“Cha, mẹ, hai người đi nghỉ ngơi đi.”
Anthony còn cam đoan sẽ thuyết phục Soran. Ken gật đầu mang theo nỗi lo lắng không ngớt cùng với vợ mình về phòng.
Daddy, mommy vừa đi, Soran lập tức lên tiếng: “Em biết các anh lo lắng cho em, em hứa là em sẽ ngốc nhà mà, họ sẽ không thương tổn được em đâu. Nếu các anh lo lắng thì cứ nửa tháng đến xem em một lần, các anh không nên bỏ đi công việc của mình để ở lại London với em.”
“Baby (Itsuki), tụi anh là chồng của em!!! ” Năm người cùng nhau trầm giọng nói. Soran biết một khi bọn họ cùng nhau quyết định cái gì thì không thể nào chối cãi được nữa.
(*MM: Ý cưng nói tới việc cùng có cưng ấy ak, trồi ôi~ (=^∇^=)/)
https://truyenhdt.com/tac-gia/meomunnhu
“Baby à, ngày hôm nay Norfolk Noah tìm tụi anh, tại nơi vui chơi giải trí.”
Anthony ôm Soran rồi nói, cậu bỗng giật mình. (*MM: Norfolk Noah là chủ tập đoàn giải trí cạnh tranh vs Hall )
“Norfolk Noah là một người thông minh, hắn biết làm như vậy sẽ kéo tới phiền phức cho chính mình, sở dĩ là hắn chủ động tìm bọn anh là để bồi tội, nhưng tiếc thay gặp phải bọn phóng viên trên đường.” Atobe tiếp lời, ” Sở dĩ lần này bọn anh định coi như bỏ qua chuyện lần này, nhưng Itsuki à, tuy rằng em đã hướng bọn anh nói thẳng về việc này, nhưng ngay từ đầu em đã có ý định giấu nó.”
“Cũng giống vậy, bọn anh cũng không có ý định truy cứu về vụ này.” Soran khá là khẩn trương, Fuji lúc này lại cười tủm tỉm phân tích “Anna nói là sẽ chú ý và coi chừng em ấy, tôi nghĩ Itsuki cũng sẽ không can đảm đến nỗi lại xằng bậy lần nữa. Thế nhưng… không được có lần sau, nhất là trong khoảng thời gian này.”
“Chuyện Noah thì sau này có thời gian ta sẽ chậm rãi mà tính toán với hắn.” Hall lạnh lùng nói, “Bất quá lại có một việc, Baby có khả năng đã quên nói cho chúng ta biết.”
“Em không có!” Soran lập tức lên tiếng, giơ tay phải lên, “Em thề, em tuyệt đối không có.”
“Hừm.” Nam nhân ngồi trên sofa đứng lên, Hall tiến sát lại gần Soran ” Chuyện của Devean.”
“Cái này không thể tính!” Soran lùi về phía sau, Hall lại thối lui về vị trí cũ.
“A!” Đột nhiên, Soran bị Anthony bế lên.
Đứng ở cuối sofa Fera, Lera trừng to mắt, không biết có nên xuất thủ hay không cứu Vương của các nàng.
“Baby à, cái này đương nhiên phải tính.” Anthony mang sắc mặt hoà hoãn, tiến sát lại bên tai Soran thấp giọng nói “Bất quá đây là anh mượn cớ. Baby, ca ca muốn em a~”
“Ca…” Soran trong nháy mắt rơi lệ trong lòng, trong ngực không ngừng khẩn trương.
“Ngày mai tụi anh đi rồi, vài ngày sẽ không được nhìn thấy em.” Seiichi trên mặt cũng mỉm cười, vẫn như cũ hai người cùng nói “Fera, Lera chúng tôi sẽ không tổn thương Soran, chúng tôi là chồng của em ấy.”
Fera, Lera trên mặt vẫn nghi hoặc nhưng lại gật đầu, thối lui sang một bên, nhìn Vương của các nàng bị mang đi.
