Chương 19

Người đàn ông tóc quăn trợn tròn mắt, mất nửa ngày mới thốt lên kinh ngạc: "Cậu là Hound?!"

Giang Chu gật đầu, "Đúng vậy, sao anh lại giật mình?"

A Khắc thu lại biểu cảm khoa trương của mình, lại nhìn chằm chằm Giang Chu thêm mấy lần rồi mới nói: "Chỉ là tôi không nghĩ cậu lại trông...."

A Khắc đã từng xem livestream của Giang Chu, người thật trước mắt có sự khác biệt hơi lớn so với ấn tượng từ livestream.

Giang Chu cắt ngang lời nói tiếp: "Đẹp trai như vậy?"

"À..... ừ, đúng.....phải đó."

A Khắc vốn định nói là đáng yêu, nhưng nhìn vào biểu cảm của Giang Chu, giác quan thứ sáu của anh ta mách bảo rằng tốt nhất không nên nói ra hai chữ đó.

Gạt đề tài này qua một bên, A Khắc chủ động cầm hành lý hộ Giang Chu, "Đi nào, tôi đưa cậu vào căn cứ làm quen một chút, sau đó đi gặp giám đốc An."

Giang Chu không có ý kiến gì, đi theo A Khắc vào trong tòa nhà của ST.

Đi được vài bước, A Khắc thấy Giang Chu vẫn luôn ngước lên nhìn tòa nhà của ST với vẻ rất hứng thú, bèn vừa đi vừa giới thiệu cho cậu: "Tòa nhà này là cơ sở mới mà mấy năm trước công ty CN hùn vốn chung với SHINE sửa sang lại, ngoại trừ bộ phận game Bí Cảnh Vĩnh Hằng của chúng tôi ra thì ST còn có bốn bộ phận khác cũng ở đây."

Giang Chu biết ST là câu lạc bộ do công ty mẹ SHINE thành lập, đây một công ty hàng đầu trong ngành sản xuất điện thoại.

Mà công ty CN lại là công ty sản xuất sản phẩm game, bọn họ đã có không ít lần hợp tác với Bí Cảnh Vĩnh Hằng, ví dụ như phát hành thiết bị ngoại vi lấy chủ đề game, hay công viên giải trí, nhưng giờ Giang Chu mới biết họ còn có quan hệ với ST.

"Công ty CN còn có quan hệ với câu lạc bộ sao?"

Nghe câu hỏi của Giang Chu, A Khắc có chút tự hào nói: "Ông chủ của CN hồi đó chính là tuyển thủ lâu năm của đội chúng ta, còn có cổ phần ở câu lạc bộ, tôi nghe nói người đó hình như còn là em trai chủ tịch của SHINE nữa."

Nghe là đã thấy quyền lực rồi.

Không đợi Giang Chu tiếp tục hỏi, hai người đã đi vào tòa nhà của câu lạc bộ, A Khắc bắt đầu giới thiệu cho cậu về các cơ sở vật chất trong căn cứ.

Tầng một là đại sảnh và khu vực trưng bày cúp và huy chương, tầng hai là căng tin và khu vực giải trí thư giãn, không chỉ vậy mà còn có cả phòng tư vấn tâm lý và phòng vật lý trị liệu, khiến Giang Chu kinh ngạc phải cảm thán một câu.

Đưa Giang Chu đi dạo qua các phòng một lượt, lúc đứng chờ thang máy ở tầng hai, A Khắc nói với Giang Chu: "Bây giờ tôi đưa cậu đi xem ký túc xá, sau đó đi gặp giám đốc An. Ký túc xá của mọi người đều ở tầng ba, thường sẽ là hai người chung một phòng, cậu với đội trưởng ở chung một phòng."

Giang Chu đang định hỏi đội trưởng là ai thì có giọng nói vang lên phía sau lưng hai người, "A Khắc, đây là.....Hound hả?"

