Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Không Thích Kiếm Tiền!

Chương 76: Sinh nhật

« Chương TrướcChương Tiếp »
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không lâu sau đó, bộ phim《Búp bê hoa 5》đã chính thức chọn được giờ lành, tấm ảnh poster cuối cùng cũng được tung ra.

《Búp bê hoa》chủ yếu kể về câu chuyện một con búp bê bị chủ nhân bỏ rơi trong vườn, sau đó biến thành người thật, trên con đường tìm kiếm chủ nhân đã trải qua rất nhiều nguy hiểm, đồng thời cũng tìm được chính mình. Kể từ khi Bộ 5 ra mắt, nữ chính đã trưởng thành hơn Bộ 1 rất nhiều.

Vì vậy, khi tuyên bố nữ chính Bộ 5 là Lệ Lâm Lâm, lập tức có fan nhà khác và antifan của Lệ Lâm Lâm bày tỏ sự không hài lòng, nói rằng Lệ Lâm Lâm diễn Bộ 1 thì còn có thể chấp nhận, tuổi tác và thâm niên của cô căn bản không thể gánh nổi nhân vật nữ chính Bộ 5.

Bọn họ ầm ĩ trên mạng thật lâu, còn đăng tải không ít hình ảnh Lư Tư Vũ để chứng minh chị đẹp nhà mình phù hợp với vai diễn này hơn Lệ Lâm Lâm.

Bỗng giữa đường có chuyện nhỏ chen vào, fan nhà khác mò vào Weibo của Thích Hạo, lấy tấm ảnh cậu ta chụp lén Lệ Lâm Lâm, truyền tay nhau chế giễu cô, sau đó bị Thích Hạo phát hiện.

Sau khi biết đây là tấm ảnh do mình chụp, Thích Hạo vô cùng tức giận, chưa có sự cho phép của cậu ta mà bọn họ dám tự tiện sử dụng? Thế là thiếu gia họ Thích trực tiếp lên Weibo khai mic, mắng nhiết đối phương và idol của đối phương đến mức thương tích đầy mình.

Fan Lệ Lâm Lâm: Ái chà chà, quả nhiên anti có tâm là fan chân ái! [tuyệt vời.jpg]

Thích Hạo: “?”

Trên mạng cãi nhau chướng khí mịt mù cũng không ảnh hưởng đến quyết định của đoàn phim, giai đoạn sơ bộ đang được tiến hành từng bước một. Hôm nay, poster tạo hình cuối cùng cũng được xuất hiện!

Nhân vật nữ chính trong hệ liệt《 Búp bê hoa 》đều thiên về phong cách Châu Âu nhiều hơn, vì là búp bê nên cách trang điểm và tạo hình cũng sẽ mang một chút cảm giác búp bê, và phiên bản lần này của Lệ Lâm Lâm cũng không ngoại lệ.

Lệ Lâm Lâm vốn được công chúng biết đến với hình tượng “Cô gái xinh đẹp”, cho nên phong cách này có thể được coi như là quen thuộc đối với cô. Vẻ ngoài của Lệ Lâm Lâm không có gì để bắt bẻ, poster tạo hình của cô là một nàng công chúa nhỏ bước ra từ bức tranh sơn dầu, tấm còn lại là búp bê đã biến thành người.

Nhưng sự kiên định, ý chí tự tin trong đôi mắt của Lệ Lâm Lâm có thể lập tức khiến người ta phân biệt được cô với nhân vật nữ chính ngây thơ, khù khờ ở Bộ 1.

Sau khi poster《Búp bê hoa 5》được tung ra, nó đã nhanh chóng dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi và trở nên phổ biến trên hot search.

“Trời ạ em gái Lâm Lâm thật đẹp! Em ấy thật sự có thể!”

“Em gái Lâm Lâm không hổ người là con gái đóng vai chị Âu trong cuộc đời của tuiii! Ai nói em ấy không gánh nổi vai nữ chính này? Chị Âu của tui sẽ dạy bạn cách làm người!”

“Ekip của Bạch Nam Lễ tạo hình trang phục cho phiên bản lần này quá tuyệt vời! Mặc dù bối cảnh là phong cách Châu Âu, nhưng mấy phiên bản trước kia mị luôn cảm thấy chiếc váy khá cồng kềnh, phiên bản này nhẹ nhàng hơn nhiều! Quá đẹp luôn!!”

“Đã có người ra huyết thư, mong các vị phát hành thêm phiên bản outfit doll!