Vương không phải là đang triệu tẩm ư?
Tại sao lại bị nam nhân mang ra cửa?
Chồng… không phải là nam nhân dùng để thị tẩm à?
Bên trong căn phòng cực kì dâʍ ɭσạи, tuy rằng từ ngữ này tuyệt đối không nên xuất hiện trên người của Soran. Thiếu mỗi Ryoma, Soran cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng một ít. Đêm này thật sự là loạn, cậu phải nhượng mình phục vụ cho các nam nhân đã cực kì bực mình, hơn nữa cũng có người mơ ước “Thê tử” của họ, hơn nữa “Thê tử” của bọn họ còn có hai vị thị nữ mỹ mạo. Cậu luôn luôn cảm thấy bi thương tràn đầy vì các nam nhân lúc nào cũng thoải mái nỗ lực thể hiện quyền sở hữu của chính mình, để cho “Thê tử” của bọn họ biết, cậu thuộc về bọn họ, độc quyền thuộc về bọn họ.
Fera cùng Lera đứng trước cửa phòng, trên khuôn mặt dường như không có nghe được sự tình trong phòng mây mưa mãnh liệt, tai đỏ tim đập ấy. Tương phản là biểu tình lo lắng cùng do dự xuất hiện trên khuôn mặt của họ.
“Ân… Keigo… Kunimitsu… Nhanh quá đi, không muốn…. A…”
“Lera, bọn họ thật sự đang khi dễ Vương, làm sao bây giờ?”
“Vương…” Lera xót xa trong lòng.
“Ca, ca, chậm một chút, không được… Không được…”
“Lera…” Fera thương tâm trong lòng nổi lên, “Nguyên lai… Vương ở chỗ này lại bị đối xử như vậy… Chị… Chị muốn nói cho Naran điện hạ…”
“Không nên, không nên liếʍ… A! A!”
“Lera, chị muốn cứu Vương!” Fera khóc không thành tiếng “Thân thể Vương không có… Bọn họ ruốt cuộc làm như thế nào dằn vặt Vương.”
“Fera… Vương…”
“Rầm!”
Cửa bị phá mở.
“Vương! Chúng thần tới cứu ngài đây!”
Fera cùng Lera vội vọt tiến đến, sau đó các nàng nhìn thấy được sự tình trên giường, ngây ngẩn cả người.
“A! !”
Hai chị em vội che mắt lại, nhưng lại thấy được những hình ảnh không nên thấy, Vương của các nàng… Dĩ nhiên…
“Đi ra ngoài!”
Vài tiếng bạo âm cùng dồn dập tới, đang ở trong thân thể Soran anh dũng tiến công, Anthony cùng Hall cấp tốc nâng cơ thể Soran lên che lắp lại.
“Ôi!”
Soran cũng bưng kín khuôn mặt mình lại, cậu không còn mặt mũi đi gặp người khác nữa rồi.
“Sao vậy?” Anna đang hôn mê thì tỉnh lại hiếu kì nhìn Fera với Lera là vật trung gian trước phòng, ôi , đập vào mắt là cảnh tượng giường chiếu của các nam nhân. (* phê luôn con mắt, cảnh tượng mơ ước của bao hủ nữ)
“A! A! A! A!” (* la trong sung sướиɠ hạnh phúc dạt dào)
“Uỳnh!”
Anna lại bất tỉnh lần nữa, lần này bởi vì quá hạnh phúc, trong lỗ mũi có hai dòng máu tươi chảy ra.
“Đêm nay em ngủ một mình, có cầu xin đi nữa em cũng không cho!”
Soran xấu hổ muốn chết đẩy người phía trước và sau mình ra, mặc nhanh bộ áo ngủ đã rớt xuống giường.