A Khắc quay đầu lại, thấy người thì vội đáp: "Giám đốc An, cậu ấy chính là Hound, em còn đang định dẫn cậu ấy đi gặp anh đây."

A Khắc quay lại giới thiệu cho Giang Chu người mới tới, "Hound, đây là giám đốc đội chúng ta, An Thành."

An Thành nhìn vẻ bề ngoài của Giang Chu mà sửng sốt một hồi, tuy nhiên cũng bình tĩnh lại rất nhanh, hắn vươn tay về phía Giang Chu: "Hound, hoan nghênh cậu gia nhập ST, nói chuyện ở đây không tiện, chúng ta vào văn phòng đi."

Giang Chu giơ tay ra bắt tay với đối phương, nghĩ tới chuyện mình chuẩn bị bàn bạc với người ta về vấn đề sự nghiệp, cậu không khỏi cảm thấy hơi căng thẳng.

Nói là căng thẳng thực ra cũng chưa đúng lắm, có lẽ bên trong còn có cả một chút kích động và hưng phấn nữa.

A Khắc nghe vậy thì nói với Giang Chu: "Kìa Hound, cậu đi cùng giám đốc An đi, tôi mang hành lý của cậu về phòng ký túc xá trước."

Nói cảm ơn A Khắc xong, Giang Chu đi theo An Thành đến văn phòng.

Sau khi hai người kết thúc cuộc nói chuyện trong văn phòng thì hai tiếng đã trôi qua.

An Thành lấy điện thoại di động, liếc nhìn giờ, "Vừa đúng lúc buổi huấn luyện chiều nay kết thúc rồi, mọi người bây giờ chắc là đang nghỉ ngơi, anh sẽ đưa cậu qua đó làm quen với mọi người."

Giang Chu gật đầu, đi theo An Thành đến phòng huấn luyện.

Vừa bước vào phòng huấn luyện, đập vào mắt Giang Chu chính là hai hàng máy tính được xếp gọn gàng, một vài nam thanh niên đang ngồi chơi trước máy tính, trong đó còn có hai người đang thảo luận kịch liệt một vấn đề gì đó.

"Lẽ ra vừa rồi anh nên mặc kệ em đi chứ, sao lại đến đỡ damage cho em?"

"Em là ADC của anh, thà là anh chết còn hơn để em chết."

"Anh cũng là SP của em mà, vừa rồi em có thể tự né đòn mà."

"Em né đòn chỉ có 45% thành công, anh giúp em thì đương nhiên em sẽ 100% sống."

"Anh......"

"E hèm," An Thành tằng hắng một cái rõ to, cắt ngang cuộc tranh luận của họ, tất cả mọi người trong phòng đồng loạt quay qua nhìn.

"Giới thiệu với mọi người, đây là Hound, Giang Chu, từ hôm nay bắt đầu chơi thử nghiệm vị trí Jungler cho chúng ta." Nói xong, An Thành vỗ vỗ vai Giang Chu, ý bảo cậu tự giới thiệu.

Giang Chu cũng không hề cuống, nói đơn giản hai câu, "Chào mọi người, tôi là Hound, tướng tủ là Linh Miêu, Thợ Săn Ma, Bạch Cốt..... Ừm, tóm lại là tướng đi rừng nào tôi cũng chơi được."

Giang Chu vừa nói dứt lời, "Bộp" một tiếng, có âm thanh đồ vật rơi xuống đất phát ra từ góc hàng ghế phía sau.

Giang Chu nghe được nên quay đầu nhìn, thấy một nam thanh niên mặc đồ màu đen đang cúi người nhặt điện thoại vừa rơi xuống, bởi vì động tác cúi nên cậu không nhìn được diện mạo của đối phương, tất nhiên cũng không thấy được biểu cảm của người ta.

Tuy nhiên bàn tay của người đó đang nhặt điện thoại lại rất thon dài, là kiểu bàn tay mà Giang Chu rất ngưỡng mộ, khiến cậu không nhịn được mà nhìn chằm chằm thêm một lát.