Chương 25

Có lẽ là bởi vì ở trong phòng tắm, cho nên cái việc cởϊ qυầи áo này cũng không thẹn thùng giống như trong tưởng tượng.

Tửu lượng của Vương Nhất Bác rất tốt, buổi tối cũng không uống nhiều lắm, cồn lúc này đối với cậu chỉ là chất kí©h thí©ɧ thôi, dựa sát vào Tiêu Chiến như phát ra một loại mị hoặc.

Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến cởi từng chiếc áo chiếc quần, nghiêng đầu, sau đó cũng cởϊ qυầи áo của mình, thời điểm cởi đai lưng cho Vương Nhất Bác thử mấy lần đều không cởi được, lúc này không vui nữa, bĩu môi ngồi xổm xuống.

Vương Nhất Bác đã sớm có phản ứng, từ lúc vào cửa đã có rồi.

Cậu nhìn hai tay Tiêu Chiến làm thế nào cũng không cởi ra được, động tay giúp một chút, trông thấy rốt cuộc cũng mở được ra, Tiêu Chiến ngồi xổm trước mặt Vương Nhất Bác cười cười, cởϊ qυầи ngoài, Tiêu Chiến nhìn thấy bên trong thì biểu tình thay đổi, anh cắn cắn môi ngẩng đầu nhìn Vương Nhất Bác một cái, Vương Nhất Bác cố gắng khắc chế mình lại.

Nháy mắt kéo qυầи ɭóŧ xuống, tính khí đang nhếch lên dọa con thỏ say rượu nhảy dựng, Tiêu Chiến đặt mông ngồi xuống dưới đất.

"Á."

Vương Nhất Bác bất đắc dĩ xoay người lại kéo người lên, Tiêu Chiến bám vào Vương Nhất Bác.

Chỉ thấy Tiêu Chiến chỉ chỉ vào hạ thân Vương Nhất Bác, nhẹ nhàng nói, "Em xem nó rất lớn!"

Vương Nhất Bác dở khóc dở cười, giúp Tiêu Chiến cởϊ qυầи, hai người đứng ở dưới vòi hoa sen, thuận theo nguyện vọng của Tiêu Chiến, cùng nhau tắm.

Tiêu Chiến vẫn còn đang choáng váng nên ngoan ngoãn, đứng ở đó để Vương Nhất Bác tắm cho, còn giúp Vương Nhất Bác tạo bọt xà phòng.

"Chiến........"

Thời điểm bị Tiêu Chiến cầm lấy Vương Nhất Bác vẫn kinh ngạc, Tiêu Chiến nghiêm túc lấy bọt xoa xoa lên đó, lại sờ soạng mấy cái

".......... Rất lớn, anh thích không?"

"Thích á."

Một lần tắm mất hơn nửa tiếng đồng hồ, Vương Nhất Bác khô nóng không chịu nổi, hơn nữa còn bị Tiêu Chiến sờ soạng mấy lần, mặc quần áo sạch vào, ngồi trên giường sấy tóc.

Vương Nhất Bác cảm thấy không khí trong phòng ngủ có chút quỷ dị, chính mình đứng trước mặt Tiêu Chiến sấy tóc cho anh, Tiêu Chiến lại nhìn chằm chằm mình, thật sự là hết cách, ngăn cũng không ngăn được.

Tiêu Chiến mê man ư ư hai tiếng đưa tay lau lau, "Nóng quá."

Vương Nhất Bác đẩy nhanh tốc độ sấy.

Cuối cùng cũng xong, Vương Nhất Bác bò lên giường, Tiêu Chiến nháy mắt dính sát lại, tay đặt ở sườn Vương Nhất Bác sờ loạn.

Tiêu Chiến đốt lửa khắp nơi, đốt xong còn không dập, sờ đủ rồi còn cười hắc hắc hai tiếng, trở mình chui vào chăn.

Vương Nhất Bác sao mà chịu được, xoay người ngăn người kia lại, con thỏ con bị dọa hoảng sợ.

"Làm gì đó!"

"Anh sờ xong rồi, đến lượt em." Ánh mắt Vương Nhất Bác chợt lóe, cúi đầu hôn Tiêu Chiến.

Một bàn tay chống ở trên giường, tay còn lại luồn vào bên trong vạt áo ngủ, lúc chạm đến ngực thì nhẹ nhàng véo hạt đậu nhỏ một cái.

"Ưʍ......" Tiêu Chiến bám lấy thắt lưng Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác cởϊ áσ ngủ của Tiêu Chiến, cúi đầu ngậm lấy, vừa liếʍ vừa cắn.