Không dám đối mặt bởi vì… cái sự cố xấu hổ ngoài ý muốn này, đuổi hết ra ngoài xong thì đóng cửa thật nhanh lại.( *MM: ta không hiểu đoạn này nói gì cả, dịch cho ta đi (; ^; ) (╥﹏╥)Mở đích thân thể bởi vì… này tràng ngoài ý muốn chuyện cố, đang ở rất nhanh hoàn nguyên )
https://truyenhdt.com/tac-gia/meomunnhu
“Hai người các ngươi, bị ngốc rồi ư? !”
Trong phòng truyền ra tiếng mắng của Atobe “Chuyện không hoa lệ như thế mà còn làm ra được! Chúng tôi là chồng của em ấy! Chồng! Chồng đối với vợ của chính mình kh
ông phải như thế chứ làm cái gì!”
“Thần… Chúng thần nghe được… Nghe được tiếng Vương uỷ khuất…” Hai chị em ôm nhau mà khóc, bọn họ dĩ nhiên, thấy được thân thể của Vương.
“Đây là quyền lợi làm chồng của chúng tôi.” Tezuka mở miệng, bây giờ nhiệt độ đã rớt dưới0° , “Tôi mặc kệ các cô tại Soran Tinh có quy củ gì, nhưng ở đây, buổi tối không được ở trước phòng nghe trộm!”
“Ô ô…”
“Thân thể Baby là thứ mà các ngươi há có thể nhìn ư! Các ngươi một điểm cũng không thể lưu!” Hall quát to hơn.
“Ô ô…” Chị em hai người gật đầu như gà mổ thóc.
“Lầu hai là cấm địa, khi không được chúng tôi cho phép, thì hai người các ngươi không được bước chân vào lầu hai.” Anthony cũng mở miệng, giọng băng hàn dưới âm hai mươi độ.
“…” Gật đầu gật đầu, nam nhân của Vương thật đáng sợ a.
“Hai người các ngươi hôm nay phá hỏng chuyện đêm nay của chúng tôi thật là tốt a.” Fuji vuốt cằm nói, trong đôi mắt xanh biển đó không có tí bóng dáng vui vẻ nào, sau đó y đột nhiên nở nụ cười, chỉa chỉa tên nào đó đang chết ngất “Có thể hay không đuổi cô ấy về nhà dùm?”
“Vâng.” Fera và Lera cùng nâng Anna lên.
“Từ giờ trở đi,” Seiichi ôn hoà nói “Kể cả là ai, cũng không được bước chân vào lầu hai. Nếu không thì…” Y thu hồi lại nụ cười “Chúng tôi sẽ cực kì, cực kì tức giận a.”
“Vâng, nam quân điện hạ.” Đỡ lấy Anna, Fera cùng Lera bỏ chạy.
“Hừ.”
Ba tên quấy rối rút cuộc cũng li khai, các nam nhân cùng nhau thở dài, du͙© vọиɠ đang đứng thẳng đã bị cắt đứt, nếu như để người khác thấy thì nhất định không biết sẽ như thế nào nữa.
..::*::..Ta là dải phân cách đáng yêu a~ ..::*::..
Hall đang trong văn phòng làm việc, buổi chiều khi bước vào phòng làm việc thì đã thấy Twist ngồi ở trong, trên mặt Hall không còn dáng tươi cười lúc nãy mà chỉ còn biểu hiện không kiên nhẫn.
“Giám đốc, anh ta nói là anh ta ngồi ở đây chờ anh.” Thư kí lập tức giải thích cho Hall.
“Cô ngoài trước đi.” Hall cho thư kí rời đi, Hall đi tới bàn họp ngồi xuống, “Nói đi.”
“Tôi làm trái điều khoản không phải bởi vì Noah muốn vậy, mà mà bởi vì người tôi yêu chính là người đại diện Edward.”
Tháo kính râm xuống, Twist nhìn Hall nói.
“Hả?” Hall nhíu mày lại.
