Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con

Chương 60: Cô gái rồng tự phục hồi

« Chương TrướcChương Tiếp »
NGười dịch: Thông Thiên Mộc

Hai ngày sau khi đồng ý nhận nhiệm vụ ủy thác, Aria và Stella cùng tiến về phía Renald.

Khi họ đi trên đường, Aria nói chuyện với Reis về bộ xương mà họ được thuê để hộ tống. Phần còn lại của Rồng đất là những gì đã trở thành của Stella trước khi tái sinh. (*lúc đánh bại Stella ở dạng rồng, Tama chỉ đem về một con mắt mà thôi, xác rồng để lại, tất cả mọi thứ trừ xương rồng đã khiến cho Stella tái sinh ở dạng con người)

「Vì vậy, chỉ còn bộ xương, huh」

「Bộ xương vẫn còn nguyên vẹn vì đã được tháo dỡ và bảo quản bởi một công nhân hạng nhất.」

Hơi khác với bộ đôi trò chuyện, Stella đang nhìn lên những gì còn sót lại trong xác chết của cô. (ai nhìn thấy xác mình chả không hoảng)

Nhìn thấy nơi mắt cô đã cố định vào trên bộ xương, Tama gửi cho cô một tin nhắn qua thần giao cách cảm.

「Đang nhìn gì vậy?」

Cô ổn chứ, Stella?

Tama biết trước rằng vật mà họ phải hộ tống là cơ thể cũ của Stella.

Dường như cái chết của cô để lại một vết thương sâu trong cô.

Cô ấy rõ ràng đã rơi vào tình trạng suy sụp trong hai ngày qua.

Ngay cả thói quen háu ăn của cô cũng bị ảnh hưởng, cô đã ăn như một người bình thường gần đây.

Nhưng cô lại thay đổi một cách đột ngột bắt đầu từ khi Aria đề nghị Stella nên ở lại với Vulcan.

Stella từ chối lời đề nghị, từ chối rời khỏi Tama.

Trên đường đến Renald, có những cuộc tấn công bởi quái vật và chiến đấu là không thể tránh khỏi, nhưng Stella không có cơ hội nhấc dù chỉ một ngón tay. Tama đảm bảo tiêu diệt tất cả kẻ thù bằng 《Nguyên tố gầm thét.

<―― Tama...>

Chuyện gì vậy, Stella?

(Dịch: cảm giác như kiểu chống cự là bụng bự, Biên: m nói cái gì đó?.Mộc: m ko thấy con kia bảo đau bụng à, nghén rồi)

Tama không nói nên lời.

「Nhân tiện, Reis-san, anh định sẽ vận chuyển bộ xương khổng lồ này như thế nào? Tôi nghĩ nó quá nặng đối với những con ngựa 」

「Đừng lo lắng về điều đó, Aria-san. Tôi đã vung tiền của mình để chuẩn bị cỗ xe được đúc bằng orichalcum này và Lizard Carrier vận chuyển dùng để kéo nó. 」

「Ra là như vậy, tôi thấy tôi có thể cảm thấy thoải mái hơn rồi.」

Lizard Carrier là một loài bò sát quý hiếm dài hơn hai mét.

Thông minh như một con ngựa nhưng với sức khỏe bền hơn, nó là động vật hoàn hảo để vận chuyển hành lý nặng trong thời gian dài.

Một cuộc gọi đột ngột làm gián đoạn cuộc trò chuyện.

「Ooh, nếu không nhầm thì đó là Aria-chan và Tama-chan phải không! 」

「Đã được một thời gian rồi, trưởng làng-san! Lâu rồi không gặp! 」

「Nya ~ n! 」

Người xuất hiện để chào đón họ không ai khác chính là Trưởng thôn.

Ông ấy đã nói chuyện với họ trước đó, khi họ nhận nhiệm vụ khuất phục một con quỷ quý tộc: Beryl.

Ông mỉm cười rạng rỡ khi gặp họ. Dù sao, Tama và Aria là những anh hùng đã cứu làng.

「Ồ, trông mọi người tươi tắn hơn bao giờ hết, huh! Liệu mọi người là những nhà thám hiểm được chọn để hộ tống bộ xương rồng này? 」

"Đúng rồi. Thực tế, chúng tôi đã được Reis-san lựa chọn nhằm xử lí việc ở đây. 」

「Hohoho, thật tuyệt vời. Có vẻ như thứ hạng nhà thám hiểm của cô đã tăng lên khá nhiều. Chà, đó có thể là kết quả của việc mọi người đã đánh bại tộc quỷ. 」

Khi ông nói vậy, Trưởng làng nhìn vào ngực của Aria.