“Đã có hàng trăm triệu người ra huyết thư hỏi mua váy, không sai, tôi cũng là một trong số đó.”

Rất nhanh sau đó, bộ phim đã chính thức khai máy, ngoài Lệ Lâm Lâm, thì người được chú ý nhiều nhất vẫn là nam chính được chọn lần này.

Sách của Mộc Thành Chu về cơ bản là hướng tới gia đình và tình bạn, hệ liệt《 Búp bê hoa》là cuốn sách đầu tiên nói về tình yêu của bà ấy. Tuy rằng đất diễn của nam chính trong truyện kém xa nữ chính, nhưng dẫu sao anh ta cũng là người sống từ Bộ 1 đến Bộ 5, nên vẫn phải chỉ mặt an bày.

Trong Bộ 1, lần đầu nam nữ chính gặp nhau là vào năm mười tám tuổi, nhưng sang Bộ 5, nam chính đã ba mươi tuổi, bởi vì bản chất nữ chính là búp bê nên dáng vẻ sẽ không già đi, trông cô vẫn giống như trước.

Đoàn làm phim cũng rất tôn trọng nguyên tác, không tìm kiếm một tiểu thịt tươi mới nổi, mà tìm đến một nam diễn viên nổi tiếng, tuổi tác cũng tương đương với nam chính.

Đối với Lệ Lâm Lâm mà nói, điều này cũng giống với việc diễn với “diễn viên lão làng”, nên lúc tham gia đoàn phim cô có hơi khuẩn trương.

Sau khi bộ phim chính thức khai máy, Trần Nhất Nhiên đã đích thân đến đoàn phim dò xét hai lần, còn cung cấp cho đoàn phim không ít đồ ăn thức uống. Bây giờ tin đồn giữa anh và Lệ Lâm Lâm đã không còn tính là tin đồn, thậm chí còn có một số nhân viên công tác trong đoàn gặm CP của hai người, lúc nhìn thấy anh đến thì kích động vô cùng.

Đoàn làm phim nhiều người phức tạp, một số fan nằm vùng đã tung ảnh Trần Nhất Nhiên ghé thăm đoàn phim lên mạng, dân tình bàn luận chưa được bao lâu thì đã lọt top hot search.

Trong mắt quần chúng ăn dưa, Lệ Lâm Lâm và Trần Nhất Nhiên hiện tại đã là một đôi, giờ đây chỉ còn chờ hai người tu thành chính quả. Nhưng mà tuổi Lệ Lâm Lâm vẫn còn khá nhỏ, cũng chưa tốt nghiệp đại học, hầu hết mọi người đều cho rằng tổng giám đốc Trần sẽ phải đợi thêm một thời gian nữa mới có thể cưới được vợ. Nhưng cũng có một số người lạc quan hơn, mong muốn hai người nhanh chóng kết hôn, dù sao Lệ Lâm Lâm cũng đã đủ tuổi kết hôn hợp pháp.

Quan trọng nhất chính là, nếu đặt tổng giám đốc Trần ở trong làng giải trí, nhất định sẽ bị fan của đối phương mắng là ông già.

Trần Nhất Nhiên thấy có người nhắc đến tuổi tác của mình, không nhịn được nhíu mày. Trợ lý Ngô ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt này của anh thì ân cần hỏi thăm: “Tổng giám đốc Trần, sao thế?”

Trần Nhất Nhiên nói: “Ba mươi tuổi thật sự rất già sao?”

“… Ách.” Trợ lý Ngô cảm thấy vấn đề này rất khó trả lời, “Tất nhiên không phải, ở độ tuổi này mà anh đã đưa Hoa Sang phát triển đến quy mô như ngày hôm nay, đứng đầu cả giới kinh doanh, có ai lại không khen ngợi một câu “tuổi trẻ tài cao” cơ chứ.”

Đây không phải là anh ta đang tâng bốc Trần Nhất Nhiên, mà là một lời khen chân thành.

Nhưng không hiểu tại sao, Trần Nhất Nhiên vẫn không thoải mái: “Nếu như kết hôn với Lâm Lâm thì sao?”

“…” Vậy thì anh có hơi lớn tuổi.

“Tôi nghĩ như thế này, nếu hai người đã ở bên nhau thì tuổi tác không phải là vấn đề, quan trọng là họ có hạnh phúc khi ở bên nhau hay không.” Trợ lý Ngô đưa ra một câu trả lời vô cùng thông minh.

Trần Nhất Nhiên cảm thấy trợ lý Ngô nói rất có lý.