“Ha ha.” Twist đột nhiên tự cười giễu bản thân, khoé môi có chút rung “Tôi thương hắn, nhưng hắn thì không.”
“…” Hall sửng sốt, thiếu chút nữa ho khan mà đứng lên, “Cậu… thích Edward? Là Edward mà tôi biết.” Không nói đến Edward năm nay đã ba mươi, nếu như hắn giảm đi sáu mươi kí, thì cũng có thể miễn cưỡng dễ nhìn một chút.
“Tôi nghĩ hắn vừa già vừa béo, không biết là có xứng đáng để cậu thích không?” Trong mắt của Twist xuất hiện nhu tình, “Tôi thương hắn. Hắn có lẽ thì không, nhưng tôi sẽ không cho hắn cơ hội thích người khác.”
“Cậu yêu đơn phương à?” Hall nổi lên chút hăng hái.
“Hắn đã từng hỏi tôi một lần, hắn chỉ biết là tôi thích một người.” Twist cười khổ, “Thế nhưng, hắn chính là người mà tôi đơn phương.”
“Cậu nói cho hắn nghe?” Hall cảm thấy kì quái, nếu là như vậy thì… trong trường hợp này, Edward thế nào lại cho phép bọn họ đối đãi với Twist như vậy.
Twist cười khổ một cách sâu sắc: “Hắn có điều không phải là đồng tính luyến ái.”
“Đó chính là chưa nói?” Hall nở nụ cười, bất cần đời nhìn cái thể loại này cười, “Cậu tìm tôi không phải là chỉ để nói cái này đâu nhỉ.”
“Không phải à? Tôi mệt mỏi, không muốn phải mỗi ngày nhìn thấy hắn, còn phải làm bộ cùng hắn ký hợp đồng nghệ sĩ. Hơn nữa chuyện lần này tôi đã chết tâm, hắn đối với tôi cùng các nghệ sĩ khác như nhau.” Twist đứng lên, “Giá như không gặp hắn tôi đã vui vẻ cả đời.
Cũng như hắn nhặt được tôi thì, thì tôi một lòng cuồn cuộn.” Đeo kính râm lên, hắn khom lưng chào,”Cáo từ.”
“Cậu chuẩn bị đi đâu?”
“Vẫn chưa nghĩ ra.”
Hall híp mắt lại, nhìn Twist: ” Hôm qua cậu làm loạn đến trước mặt tôi là muốn chỉ cùng tôi nói cái này?”
“Tôi lúc đó đang ở nhà hàng ‘Bảy thiên đường’ nghe nói cậu cùng vài người ở đây ăn, tôi cho rằng hắn đang ở đây, hắn rất thích phong cách của ‘Bảy thiên đường’.” Twist hạ giọng từ từ xuống, “Quấy rối cậu dùng cơm, tôi thật sự rất xin lỗi.”
Hắn do dự một chút, rồi nói: ” Người kia là nghệ sĩ nam? Có đúng hay không…. Hay cũng là bạn của hắn tới?”
“Đều không phải, em ấy là em trai của tôi.”
Câu trả lời của Hall làm cho Twist rất ngoài ý muốn, xong, hắn nở nụ cười: ” Vậy là tốt rồi, không thì Edward nhất định sẽ yêu thương em ấy mất.”
“Cảm ơn cậu nguyện ý cho tôi…” nhìn lại ” Mười phần lương.” Twist thở sâu, rồi xoay người đi.
“Edward vẫn luôn bảo vệ cậu, không cho tôi đối với cậu quá tuyệt tình.” Hall ở đằng sau Twist hảo tâm nói.
“Ông chủ!” Chỉ một lát sau cửa bị người đẩy ra, một người mập vọt tiến đến: “Twist đã chịu trở về? Ông chủ, anh sẽ thấy tôi cho anh ta duy nhất một cơ hội. Lần này anh ta sẽ nhất định không hồ đồ nữa, tôi dùng đầu của tôi để đảm bảo.”