Thẻ nhà thám hiểm của Aria đã đổi từ bạc sang vàng, cho thấy cô ấy tăng từ hạng C lên nhà thám hiểm hạng B.

Mặc dù cô đã đánh bại tộc quỷ cùng với Vulcan, nhưng đó vẫn là một thành tựu lớn. Tama đánh bại 4 con troll khiến thứ hạng của cô tăng cao hơn nữa.

Đương nhiên, Vulcan cũng được thăng hạng B.

(Hm, Làng trưởng này. Ông ta nhìn chằm chằm vào tài sản quý giá của chủ nhân thân yêu của mình trong khi giả vờ nhìn vào thẻ của mình. Mình đoán ông ta cần một chút trừng phạt cho hành vi của mình.) (già mà mất nết:D)

Tama đã chú ý đến ánh mắt mê hoặc của Trưởng làng, nhưng chủ nhân của anh ta dường như không biết gì.

Đặt trọng tâm vào bàn chân của chính mình, anh ta nhảy thẳng lên những quả dưa của Aria. Từ vị trí mới của mình, anh hướng ánh mắt đáng yêu nhưng dữ tợn của mình vào khuôn mặt của Trưởng làng.

Chiến thuật hăm dọa này đã mang lại một sự hiệu quả tuyệt vời.

Cho dù vẻ ngoài của nó dễ thương đến mức nào, Trưởng làng biết rằng con mèo nguyên tố đã tự mình gϊếŧ một con quái vật hạng A.

Thốt ra một tiếng run rẩy nhỏ, Trưởng làng nhanh chóng chuyển ánh mắt khỏi ngực của Aria.

「Đ-Đặt điều đó sang một bên, cô gái trẻ đang thở dốc ở đó là ai vậy? 」

Trưởng làng hỏi Aria khi nhìn Stella.

Tama đã bị phân tâm khi bảo vệ Aria khỏi ánh mắt trần trụi của người đàn ông đó và không nhận thấy trạng thái phấn khích của Stella cho đến bây giờ.

Cô đang thở hổn hển như thể đang trở nên phấn khích. ( Dịch: Xong! Biên: Hả cái gì?)

(T-này cô gái! đừng nói là, cô ấy thực sự cảm thấy kí©h thí©ɧ bất cứ khi nào cô ấy nhớ lại thời điểm mà mình đã gϊếŧ cô ta!?)

Du͙© vọиɠ cháy bỏng của cô vừa tăng vọt. (Dịch: Xong! Biên: Xong! Mộc: Tội nghiệp thằng bé)

Stella đang bị kí©h thí©ɧ bởi ký ức bị tàn sát.

Thay vì bị kí©h thí©ɧ bởi ký ức về cái chết của cô, cô thực sự đã suy nghĩ về các tình huống khác.

Cụ thể, những gì sẽ xảy ra khi cô ấy ở cạnh Tama nếu Tama tiếp cận cô ấy dưới hình dạng trưởng thành của Behemoth.

Cô cũng đang cân nhắc rằng mình có thể đã bị anh ta tẩm vào trong một phát súng.(vãi ạ, cạn ngôn)

Những suy nghĩ đó là thứ mà Tama may mắn không biết được. (may cho một tâm hồn non trẻ, và thương thay cho thân thể của cậu bé)

(Được rồi, cô ấy có thể làm bất cứ điều gì. Bất cứ điều gì là tốt miễn là cô kiểm soát tốt được cái cảm xúc sợ hãi của mình. Bây giờ cô ấy có thể lấy lại cảm giác ngon miệng của mình và sẵn sàng để bước vào một cuộc chiến bất cứ lúc nào.)

Tama buộc mình phải mặc kệ và quên nó đi. (Không quên đi thì để đấy mà dọa người à, tội nghiệp cu cậu, không đâu tự dưng lại có cái của nợ từ trên trời rơi xuống, đã thế lại còn là một cái của nợ biếи ŧɦái nữa chứ.)

Trong khi đó, Trưởng làng đã mời Aria và mọi người cùng nhau qua đêm tại nhà trọ của thành phố này. Dù sao họ là anh hùng trong nhiệm vụ lần trước nên mọi người đối xử với họ vô cùng tốt.

Các món ăn ngon và phòng tắm ngoài trời đã cuốn trôi sự mệt mỏi của họ. Họ đã chuẩn bị đầy đủ cho công việc của họ.
« Chương TrướcChương Tiếp »