Có lý đến nỗi anh còn định mua luôn hot search, tuyên truyền triết lý này cho mọi người cùng biết.

Quá trình quay phim của《Búp bê hoa》diễn ra rất thuận lợi, Lệ Lâm Lâm quay phim suốt mấy tháng trời, cũng không nhận bất kỳ công việc nào khác, thời điểm bộ phim đóng máy là vào tháng 11, tháng sinh nhật của Lệ Lâm Lâm.

Trần Nhất Nhiên cảm thấy năm nay trôi qua rất nhanh, cảnh Lệ Lâm Lâm tổ chức sinh nhật lần thứ hai mươi vào năm ngoái vẫn còn hiện rõ trước mắt, đảo mắt cô đã lớn thêm một tuổi. Nhưng một năm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, anh cẩn thận nhớ lại, hình như mỗi sự kiện đều có liên quan đến Lệ Lâm Lâm.

Fan Lệ Lâm Lâm đã thành lập một nhóm chuyên tổ chức sinh nhật cho cô, lúc này đang bắt đầu rục rịch chuẩn bị. Các nhãn hiệu mà Lệ Lâm Lâm làm đại ngôn, còn có một số đối tác, cũng thay nhau gửi trước quà sinh nhật cho cô.

Trần Nhất Nhiên cũng đang chuẩn bị sinh nhật cho Lệ Lâm Lâm, dựa theo ý tứ của anh, thì anh đương nhiên hy vọng mình sẽ đơn độc chúc mừng sinh nhật với Lệ Lâm Lâm, nhưng Trần Hi và Ngô Tuệ là chị em tốt của cô. Trần Nhất Nhiên cũng nghĩ Lệ Lâm Lâm nhất định sẽ muốn đón sinh nhật cùng với mọi người, nên dứt khoác giấu tâm tư nhỏ nhoi của mình vào một góc.

Dư Vãn đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật tại nhà cho Lệ Lâm Lâm, tựa như khi cô lên năm. Lệ Lâm Lâm rất thích mặc váy, vào năm sinh nhật năm tuổi, Lệ Thâm đã đặc biệt chuẩn bị chiếc váy công chúa xinh đẹp cho cô, chỉ có điều chiếc váy quá mỏng, Dư Vãn không cho cô mặc quá lâu, trước khi thay váy, Lệ Lâm Lâm đã chụp một bức ảnh với Trần Nhất Nhiên.

Chính là bức ảnh mà cô luôn đặt trên đầu giường.

Chớp mắt đã qua nhiều năm như vậy.

Năm nay cô hai mươi mốt tuổi, là một cô gái trưởng thành, nhưng điều duy nhất không thay đổi chính là cô vẫn thích mặc những chiếc váy nhỏ nhỏ xinh xinh. Trần Hi biết sở thích của cô, nên kể từ khi biết thiết kế quần áo, năm nào vào dịp sinh nhật, Trần Hi cũng tặng váy tự thiết kế cho cô.

Năm nay, Trần Hi cũng làm cho Lệ Lâm Lâm một chiếc váy, còn đặc biệt thiết kế kiểu dáng giống với chiếc váy mà cô mặc khi năm tuổi, màu sắc cũng là màu trắng.

“Thế nào, có phải có cảm giác như cách một thế hệ?” Trần Hi giúp Lệ Lâm Lâm mặc váy, đẩy tấm gương đến trước mặt cô.

Lệ Lâm Lâm nhìn chính mình trong gương, nhất thời ngẩn người. Năm ấy, cô và ba đã cầu xin mẹ rất lâu, mẹ mới đồng ý cho cô mặc chiếc váy đó một chút, bây giờ… Chắc mẹ cô sẽ không bắt cô cởi ra đâu nhỉ?

“Xinh quá, đi theo Bạch Nam Lễ học hỏi một thời gian, quả nhiên đã có tiến bộ.” Lệ Lâm Lâm nhìn Trần Hi, trêu ghẹo một câu. Trần Hi vừa nghe thấy tên Bạch Nam Lễ, cảm thấy có chút đau đầu: “Thôi thôi, cậu đừng nhắc tên anh ấy trước mặt mình. Vất vả lắm bộ phim mới kết thúc, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi nanh vuốt của anh ấy, xin cậu hãy để mình thanh tịnh hai ngày.”

Trước đó Lệ Lâm Lâm bận quay phim, vì thế không có nhiều thời gian bát quái về Trần Hi và Bạch Nam Lễ, cho nên lúc này vô cùng hào hứng: “Sao sao, thầy Bạch rất khó hầu hạ? Ái chà, người ta là ông lớn mà, tính tình nhất định khó ở.”

