- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Tôi Không Phải Là Hoàng Tử
- Chương 77: Có bạn từ nơi xa tới. Ai nhỉ?
Tôi Không Phải Là Hoàng Tử
Chương 77: Có bạn từ nơi xa tới. Ai nhỉ?
Chương 77: Có bạn từ nơi xa tới. Ai nhỉ?
“Soran ~ ”
“Soran ~ ”
“Soran ~ ”
Thoáng thở dài, Soran tháo tai nghe điện thoại để xuống: “Anna, cậu bỏ qua cho tớ đi mà.”
“Soran ~ ” Ôm cánh tay của Soran, Anna để cả người mình ghé vào trên người Soran, nịnh nọt hết cỡ, “Cậu thật sự là người ngoài trái đất?”
“Anna, vấn đề này cậu đã hỏi qua tớ vô số lần rồi đi.” Sờ sờ đầu Anna, Soran cười bất đắc dĩ, “Vậy, mà còn muốn hỏi lại à?”
Anna chớp chớp hai mắt ‘vẻ mặt thuần khiết’, mở đôi môi đỏ mọng: “Soran ~ Cậu thật sự là người ngoài hành tinh a ~ ”
Cầm tai nghe điện thoại lên, Soran nghĩ rằng đừng nói đến ba ngày đi, hay ba mươi ngày nữa Anna cũng sẽ như thế này mãi.
“Soran ~” vân vê tai nghe điện thoại của Soran, Anna để sát mặt vào cậu, “Cậu chính là vua của người ngoài hành tinh ư?” Nước bọt đều chảy xuống nhanh chóng.
“Trên danh nghĩa mà thôi.” Vỗ vỗ động tác của Anna, Soran mong muốn được tha sớm một chút, “Anna, cậu nên đi đến trường đi.”
Anna không nghe gì mà nổi hứng lên: “Soran, cậu nói cho tớ biết một chút chuyện ở tinh cầu các cậu đi mà ~ ” nghe âm giọng của Anna làm cho cậu nổi lên da gà.
“Fera, Lera.” Gọi tên hai người đứng cách đó không xa, Soran liền đem Anna giao cho các nàng, “Có vấn đề gì thì cậu cứ hỏi Fera cùng Lera nha.”
Bởi vì làm ra lỗi lầm và bị Vương tránh tận ba ngày, không dám gặp Vương thì khi Fera cùng Lera vừa nghe thấy tiếng Vương gọi các nàng, liền kích động tiến đến, tóm Anna.
Anna bị chế phục ngay lập tức, Soran liền đứng dậy, phi chạy thoát thân.
Wattpad: @meomunnhu
Wordpress: meomunnhu1999.wordpress.com
Chạy đến nhà ấm trồng hoa ở ngoài, Soran nhìn về phía sau , thấy Anna không đuổi theo đằng sau, Soran nhẹ nhõm thở ra hơi. Từ đêm đó, từ lúc Anna đã bị kí©h thí©ɧ, cả người nàng đều trở nên đặc biệt không bình thường, làm cho Soran không biết nên hay không nên xóa đi ký ức của nàng.
Mở ra cổng chính trồng cây tulip, từng mảng lớn nhiều màu của hoa tulip đua sắc tạo thành đồ án tuyệt đẹp hiện ra trước mắt trong nhà ấm. Đi vào gian trong, tâm tình của Soran thả lỏng đi rất nhiều, khi cậu thấy con người đang bận rộn trong nhà ấm, cậu liền đi vào.
“Mommy.”
“Backy?”
Phát hiện con trai đi vào, Fujika đứng lên: “Thế nào chỉ có con đi ra nhỉ?”
Soran tiến lên, cầm lấy cái xẻng của mommy: “Con bị Anna hù dọa chạy đi.”
“Ha hả.” Fujika nở nụ cười, ngồi xổm xuống cùng con trai trồng hoa, “Anna là một đứa trẻ tốt. Mommy vẫn mong muốn con kết bạn nhiều hơn, chỉ là mấy người bọn họ quá ghen yêu, hiện tại con có thể có Anna làm bạn như vậy, mommy thật vui vẻ.”
“Mommy, ông của Anna được xuất viện rồi, Shusuke giúp ông xem tình trạng rồi, hiện giờ rất tốt.”
“Vậy thiệt sự là rất tốt.”
“Mommy, con có hỏi qua Anna có muốn kiện các chị em họ của nàng không, nàng thiết tha không muốn nhìn thấy các nàng, vậy con còn có thể giúp nàng được gì?
