.
Trước đây, anh ta là Tiểu thiên vương người người theo đuổi, bây giờ bởi vì những scandal kia, anh ta không dám ra ngoài, lo sợ bị người khác nhận ra sẽ bị ném trứng thối lên người. Điều này khiến Sở Thiên Hà vô cùng ảo não, ở nhà rảnh rỗi không có chuyện gì làm, anh ta liên lạc lại với đám "bạn bè tốt" trước kia của mình, cũng vì vậy mà trầm mê một số "đồ tốt".
Trước khi trở thành một thần tượng lưu lượng, Sở Thiên Hà chính là một tên lưu manh thích hút thuốc, thích đánh nhau. Lúc học cấp ba, anh ta có một đám anh em, sau khi lên đại học bởi vì một lần vô tình được phát hiện, anh ta mới dần dần cắt đứt liên lạc với đám anh em kia.
Nhưng anh ta không muốn liên lạc với đám người kia, thì bọn họ cũng muốn liên lạc với anh ta. Anh ta bây giờ là đại minh tinh, trên báo đều nói những minh tinh như bọn họ mỗi lần quay phim, chụp tạp chí đều kiếm được mấy triệu đến mấy chục triệu tệ, những thứ đeo trên ngón tay, cổ tay đều đủ để bọn họ vô cùng vui vẻ.
Vốn dĩ Sở Thiên Hà sẽ không để ý tới những thứ làm suy giảm dân số như vậy, nhưng chẳng phải bây giờ anh ta gặp nạn rồi sao, dưới sự xúi giục của bọn họ, anh ta liền cải trang đến quán rượu do mấy anh em kia quản lí để tiêu khiển, cũng chỉ khi nghe thấy mấy lời nịnh bợ của bọn họ, anh ta mới cảm thấy bản thân vẫn là đại minh tinh cao cao tại thượng kia, vẫn là nhân vật được mọi người vây quanh.