Chương 26

Nhìn thấy mặt già của Lê Bạch Thành đỏ bừng, Giang Vọng trầm mặc một hồi, khóe miệng giật giật: "Cậu thật sự tính viết thư để hại người?"

Lê Bạch Thành không chút xấu hổ cười đắc ý, cầm mấy tờ giấy thừa cùng phong bì trên tay: "Đúng thế, hai người có muốn viết thư cho kẻ thù của mình không? Cho dù không hại được, thì dọa bọn họ một chút cũng được."

Thấy hai người họ không nói lời nào, Lê Bạch Thành vừa định từ bỏ, một bàn tay duỗi đến trước mặt cậu, nhanh chóng giật lấy giấy cùng phong thư.

Thấy Giang Vọng cầm tờ giấy trên tay, Đàm Ninh theo bản năng quay đầu nhìn về phía Giang Vọng, trong mắt hiện lên nghi vấn ——

“Cậu làm gì vậy?”

Giang Vọng ho nhẹ một tiếng, lúng túng nói: "Đội trưởng, anh đừng nhìn tôi như thế, tôi chỉ định báo thù tên đã đuổi theo chúng ta thôi, trông cũng đâu khó coi lắm."

Đàm Ninh: ...

Âm thanh sột soạt do ma sát của đầu bút và giấy phát ra nghe rất rõ ràng.

Đàm Ninh liếc nhìn Giang Vọng đang nghiêm túc viết thư, sau đó quay sang nhìn Lê Bạch Thành: "Lê tiên sinh, hôm qua cậu nói có ý tưởng về cách rời khỏi Thần Quốc, nhưng vẫn cần thử nghiệm, vậy thử nghiệm có kết quả chưa?"

Lê Bạch Thành liếc nhìn thời gian trên điện thoại, còn ba phút nữa, nói: “Sắp rồi, ba phút nữa sẽ có kết quả. Thương thế của anh thế nào rồi?"

“Không sao.” Đàm Ninh trả lời suy nghĩ một chút rồi bổ sung: “Khỏi hẳn rồi.”

Tuy rằng hắn cũng không rõ nội tạng của mình ra làm sao, nhưng hắn chắc chắn bản thân đã khỏi hoàn toàn, trạng thái hiện tại còn tốt hơn cả lúc trước khi bị thương!

Đàm Ninh dùng tay sờ sờ cái bụng nguyên vẹn của mình, cơ bắp rõ ràng từng khối, đừng nói là bị thương, ngay cả vết khâu cũng không thấy.

Trong khi hai người trò chuyện, Giang Vọng đã viết gần xong bức thư.

Lê Bạch Thành cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, lúc kim giờ chỉ vào con số 6, cậu âm thầm thở dài: "Cuối cùng cũng đến giờ."

Đàm Ninh hỏi: "Đến giờ rồi?"

Nhưng Lê Bạch Thành không trả lời câu hỏi của hắn, mà cầm điều khiển, bật TV, chuyển sang kênh tin tức buổi sáng của Thần Quốc.

TV lập tức truyền đến giọng nói dễ nghe của nữ MC——

"Chúc quý vị buổi sáng tốt lành, chào mừng đến với bản tin sáng hôm nay. Sau đây là những tin tức quan trọng đã xảy ra từ hôm qua đến hôm nay chúng tôi muốn chuyển đến quý vị."

"Trợ cấp thất nghiệp của thành phố lại tiếp tục tăng lên, từ 4.213 tệ mỗi tháng lên 5.086 tệ mỗi tháng, tăng hơn 10%..."

"Được biết, hôm qua lúc 13:20, thành phố của chúng ta xảy ra một vụ nổ tai nạn, nguyên nhân cụ thể vẫn đang được điều tra làm rõ, phán đoán ban đầu là do rò rỉ khí gas. . . "

Đàm Ninh định hỏi Lê Bạch Thành muốn xem gì, một giây sau, hắn lập tức chú ý đến nội dung của mẩu tin tức mới nhất ——

"Gần đây, theo yêu cầu của người dân trong thành phố, thành phố của chúng ta đã đẩy nhanh tiến độ xây dựng tàu điện ngầm đô thị. Hôm qua, thành phố đã bổ sung thêm một tuyến đường sắt số 0. Tuyến đã được thông xe vào ngày hôm nay. Trạm “Trung tâm thành phố số hai” chính thức được khai trương.