Fujika suy nghĩ một chút, nói: “Backy, mười sáu tuổi bị người (chuốc thuốc) vũ nhục, đối với Anna đó chính là ác mộng cả đời, hơn nữa trong đó toàn bộ đều là lừa dối cùng vũ nhục. Tuy rằng hành vi của họ là phạm tội, nhưng sự việc đã qua nhiều năm quá rồi, nếu như kiện bọn họ, khi đưa ra chứng cứ của quá trình đó cũng là gián tiếp làm cho Anna lâm vào chấn động khi phải trải qua ác mộng khủng khϊếp đó một lần nữa. Những người phạm tội ác phải bị nghiêm phạt, nhưng sợ rằng không tránh được làm tổn thương người đã bị tổn thương lần nữa.”
“Mommy, con đồng ý với quan điểm của mommy.” Soran cẩn thận đem rễ của cây hoa đỗ quyên trồng tốt vào đất, “Mommy, Anna là bạn tốt của con, con nhất định sẽ giúp nàng, con sẽ cùng các anh thương lượng.”
“Như vậy cũng tốt.” Fujika đứng lên, rửa tay, “Backy, con nghỉ ngơi đi.” Ngồi vào bàn bên cạnh đem ly của hai người châm trà, ở đây tràn đầy hương hoa của nhà ấm, khó có được cơ hội Fujika cùng con trai yêu ở chung một mình như lúc này.
Uống một ngụm trà lài đầy hương vị, Fujika mở miệng: “Backy, ngày hôm qua phu nhân Thalia gọi điện cho mommy, muốn mời con tham gia vũ hội của nàng, mommy đã giúp con từ chối rồi.”
“Mommy biết Devean có ý tứ với con. Trong khoảng thời gian con đến trường học, Devean hầu như mỗi ngày đều gọi điện tìm con. Mommy đã lỡ nói cho Devean rằng con đã kết hôn rồi.”
“Mommy?” Soran cười rộ lên, “Con rất cảm ơn mommy. Con rất sợ loại tình huống này, nếu làm không tốt, mấy người bọn họ sẽ rất tức giận.”
Fujika nở vài tiếng cười, cầm lấy tay con trai yêu: “Lúc thời gian con mới sinh ra, lớn lên rất giống mommy, khi còn bé luôn luôn cố gắng bảo vệ con, sau đó con lớn lên càng ngày càng xinh đẹp, mommy lại càng ngày càng lo lắng, nhất là chuyện lần cuối kia. Hiện tại tuy rằng con đã kết hôn rồi, nhưng mommy vẫn còn lo lắng.”
“Mommy,” Nắm lại tay của mommy, Soran nói, “Con không có việc gì. Bọn họ đều không phải là người không lý trí như vậy, nếu không thì bọn họ căn bản sẽ không đến tìm con. Mommy, con sẽ ở trong trang viên mãi mãi. Nếu như ca ca bọn họ có thể thực hiện thí nghiệm thành công, mình còn có thể có rất nhiều cháu trai cùng cháu gái, trang viên này sẽ trở nên vô cùng náo nhiệt.”
“Dù cho chỉ có một đứa, chỉ cần là con của con, mommy sẽ vô cùng hạnh phúc.”
Mẹ con hai người ở trong phòng ấm trồng hoa ấm áp nói chuyện phiếm, cách bọn họ ở nơi không xa, sáu người từ hư không xuất hiện.
Trong biệt thự rộng lớn, Anna làm cho Fera cùng Lera các nàng phát điên mắt ngấn lệ hy vọng Vương của các nàng về sớm một chút trở về giải cứu các nàng, đột nhiên Fera bỗng nhiên đứng dậy, đem Anna đang bám trên người nàng ném lên trên mặt đất.
“Lera! Bảo vệ Vương!”
Hét to một tiếng, từ trong tay của Fera hiện kiếm quang, Anna căn bản không thấy rõ được tốc độ nàng đã phóng ra ngoài phòng.
“Vương!” Lera kêu trong sợ hãi, theo sát Fera chạy vội ra ngoài.
Từ trên người Fera bị ném xuống đất Anna sửng sốt một giây, đứng lên xông lên lầu: “Anthony! Fuji-senpai! Gặp chuyện không may rồi!”
———————-
“Soran, đã lâu không gặp.”
Nhìn con người tuyệt trần ở trước mặt trong trí nhớ vẫn mỹ lệ thêm vài nét nam tính, Genosilin trên mặt lộ ra hồi ức.
Thấy mommy bị kinh hách bởi nhiều người đột ngột xuất hiện trong nhà ấm trồng hoa, Soran hững hờ trả lời: “Đã lâu không gặp.”
“Soran, cậu tựa như không chào đón khi chúng tôi xuất hiện thì phải.” Liếc mắt qua nữ nhân đang ôm Soran trong lòng, trong mắt Sazifindor hiện lên tức giận, “Xem ra cậu thật sự dự định ở cái thế giới lạc hậu này cùng… “dân vùng biên giới” này cùng nhau sinh hoạt đi.”