“Ai nói, anh mình không có như vậy!” Trần Hi bất mãn bĩu môi.

Lệ Lâm Lâm nói: “Cậu cũng nói đó là anh cậu, tất nhiên anh ta sẽ đối xử tốt với cậu.”

Trần Hi nói: “Anh ấy đối xử tốt với mình? Bạch Nam Lễ có thể đối xử tốt với mình như cách anh mình đối xử với cậu thì mình sẽ nhảy disco ngay tại đây.”

Lời nói của Trần Hi khiến Lệ Lâm Lâm có hơi xấu hổ: “Làm gì có…”

“Hờ? Chẳng lẽ anh mình đối xử với cậu còn chưa đủ tốt? Có lẽ nên ném cậu đến chỗ Bạch Nam Lễ để nhận lễ rửa tội.”

“…” Lệ Lâm Lâm xoa xoa chóp mũi, ho nhẹ một tiếng, quyết định đi theo chủ nghĩ im lặng là vàng.

Trần Nhất Nhiên lúc này quả thật rất ân cần, lúc nào rảnh đều chạy đến đoàn phim nhiệt tình hỏi han, ngay cả thái độ của Lệ Thâm đối với anh cũng không ác liệt như trước.

“Lâm Lâm, hai con thay đồ xong thì ra nhanh nhé, khách sắp đến rồi.” Dư Vãn đứng bên ngoài gõ cửa một cái. Lệ Lâm Lâm đáp lại, cùng Trần Hi bước ra ngoài.

Bữa tiệc sinh nhật không có nhiều người, đa số đều là bạn bè thân thiết. Lệ Lâm Lâm nhìn xung quanh một vòng, liền thấy Trần Nhất Nhiên đang đứng trong phòng khách, tay cầm cầm ly rượu nói chuyện với những người bên cạnh.

Thật trùng hợp, bên cạnh anh là Bạch Nam Lễ trong bộ vest sang trọng.

Trần Hi cảm thấy cả người không tốt: “Tại sao lại mời Bạch Nam Lễ đến dự sinh nhật của cậu?”

“Ách… Có lẽ mẹ mình đã mời, cậu biết đấy, mẹ mình khá thân với những người trong ngành thời trang.”

Trần Hi: “…”

Trần Nhất Nhiên và Bạch Nam Lễ đồng thời nhìn về phía hai cô, trông thấy chiếc váy trên người Lệ Lâm Lâm, ánh mắt Trần Nhất Nhiên khẽ động.

Anh nhận ra chiếc váy này, nó giống với chiếc váy công chúa lúc trước Lệ Lâm Lâm đã mặc.

Bạch Nam Lễ cũng đang nhìn chiếc váy đó, sau khi thấy Trần Hi xuống lầu thì hỏi cô ấy: “Váy này do em thiết kế?”

Trần Hi nghe giọng điệu này của anh ta, lông mày khẽ nhíu lại, quả nhiên, giây tiếp theo Bạch Nam Lễ đã bắt bẻ chiếc váy này không thương tiếc.

Lệ Lâm Lâm: “…”

Hình như cô đã hiểu Hi Hi một chút.

Trần Nhất Nhiên ở bên cạnh nghe anh ta xoi mói chiếc váy, sắc mặt có hơi thay đổi: “Anh cảm thấy chiếc váy này trông rất đẹp, nhất là khi nó được mặc trên người Lâm Lâm.”

Bạch Nam Lễ nhìn anh, khinh thường cười một tiếng: “Thẩm mỹ của trai thẳng.”

Lệ Lâm Lâm: “…”

Tốt rồi thầy Bạch, tiền đầu tư của anh đã không còn.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


“Chúng ta đừng nói chuyện với anh ta, anh ta không hiểu.” Lệ Lâm Lâm thở phì phò kéo Trần Nhất Nhiên đi. Để lại Bạch Nam Lễ đứng tại chỗ khó tin hỏi: “Em ấy nói tôi không hiểu? Rốt cuộc ai mới là người không hiểu?”

“… Ngoại trừ cái váy này ra thì cái gì anh cũng không hiểu.” Trần Hi cười lạnh một tiếng.

Nhiệt độ không khí bên ngoài rất thấp, Trần Nhất Nhiên thấy Lệ Lâm Lâm mặc váy nên không cho cô ra ngoài, chỉ đi cùng cô đến một góc vắng vẻ. Anh đưa cho Lệ Lâm Lâm ly nước trái cây, mỉm cười nhìn cô: “Được rồi, em đừng tức giận, là do EQ của Bạch Nam Lễ quá thấp.”