Edward vọt tới trước mặt Hall, trên mặt nóng, mồ hôi chảy từng dòng làm hắn có vẻ có chút chật vật, thở hổn hển hình dạng như từ nơi nào vội vã gấp trở về đây.
“Cậu từ đâu trở về đây?” Hall nhíu mày, hé ra một cái khăn tay đưa cho Edward.
“Tôi nghe nói Twist ngày hôm nay muốn gặp anh, liền lập tức từ Philadenphia gấp trở về đây. Ông chủ, anh ta đâu?”
Edward lo lắng hỏi, phòng làm việc còn thoang thoảng mùi nước hoa yêu thích của hắn dùng.
Hall chỉa chỉa ra phía cửa: “Đằng sau cậu.”
Edward xoay người, trong mắt liền kích động. Từ khi gặp chuyện không may lúc đó, hắn cũng chưa thấy đối phương, bởi vì đối phương không muốn nghe điện thoại của hắn.
“Anh ta hủy hợp đồng bởi vì anh bội tình bạc nghĩa.” Vỗ vỗ vai của Edward, Hall đứng lên, “Phòng làm việc để lại cho hai người.” Âm thanh biến mất dần.
“Bội tình bạc nghĩa.” Edward một hồi mới phản ứng mạnh, sau đó hắn trắng mặt, nhìn người đang đi tới trước hắn, ” Bane …, Jean cùng với tôi đã nói mọi chuyện rõ ràng với anh.”
“Anh nói anh chỉ biết nhớ mỗi tôi.” Tháo kính râm, Twist cởϊ áσ ra,”Nếu anh hiện tại muốn tôi, tôi liền ở lại, nếu như anh không muốn, tôi liền lập tức đi, anh cũng đừng nghĩ nhìn thấy tôi nữa.”
*Edit MM: chotomate ủa gì vậy, gu mặn vậy má, con edit mà con cũng sợ vs ngại nữa đó, stop được rồi mấy bạn ơi, tui ngại edit quá ;((( cíu *
“Bane, anh bình tĩnh một chút, tôi… a…” Edward cố sức lùi lại, sao mọi chuyện lại biến thành như thế này, “Bane, cậu là cậu bé ngoan, không nên manh động.”
“Anh không muốn tôi ôm!” Twist cởi trên người đến lượt cái thắt lưng, trong mắt thật thương tâm.
*Edit MM: ôm này là ấy ấy á mấy bạn, mà ta ko biết ghi thế nào cho hay nên để luôn*
“Tôi…” Edward khủng hoảng loạn choạng lấy tay chà lau nước mắt ủy khuất ở đôi mắt của Twist, “Đã lớn như vậy rồi, không nên lại như thế tùy hứng nữa. Chuyện lần này ông chủ rất tức giận, không nên lại làm ra chuyện này nữa, trở về nghe lời, tôi nhất định sẽ cho cậu đi Hollywood.”
“Anh không cho tôi ôm!” Twist trực tiếp ngay cả thắt lưng cũng cởi luôn.
“Bane… tôi… cậu…”
“Anh không cho tôi ôm!”
(*MM: Băng muội nhập em hay gì)
“Tôi…”
Thật lâu thật lâu sau, bên trong phòng làm việc nhiều tiếng động lớn mới hết dần, chúng ta cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Hết chương 76.
—————————————————
Chương 76 đến đây là hết ròi, do đến khúc của người khác nên tui chán quá không muốn edit nên mới bỏ giữa chừng vậy, sr hihi
ĐBDTĐB là Twist nha mấy bạn ;))) sửa đc anh Ái Đức Hoa là Edwrad rồi, sửa vs nhớ tên muốn khùng khùng điên điên luôn
Like vs comment đi, ko ta ko ra chương mới đâu ;))))
--- Follow và donate cho Hủ Ngốc để truyện được ra nhanh hơn nha-----