Fujika nghe không hiểu những ngôn ngữ của những người này, nàng cảm thấy những người này có ý đồ không tốt, tuy rằng sợ, nàng vẫn ôm chặt lấy con mình, dùng thân thể của chính mình che chở con trai.
“Mommy.” Cúi đầu nhìn mommy, Soran nói: “Mommy vô trong nhà trước đi.”
“Không, Baby.” Lắc đầu, Fujika cảnh giác nhìn phía trước sáu người xung quanh.
“Soran!” Bị kí©h thí©ɧ bởi Soran cùng Fujika “thân mật” làm cho bọn họ tiến lên hai bước, sắc mặt âm trầm, “Buông cậu ấy ra!”
“Lý do?” Đem Fujika kéo đến phía sau, Soran bình tĩnh mở miệng, “Nàng là mẫu thân của tôi, sao tôi phải buông nàng ra?”
“Mẫu thân của cậu là Tinh Đảo hoàng hậu.” Genosilin nhìn Fujika một cách hèn mọn, một lát sau, nồng nặc các cây hoa lan hương quay xung quanh hắn, thân thể hắn bị giơ cao ném hắn nặng nề vào bụi hoa ly, tình huống đột ngột này làm tất cả mọi người sợ ngây người. Fera cùng Lera đang muốn xông vào liền đứng lại tại cửa đều không dám động đậy, các nàng chưa thấy qua Vương của các nàng tức giận bao giờ.
“Các vị bệ hạ.” Soran chậm rãi mở miệng, ý cười thường trong mắt giờ đã biến thành tia sắc bén. “Tuy rằng tôi và các anh không phải là bạn bè, nhưng tôi mời các anh tôn trọng mẫu thân cùa tôi. Nếu như các anh còn nhớ rõ, hẳn phải rõ ràng vì sao mà tôi lại có hai người mẫu thân, vì sao các anh cho rằng tôi lại gặp các anh tại cái thế giới lạc hậu này.”
Vài người trên mặt đều xuất hiện ý xấu hổ cùng bức rức.
“Baby… ” Tuy rằng nghe không hiểu con trai đang nói gì, nhưng Fujika vẫn biết con sinh khí.
“Nếu như các anh đến nhà tôi để làm khách, thì tôi cùng mẫu thân với chồng của tôi sẽ cùng hoan nghênh các anh, thế nhưng… ”
“Chồng của cậu ? !”
Sáu người đều khϊếp sợ, Soran cư nhiên lại có chồng!
“Đúng vậy, là chồng của em ấy.” Bước đi đến nhà kính trồng hoa, Anthony cùng Fuji đi đến bên người Soran, Fuji đỡ Fujika, đem cô ấy giao cho Fera cùng Lera theo vào.
“Anna, dẫn phu nhân quay về phòng.” Dùng đôi mắt trấn an mẹ, Anthony nói với người vừa tới, Anna tuy rằng hiếu kỳ, nhưng vẫn đỡ Fujika đi ra khỏi nhà ấm trồng hoa.
“Anthony, bảo vệ tốt Baby.” Trước khi đi, Fujika lo lắng nói, Anthony gật đầu.
“Các ngươi là ai?” Raibuk cắn răng hỏi. Đường nhìn của bọn họ rơi vào cảnh Anthony cùng Fuji để tay đặt trên vai và trên lưng Soran.
Cùng bọn họ không có cản trở ngôn ngữ, Anthony hôn lên mắt của Soran ngẩng đầu nói: “Tôi là chính là chồng của Soran, Anthony Douglas.”
Fuji nói khách khí: “Xin chào các anh, tôi là chồng của Soran, Fuji Shusuke.”
“Soran… ” Edgart, Kurt, Raibuk, Nuan, Genosilin, Sazifindor cùng nhau nhìn về phía Soran, dáng dấp phẫn nộ như gặp vợ leo rào với chồng mình.
“Ta đã kết hôn rồi.” Giơ lên tay phải, chỉ chiếc nhẫn kết hôn của Soran hiện lên trước mắt bọn họ, “Cùng bảy nam nhân.”
“Soran!”
Trong nhà kính trồng hoa một trận cuồng phong nổi lên, lập tức, tất cả mọi thứ đều được dẹp loạn xuống, nồng đậm khí màu tím từ bên Soran lan tỏa ra ngoài, sáu người kia trên mặt đều phẫn nộ cùng không cam lòng.
” Edgart, Kurt, Raibuk, Nuan, Genosilin, Sazifindor… Đây là nhà ấm trồng hoa mà mẫu thân tôi thích nhất.” Đè xuống ma lực của sáu người, Soran lôi kéo Anthony cùng Fuji ra khỏi nhà ấm trồng hoa, đi về hướng trang viên.