Lệ Lâm Lâm buồn bực uống nước trái cây, không nói gì. Trần Nhất Nhiên lấy ra một chiếc hộp nhỏ từ trong ngực, đưa cho Lệ Lâm Lâm: “Quà sinh nhật cho em.”

Lệ Lâm Lâm rốt cuộc cũng nâng mắt, tò mò nhìn một chút: “Là gì vậy?”

“Em mở ra sẽ biết.”

Lệ Lâm Lâm cầm lấy chiếc hộp nhỏ tinh xảo, cô mở ra, bên trong là một chiếc vòng tay. Mặc dù Bạch Nam Lễ nói Trần Nhất Nhiên có gu thẩm mỹ của trai thẳng, nhưng mỗi lần Trần Nhất Nhiên đưa cho cô thứ gì đó, cô đều cảm thấy nó rất đẹp, luôn là kiểu dáng cô ưa thích.

Lệ Lâm Lâm cầm chiếc vòng lên, cẩn thật quan sát, phát hiện bên trong có khắc tên viết tắt chữ cái đầu của cô.

“Có thích không?” Trần Nhất Nhiên hỏi.

“Tạm được.” Lệ Lâm Lâm cố ý nói.

Trần Nhất Nhiên nhẹ nhàng cong môi, cầm lấy chiếc vòng rồi tiến lại gần cô: “Để anh đeo giúp em.”

“Ừm…” Lệ Lâm Lâm không có từ chối, cô đưa tay ra. Cổ tay cô nhỏ nhắn tinh tế, làn da trắng nõn như ngọc, vòng tay đeo lên cổ tay cô trông có vẻ còn đẹp hơn.

Trần Nhất Nhiên vô cùng hài lòng với hiệu quả này, còn tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của anh.

Lệ Lâm Lâm cũng hơi ngạc nhiên, vừa rồi chiếc vòng nằm ở trong hộp, cô chỉ cảm thấy nó trông đẹp mắt, nhưng sau khi đeo lên, cảm giác bây giờ lại là kinh diễm, như thể nó được thiết kế riêng cho cô.

“Hôm nay em rất đẹp.” Hiếm khi Trần Nhất Nhiên thẳng thắn khen ngợi ai đó, Lệ Lâm Lâm nâng mắt nhìn anh, nhất thời không trả lời.

Dường như Trần Nhất Nhiên cũng không cần cô đáp lại, anh chỉ lấy điện thoại ra, nói với cô: “Chúng ta chụp chung một tấm ảnh đi.”

Lệ Lâm Lâm tưởng anh muốn chụp ảnh tự sướиɠ với cô, nhưng không ngờ anh lại chặn quản gia tình cờ đi ngang qua đây, nhờ ông ấy chụp ảnh giúp họ.

Quản gia không tự tin lắm vào khả năng chụp ảnh của mình, vì thế đã gọi nữ giúp việc đến, nói cô ta phải cho ra một bức ảnh đẹp nhất. Nữ giúp việc cầm điện thoại di động giúp Trần Nhất Nhiên và Lệ Lâm Lâm chụp vài tấm, sau đó trả lại cho anh.

Lệ Lâm Lâm cầm lấy điện thoại, muốn chọn ra một tấm ảnh đẹp nhất để gửi cho mình. Phải nói rằng kỹ năng chụp ảnh của nữ giúp việc rất tốt, hai người bọn họ lên hình trông rất đẹp. Lệ Lâm Lâm nhìn một hồi, vành tai bỗng nhiên đỏ lên, cô thực sự cảm thấy mình và Trần Nhất Nhiên trong ảnh rất xứng đôi…

“Chọn cái này này đi.” Giống như muốn che giấu tâm tư nhỏ bé của mình, cô vội vàng chọn một tấm ảnh, rồi để Trần Nhất Nhiên gửi nó cho mình.

Sau khi Trần Nhất Nhiên gửi cho cô, anh liền đăng bài lên Weibo, Weibo này anh đã không sử dụng trong một thời gian dài.

“Anh sẽ mãi kiên nhẫn chờ em lớn lên.”

Trần Nhất Nhiên đăng hai tấm ảnh, một tấm chụp chung vào ngày sinh nhật lần thứ năm của Lệ Lâm Lâm.

Tấm còn lại là ảnh vừa rồi của hai người.
« Chương TrướcChương Tiếp »