"Chỗ đó đừng........" Tiêu Chiến ôm đầu Vương Nhất Bác, ngón chân đều cuộn tròn lại.

Vương Nhất Bác không dừng, đầu lưỡi còn đảo quanh tại nhũ tiêm, ẩm ướt trơn bóng, Tiêu Chiến cả người vô cùng thoải mái.

"Không muốn....." Tiêu Chiến nhẹ đẩy Vương Nhất Bác.

"Không muốn?" Vương Nhất Bác đứng dậy, từ trên cao nhìn người dưới thân.

"Ưʍ...... Muốn." Con thỏ con bĩu môi tội nghiệp.

Vương Nhất Bác cúi đầu hôn nhẹ anh, lại ngậm đầu ngực bên kia.

Hô hấp của Tiêu Chiến gấp gáp, đỡ lấy bả vai Vương Nhất Bác, không tự giác sờ đến bên dưới. Thấy hai điểm bị mình hôn đến sưng đỏ, Vương Nhất Bác lại hôn xuống nơi ngực trắng nõn.

"Em hôn chỗ này của anh làm gì!" Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác.

"Cho anh biết, anh là của em." Vương Nhất Bác đứng dậy cởϊ qυầи áo mình ném sang một bên, lần thứ hai cúi xuống hôn lên khóe mắt Tiêu Chiến, người dưới thân run rẩy một cái.

Vương Nhất Bác hôn một đường đi xuống, đến lưng quần thì dừng lại, đưa tay ra kéo kéo quần Tiêu Chiến, bởi vì vừa hôn mà tính khí đã sớm ngẩng đầu, nhanh chóng nhảy ra, bị Vương Nhất Bác cầm lấy.

"A........" Tiêu Chiến lại rên lên một tiếng.

Bàn tay Vương Nhất Bác chuyển động lên xuống, một tay lại đỡ lấy đầu Tiêu Chiến, tiếp tục hôn môi.

"Khó chịu......." Hai chân Tiêu Chiến không tự giác cọ xát, vật ở phía trước ngày càng sưng.

Hai tay Tiêu Chiến không biết thế nào lại chạm lên người Vương Nhất Bác trượt xuống, cách một lớp quần mà vuốt vật đang trướng lên.

Vương Nhất Bác đè lại tay Tiêu Chiến, đưa cả tay anh mò vào trong quần, trực tiếp sờ đến vật vừa cứng vừa nóng.

"Cầm lấy." Vương Nhất Bác ghé bên tai Tiêu Chiến nhẹ nhàng nói.

Tiêu Chiến làm theo.

"Động một chút." Vương Nhất Bác lại ra lệnh.

Tiêu Chiến nghe lời mà động tay, học theo Vương Nhất Bác mà lộng tính khí trong quần cậu, vốn đã cứng rồi, chỉ với động tác nhẹ của Tiêu Chiến đã cứng đến kinh người.

Bởi vì đồ vật ở trong tay Tiêu Chiến ngày càng lớn, bị bó trong quần rất khó chịu, Vương Nhất Bác bảo Tiêu Chiến cởϊ qυầи ra, ngồi ở trước mặt Vương Nhất Bác, ngồi giữa hai chân Vương Nhất Bác mà giúp cậu cởϊ qυầи.

Mặc dù đèn trong phòng không bật, Tiêu Chiến nhìn thấy vật kia nảy ra vẫn hoảng sợ một chút.

Vương Nhất Bác đỡ vai Tiêu Chiến lần thứ hai nằm xuống, ở dưới gối lấy bôi trơn ra, lấy một chút bằng ngón tay, tìm xuống bên dưới Tiêu Chiến.

"Cái gì......." Lúc cảm giác được ngón tay của Vương Nhất Bác sờ vào phía sau, Tiêu Chiến cho dù có mơ hồ vẫn thấy khẩn trương.

Anh nắm lấy bả vai Vương Nhất Bác, nghe Vương Nhất Bác nói, lại tách hai chân ra một chút.

Ngón trỏ Vương Nhất Bác chậm rãi đi vào.

"Cái gì vậy....." Tiêu Chiến cau mày.

"Rất đau?" Động tác Vương Nhất Bác dừng lại.

"Không đau..... Chỉ là rất kì lạ."

"Lát nữa sẽ thoải mái." Vương Nhất Bác an ủi hôn nhẹ Tiêu Chiến, "Đừng căng thẳng, thả lỏng chút."

Vương Nhất Bác lại tiếp tục hôn, động tác trên tay không dừng lại. Chỉnh lại ngón tay động động hai cái, cảm giác vách thịt bên trong gắt gao bao chặt.