“Baby, em không nên tức giận, giao cho anh.” Ôm em trai đang đi phía trước, Anthony đương nhiên cảm nhận được những ánh mắt cừu hận ở phía sau.
“Hừ.” Soran ngẩng đầu nhìn về phía đại ca, “Chuyện này em phải cùng bọn họ nói rõ ràng, em phải để cho bọn họ hiểu rõ, em cùng bọn họ vĩnh viễn cũng không có khả năng.”
“Được.” Fuji sắc mặt không đổi, như trước cười dài, “Itsuki-chan hẳn đã nói hết lời tận trái tim mình. Bất quá thân là chồng của em, bảo vệ vợ là quyền lợi của các anh lẫn hành vi.”
Vừa đi vào trong phòng khách đã bị đội phòng ngự số 1 vây, Soran lần lượt Anthony cùng Fuji ngồi xuống, chỉa tay về phía đối diện của sô pha.
Sáu nam nhân nhìn xung quanh chu vi một vòng bảo tiêu mang theo súng, một trận gió nổi, toàn bộ bảo tiêu đều hôn mê bất tỉnh. Soran không ngăn cản, chỉ chờ họ ngồi xuống.
Ken ôm vợ sắc mặt tái nhợt ngồi ở đầu sô pha thường ngồi, kinh ngạc qua đi anh mắt bình tĩnh lại, anh nhìn con trai, rồi chuẩn bị phương pháp liều mạng tốt.
“Vì sao?” Sáu nam nhân biểu hiện không thể bình tĩnh một người mở miệng, “Tôi cho rằng, cậu không thể nào tiếp nhận nam nhân. Thế nhưng cậu không chỉ tiếp nhận nam nhân rồi, lại còn bảy người? Nếu như vậy, vì sao chúng tôi không thể?”
“Tôi nghĩ vấn đề này nên để bổn đại gia giải thích đi.” Một vị đang đi nửa đường thì nhận được một cú điện thoại liền cấp tốc gấp quay trở về bước đi ưu nhã vào phòng khách, đầu tiên là đi tới vị trí thường ngồi với Soran, sau đó cậu ngồi vào kế bên hai người áo đỏ, bắn đường nhìn khinh miệt không thua sáu vị quốc vương.
“Ngươi là ai?”
“Bổn đại gia ư?” Atobe hất mái tóc trên trán, “Sao ngươi không nói nên ngươi trước, có đúng hay không đó là bước đầu tiên của giới thiệu, ân, ngươi chẳng lẽ không biết cái gì về lễ nghĩa ư?”
(*MM: ủa anh cà khịa chính mình hả anh trai?? ;)))) ta đọc mà ta còn tức á )
“…”
Lúc này sáu người đều không kịp phản ứng lại, Atobe đợi một chút rồi miệng trước hạ một chút từ bi: “Quản gia, thế nào mà không cấp trà cho khách? Tuy rằng họ là khách không mời mà đến, nhưng chúng ta là chủ nhà. Cho tôi một ly cà phê, nga chờ một chút.” Atobe nhìn về phía Soran, “Thân ái của anh, anh có thể hay không uống cà phê.”
(MM: cíu tui, chắc tui chớt quá)
Cố nhịn cười, nhìn về phía sáu người tôn quý chính thống quốc vương, Soran gật đầu, “Đương nhiên, nhưng em mong muốn anh có thể uống trà, cà phê không tốt cho cơ thể lắm đâu.”
“Anh biết em yêu thương anh mà.” Tặng Soran một cái hôn gió, Atobe mở miệng, “Nga, cho tôi một tách hồng trà.”
“Vâng, cậu chủ Atobe.” Quản gia không hề gợn sóng sợ hãi này liền lui ra ngoài chuẩn bị trà.
Phòng khách bây giờ trở nên đầy không khí quỷ dị.
Hết chương 77.
*MM: ta edit lâu thiệt á mấy nàng hí hí, ít comment vs vote nên động lực nó cứ tụt xuống
Mấy nàng có thấy chương này có gì lạ ko…….. Đó là ko có tên Hán Việt há há, hên chương này có mấy tên ta đã lưu khi t đọc lại ;))))
CẤM COPY MỌI HÌNH THỨC, DO TA RA LÂU NÊN MUỐN XÓA LÚC NÀO THÌ XÓA MUỐN NGHỈ THẾ NÀO NGHỈ KHI THẤY COPY
Và cám ơn các bạn nhiều đã thật lòng ủng hộ ta nha
--- Follow và donate cho Hủ Ngốc để truyện được ra nhanh hơn nha-----
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Tôi Không Phải Là Hoàng Tử
- Chương 77: Có bạn từ nơi xa tới. Ai nhỉ?