"Em thêm một ngón nữa, được không." Vương Nhất Bác vuốt xuôi lông cho Tiêu Chiến, rút ngón trỏ ra, lại đâm cùng lúc hai ngón vào.

"Ư...... Khó chịu." Tiêu Chiến nắm chặt lấy bả vai Vương Nhất Bác.

"Em biết, em biết." Vương Nhất Bác chậm rãi, cũng may là đẩy vào thuận lợi, "Đừng kẹp chặt như vậy, anh thả lỏng, nếu đau thì nói em."

Tiêu Chiến cái hiểu cái không mà gật đầu, Vương Nhất Bác rút ra nửa ngón tay, lại đâm mạnh vào. Cứ như vậy vài lần, đằng sau đã có thể thích ứng được động tác.

Vương Nhất Bác đút thêm ngón tay vào.

Trừu sáp mấy lần mới cảm giác phía sau không còn khẩn trương như lúc đầu, Tiêu Chiến cũng không nói là đau hay kì lạ, chỉ hừ hừ hai tiếng.

Vương Nhất Bác xé bao ra, sau khi đeo xong thì lại cho thêm chút bôi trơn, đặt ở trước miệng huyệt.

"Lần này còn lớn hơn, đau thì véo em Tán Tán." Vương Nhất Bác nói xong, thấy Tiêu Chiến gật gật đầu, hai chân quấn quanh thắt lưng của mình.

Vương Nhất Bác chậm rãi dịch người xuống, đỡ lấy tính khí đặt trước miệng huyệt, sau đó đâm nhẹ vào.

"Ưʍ......." Tiêu Chiến bám vào lưng Vương Nhất Bác.

"Đau?" Vương Nhất Bác có chút lo lắng.

"Lớn quá......" Tiêu Chiến bĩu môi.

"Đừng căng thẳng, anh đừng căng thẳng như vậy, có thể mà, ngoan. Thả lỏng chút." Vương Nhất Bác còn đưa tay xoa xoa tóc Tiêu Chiến, nhỏ giọng an ủi.

Tiêu Chiến ngoan ngoãn nghe theo, cố gắng thả lỏng.

Vương Nhất Bác lại thử thăm dò tiến vào bên trong.

"!" Hai chân Tiêu Chiến kẹp lấy thắt lưng Vương Nhất Bác.

"Rất đau sao?"

"Một chút......" Mới đâm vào có chút đau, bây giờ hình như đã ổn rồi, "Còn bao nhiêu nữa....."

Vương Nhất Bác cảm giác mới đâm vào khoảng một phần ba, Tiêu Chiến đã khó chịu thế này rồi.

"Nếu anh đau, chúng ta bỏ đi....."

"Đừng....." Con thỏ con sờ sờ đầu Vương Nhất Bác, "Em thử tiến vào thêm chút nữa."

Vương Nhất Bác bật cười, lần đầu tiên có người còn ủng hộ việc mình bị ăn như vậy.

"Vậy em vào đây, anh thả lỏng chút bảo bảo."

Vương Nhất Bác một bên hôn, một bên lại hạ thắt lưng đi vào.

"A----" Tiêu Chiến đau đến không tự giác ngửa đầu.

"Xin lỗi....." Vương Nhất Bác có chút hoảng, "Có phải rất đau không, em sai rồi, em rất sốt ruột, rất đau sao?"

Tiêu Chiến cắn môi lầm bầm, thở hổn hển, hạ thân kẹp chặt lấy tính khí của Vương Nhất Bác.

"?" Vương Nhất Bác sợ làm đau Tiêu Chiến, không biết Tiêu Chiến định làm gì

"Vừa rồi đau, bây giờ không đau nữa." Lúc Tiêu Chiến nói những lời này còn có chút thẹn thùng.

Vương Nhất Bác hiểu được ý anh, nhìn thấy chỉ còn một chút, nói Tiêu Chiến đừng lo lắng, rốt cuộc đâm thẳng vào.

"A......" Tiêu Chiến lại rên một tiếng, "Dài quá, sẽ hỏng mất...."

"Không hỏng được." Vương Nhất Bác nhẹ nhàng xoa tóc Tiêu Chiến, "Đừng sợ, em sẽ không đâm hỏng anh, em đau lòng đó."

Con thỏ con gật gật đầu, chủ động hôn Vương Nhất Bác, "Vậy em động đi."

"Thật?" Vương Nhất Bác vẫn lo lắng.

"Nhanh động đi, cứ đút bên trong rất khó chịu." Tiêu Chiến cắn cắn môi.

Vương Nhất Bác chậm rãi lui ra, lại đâm vào.

"Đau không?"

"Không đau, nhưng rất kì quái....."

"Không kì quái."

Vương Nhất Bác nói xong lại rút ra hơn phân nửa, sau đó tiếp tục đâm vào, lặp đi lặp lại như vậy.

"Lớn quá....." Tiêu Chiến lẩm bẩm, "Thoải mái....."

"Không đau?"

"Không đau, mau động đi."

Vương Nhất Bác được sự cho phép bắt đầu toàn lực tiến công, đứng dậy tách hai đùi Tiêu Chiến ra, nắm lấy mắt cá chân đối phương tạo thành hình ngữ M, điều chỉnh lại tư thế, lần thứ hai đâm vào.

Lần đầu làm phía sau vừa chặt vừa nóng, động tác Vương Nhất Bác không dám nhanh, sợ làm Tiêu Chiến bị thương, bình thường dạy nhảy bây giờ cũng có tác dụng, thắt lưng mềm dẻo kiên nhẫn trừu sáp, nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của Tiêu Chiến lọt vào tai mình.

Có thể cảm nhận được phía sau Tiêu Chiến hoàn toàn thích ứng, Vương Nhất Bác cúi người, hôn hôn người trong lòng, bên dưới tăng nhanh tốc độ, Tiêu Chiến rêи ɾỉ không dứt.

"Chậm một chút..... Chậm chút..... A......" Tiêu Chiến nói đều đứt quãng, miệng nhếch lên, hai phiến môi câu dẫn Vương Nhất Bác.

Tốc độ ra vào của Vương Nhất Bác ngày càng nhanh, mỗi một lần đâm đều đâm đến điểm mẫn cảm, chỗ giao hợp không giấu đi được tiếng nước da^ʍ mĩ, cả căn phòng tối chỉ tràn ngập âm thanh của tìиɧ ɖu͙©.

Tiêu Chiến cơ hồ muốn khóc, lần đầu tiên làm, Vương Nhất Bác chịu đựng rất giỏi, đều nói là nhanh, nhưng Tiêu Chiến cảm thấy vật trong cơ thể mình còn có thể lớn hơn được nữa.

Vương Nhất Bác cũng hưng phấn, cuối cùng càng đâm càng hung ác.

"Không được.... Không....."

Đến khi cao trào, Tiêu Chiến cả người phát run, trong đời lần đầu tiên trải qua chuyện như này khiến anh xấu hổ lại thấy mới lạ, anh ôm Vương Nhất Bác, cảm giác Vương Nhất Bác cuối cùng cũng bắn ra.

Tiêu Chiến tựa hồ là thấy mỹ mãn chép chép miệng.

"Tán Tán...." Vương Nhất Bác gạt gạt sợi tóc của Tiêu Chiến.

"Cái gì....." Tiêu Chiến ngoan ngoãn trả lời.

"Mệt không?"

"Mệt chết được! Lần sau không chơi trò này nữa!"

Vương Nhất Bác cúi đầu hôn lên môi con thỏ con một cái.

"Không được, chơi vui như vậy, sau này mỗi ngày đều chơi."

Vương Nhất Bác mang Tiêu Chiến đi tắm, thay đệm, cuối cùng mới có thể đi ngủ.

.

.

Sáng hôm sau vẫn đang là cuối tuần.

Tiêu Chiến bị ánh nắng mặt trời đánh thức, vốn định trở mình một cái, ai mà ngờ động nhẹ thôi cả người đều đau, theo bản năng hừ một tiếng, đánh thức luôn cả Vương Nhất Bác.

"Đau......" Tiêu Chiến nhếch miệng.

"Đau chỗ nào?" Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến, vẻ mặt cưng chiều.

"Mông đau, thắt lưng đau...... Sao chỗ nào cũng đau vậy." Tiêu Chiến nghĩ nghĩ, cảm thấy chỗ nào cũng đau.

"Vậy làm sao giờ....." Tay Vương Nhất Bác bắt đầu không đứng đắn.

Hai người nháo loạn một hồi, cuối cùng Tiêu Chiến xin tha mới dừng lại.

Tiếng chuông điện thoại quen thuộc của Tiêu Chiến vang lên, Vương Nhất Bác đưa tay ra lấy, là mẹ Tiêu Chiến gọi đến.

Nói rõ sắp đến tiết thanh minh rồi, nhớ về một chuyến.

"Vương Nhất Bác."

"Ơi?"

"Chúng ta về nhà bà đi."

___________

Khổ quá định nay ra luôn hai chương cuối, mà ngồi call với lũ bạn đến hơn 12h chưa xong 🤦